Chương 3: Minh hôn



Chân ga bắt đầu khởi động, sau đó lão Vương quay đầu xe, rời khỏi cửa thôn.

Người đàn ông bám trên lưng anh trai tôi, chính là lão đại trong miệng bà Chu nói hay sao?

Nhưng anh ta là người chết mà? Hơn nữa đây là ban ngày, quỷ làm sao có thể xuất hiện được?

Sau đó tôi nghĩ lại, người nhà vì muốn cho anh trai cưới vợ, ngay cả tôi cũng có thể bán đi, cho dù bọn họ có bị quỷ quấn thân, thì đó chính là báo ứng của bọn họ mà thôi, tôi lắc lắc đầu, ném hết những suy nghĩ hỗn loạn này ra khỏi tâm trí.

Từ kính chiếu hậu của xe tôi có thể thấy, người đàn ông đang ngồi trên ghế lái kia, sắc mặt vô cùng xanh xao.

Lúc trước tôi không chú ý mấy, nhưng ngay cả sắc mặt bà Chu bên cạnh tôi cũng trắng đến dọa người.

Ngồi bên trong cái xe này, khó chịu thì khỏi phải bàn.

Mà hiện tại, cả người tôi đều đang trong trạng thái tinh thần sắp sụp đổ tới nơi rồi, thậm chí tôi muốn trực tiếp mở cửa xe để nhảy xuống đường luôn.

Nhưng vào lúc đó, bà Chu đột nhiên duỗi tay nắm lấy cổ tay của tôi, sau đó nghiêng người về phía tôi cười nói: "Khuê nữ, đừng nóng lòng, vào nhà họ Chu chúng ta, khẳng định cả nhà đều sẽ đối tốt với con, còn những người dám bắt nạt con, lão đại chắc chắn sẽ giúp con đòi lại cái oan ức này."

Không rõ vì sao trong lòng tôi rất bất an.

Sau khi bà Chu bắt được tay tôi, tôi không thể đẩy cửa xe ra nhảy xuống nữa, bởi vì sức lực của bà ấy quá lớn, tôi không thể thoát khỏi bà ấy được.

Xe đi trên con đường thôn được một đoạn thời gian ngắn, sau khi gần đến huyện thành, cũng không có chạy vào thành ngay, mà là chạy vòng ra khu vực ngoại thành.

Cũng không lâu lắm thì xe dừng lại, trong tầm mắt tôi liền xuất hiện một tòa nhà ba tầng rất cao, bên ngoài có một cái sân nhỏ, thoạt nhìn rất xinh đẹp.

Nhưng ở trước cổng lại treo hai cái đèn l*иg trắng bệch trông rất ảm đạm.

Mà không biết từ lúc nào, trời đã tạnh mưa, bầu trời khôi phục lại vẻ sáng sủa ban đầu, nhưng cho dù ánh nắng mặt trời có tươi đẹp đến đâu, cũng khó mà che giấu được sự âm u của tòa nhà này.

Bà Chu thúc giục tôi mau xuống xe, sau đó mang tôi vào nhà.

Tầng thứ nhất chắc là phòng khách, có sô pha, bàn trà, bàn ăn, trên mặt tường lớn nhất còn treo một chiếc TV lớn, hơn nữa tôi còn nhìn thấy mấy cánh cửa, không biết bên trong là để làm gì.

Bà Chu cũng không cho tôi dừng lại ở tầng một nhìn ngắm linh tinh, mà lẩm bẩm nói:"Trước tiên lên lầu đã, sau đó nghỉ ngơi tắm rửa, rồi ta trang điểm cho con, lão đại sắp trở về rồi, sau khi trở về a, hai vợ chồng sẽ sống vui vẻ hạnh phúc với nhau."

Tôi bị dẫn lên lầu, sau đó đi vào trong một căn phòng, bên trong phòng này rất sạch sẽ, trang trí bày biện cũng khá đẹp mắt, so với nhà tôi đương nhiên tốt hơn rất nhiều, hơn nữa bên trong phòng còn có một phòng tắm riêng.

Bà Chu đẩy tôi vào phòng tắm, sau đó bà ấy đi tìm quần áo cho tôi mặc.

Tôi luôn có một loại cảm giác sợ hãi vô hình đối với bà ấy, những lời bà ấy nói tôi đều phục tùng theo bản năng, không dám phản kháng.

Sau khi tắm rửa xong đi ra, tôi liền nhìn thấy bà Chu đang cầm một bộ giá y to màu đỏ ra hiệu với tôi, sau đó bà ấy nhếch miệng cười nói, khuê nữ mau tới mặc quần áo.

