Hàn Phiêu từ từ xoay người, nhẹ nhàng bế đối phương lên, sau đó dịu dàng nói: “Được, đêm nay đến lượt anh chủ động!”
Coi như đây là để trả món nợ mà hắn đã nợ cô ấy mấy năm nay…
Hôm nay Tô Tuệ Anh bị gã béo say rượu kia dọa sợ, nên đã lên giường ngủ từ sớm, đến nửa đêm thì nghe thấy tiếng gõ cửa, thì ra là Hoắc Anh Tú sau khi tăng ca về thì đến gõ cửa phòng cô.
Tô Tuệ Anh xuống giường rồi cảnh giác đi về phía cửa: “Có chuyện gì?”
Nhưng cô cũng không có ý muốn mở cửa.
Việc sáng nay Hoắc Anh Tú muốn cưỡng bức cô làm cho Tô Tuệ Anh vẫn cảm thấy sợ hãi, nên sao cô dám mở cửa cho hắn bước vào phòng