Dưới sự hỗ trợ liên tục của bà ấy, tôi mặc bộ giá y vào, sau đó bà ấy lại kéo tôi ngồi xuống phía trước cái gương, bắt đầu chải tóc trang điểm cho tôi, nhưng vào lúc này, tôi bỗng cảm thấy hình ảnh bà Chu trong cái gương cái kia, có chút không thích hợp lắm.

Tóc của bà ấy dường như bị mất mấy nhúm, phía trên da mặt, ngoại trừ vẻ trắng bệch, còn có lấm tấm một chút xanh, nhưng bởi vì bà ấy vẫn luôn cúi đầu, nên tôi cũng không thấy rõ.

Vào lúc đó, bà Chu rốt cuộc cũng ngẩng đầu lên.

Tôi chợt nhìn thấy khuôn mặt vô cùng kinh khủng của bà ấy, nửa gương mặt đều bị rữa nát hết, nửa còn lại mặc dù hoàn hảo, thế nhưng bên dưới lớp da màu trắng ấy còn thấm ra chút gì đó màu xanh, muốn bao nhiêu khủng bố có bấy nhiêu khủng bố.

Tôi sợ đến mức hét lên một tiếng, muốn né tránh khỏi bàn tay bà ấy, nhưng bà Chu lại gắt gao đè bả vai của tôi xuống, cái tay còn lại tiếp tục chải đầu cho tôi, sau đó trong miệng còn không ngừng lẩm bẩm: "Một lược cõi âm cùng đường, hai lược đến chết không hối, ba lược quỷ tôn đầy nhà..."

Toàn thân tôi đều nổi da gà, tinh thần dường như sắp sụp đổ tới nơi rồi.

Sau khi bà Chu trang điểm cho tôi xong, bà ấy liền đỡ tôi ngồi dậy, để cho tôi nằm ở trên giường.

Tôi vốn dĩ không muốn làm theo ý bà ấy, nhưng sức lực của bà ấy quá lớn, khiến cho tôi không có cách nào phản kháng lại, hơn nữa sau khi nằm lên giường, trên người tôi giống như là bị vật gì đè lại vậy, không thể ngồi dậy được.

Bên trong căn phòng vô cùng âm u, bà Chu không biết lấy từ chỗ nào ra một bó nến to, sắp xếp xung quanh giường, sau đó châm lửa đốt từng cây một.

Từ đầu tới cuối, tôi cảm giác bà ấy giống như đang làm nghi thức gì đó.

Tôi bị dọa tới sắp phát điên lên rồi, hơn nữa trông bà ấy thực sự quá kinh khủng, trên đầu chỉ còn lại vài cọng tóc, tôi hoàn toàn có thể nhìn thấy hết da đầu của bà ấy.

Vào lúc này, bà ấy đột nhiên dùng giọng điệu khàn khàn nói: "Khuê nữ, con đừng sợ, dương khí trên người con rất nặng, ta dùng ngọn nến này để thiêu hủy bớt một chút, như vậy lão đại mới có thể mang con đi bái đường được."

Lời của bà Chu khiến lòng tôi càng thêm ớn lạnh, đồng thời còn có chút tuyệt vọng, bởi vì trên người tôi, càng ngày càng lạnh như băng, cảm giác nhiệt độ cơ thể đều theo ngọn nến này mà biến mất.

Những thứ này đều bắt buộc tôi phải trải qua sao? Hay là do đời trước tôi đã gây ra tội ác gì? Vì vậy đời này ông trời muốn dày vò tôi nên mới đối xử với tôi như vậy?

Nước mắt chậm rãi từ khóe mắt lăn xuống, tôi vô cùng tuyệt vọng mệt mỏi, đôi mắt gần như không mở ra được nữa, sau đó tôi mê man ngủ thϊếp đi.

Tôi nằm mơ, mơ thấy mình đang đứng ở cửa nhà, anh trai thì bị treo lên trước cửa, gã trợn to hai mắt nhìn tôi, liên tục kêu thảm thiết cầu xin, cầu xin tôi buông tha cho gã.

Ba mẹ tôi quỳ xuống rồi bò qua chỗ tôi, bọn họ nói bọn họ sai rồi, van cầu tôi nhớ tới công ơn nuôi dưỡng của bọn họ, hơn nữa đó là anh trai của tôi, cho dù là phạm phải sai lầm gì, cũng không cần đối xử với nó như vậy a.

Trên mặt ba mẹ tôi đều là máu, tôi liền bị dọa sợ không nhẹ, liên tục lui về sau mấy bước, bỗng dưng lưng tôi chạm vào gì đó, sau đó tôi cảm giác trên bả vai có một bàn tay phủ lên.

Cái tay này vô cùng lạnh lẽo, lại đặc biệt cứng ngắc, tôi run rẩy quay đầu lại, liền nhìn thấy một khuôn mặt cực kỳ nhợt nhạt, nhưng dung mạo anh ta rất đẹp, hơn nữa còn cười dịu dàng với tôi, anh ta chính là người đàn ông đã ở sau lưng anh trai!

Và cũng chính là lão đại trong miệng bà Chu a!

Hai chân tôi đều sợ tới mềm nhũn, anh trai tôi bị người đàn ông này treo cổ lên sao?

Tôi còn chưa nói cái gì, anh ta liền vươn một ngón tay ra, móc lấy cằm tôi, sau đó nhẹ giọng nói: "Em có hài lòng không?"

Toàn thân tôi đều phát run, theo bản năng muốn chạy trốn, nhưng anh ta liền gắt gao nắm chặt lấy tay tôi, kéo tôi đi tới chỗ cửa thôn.

Lúc này tôi mới phát hiện ra, anh ta mặc áo liệm đen như mực, mà trên người tôi, chính là giá y màu máu đỏ!

Rất nhanh, tôi đã bị lôi tới chỗ cửa thôn, ở đây đặc biệt có rất nhiều người đang đứng, những người này đều là người trong thôn, chỉ là tất cả bọn họ đều đang nhắm mắt lại, quỷ dị tới cực điểm.

Mà ở trên mặt đường, có bày một cái quan tài lớn, phía trước quan tài có linh đường, phía trước linh đường không phải đặt bài vị, mà là một chữ hôn màu trắng.

Vào lúc này, những người dân xung quanh đột nhiên giơ tay lên, trên tay của bọn họ đều cầm một chiếc đèn l*иg màu trắng, mà mặt trên đèn l*иg, toàn bộ đều là chữ hỷ.

Hơn nữa, bọn họ còn đồng loạt mở hai mắt ra.

Chân tôi mềm nhũn, cả người tê liệt như sắp té xuống đất, người đàn ông kia bỗng nhẹ giọng ở bên tai tôi nói một câu: "Bái đường."

Sau đó cơ thể của tôi, giống như là bị một đôi tay vô hình ép quỳ xuống đất, cùng anh ta hoàn thành quy trình bái đường này.

Sau khi phu thê giao bái, tôi liền cảm giác được một trận gió lạnh thổi tới, hết thảy trước mắt đều biến mất không còn gì.

Cả người bỗng giật mình tỉnh lại, tôi mạnh mẽ mở mắt ra, thở dốc từng ngụm.

Ánh sáng bên trong phòng rất tối, chỉ có ánh trắng từ cửa sổ chiếu vào, sau khi thở dốc, cả người tôi đều không ngừng run rẩy, nằm mơ sao? Thật là một giấc mơ đáng sợ.

Nhưng còn ba mẹ và anh trai thì sao, họ như thế nào rồi?

Mặc dù trong lòng có chút lo lắng, thế nhưng quay đầu liền nghĩ đến bọn họ đối xử với mình như vậy, còn có tên súc sinh kia đã làm ra chuyện không bằng cầm thú với tôi, nội tâm tôi liền nguội lạnh đi.

Tôi nhanh chóng vứt mấy ý niệm thừa thãi này ra khỏi đầu, lòng tôi vẫn tuyệt vọng như trước, lại còn bị nhốt ở chỗ này, không biết bọn họ muốn làm gì với tôi.

Hơn nữa, bà Chu đâu?

Không biết căn phòng đã trống rỗng từ lúc nào, bà Chu đi đâu mất rồi.

Những ngọn nến bên mép giường này cũng sắp cháy tới phần cuối.

Giấc mơ vừa nãy, là để cho tôi và anh ta thành hôn sao?

Vào lúc này, đột nhiên có một cái tay vòng lên phía trước ngực tôi, kéo tôi về phía sau.

Sau đó lại xuất hiện cái tay khác ôm chặt lấy eo tôi, bên tai tôi đột nhiên vang lên một giọng nói có chút cứng ngắc: "Đường cũng đã bái xong, chắc em đã đợi rất lâu rồi nhỉ?"

Giọng nói này, khiến tôi sợ tới mức gần như *hồn phi thiên ngoại.

Anh ta đã vào phòng rồi vòng ra phía sau lưng tôi từ lúc nào?

*Hồn phi thiên ngoại: hình dung nỗi sợ hãi tột độ, hoặc hứng chịu một sự kí©h thí©ɧ nào đó rồi mất đi sự chi phối.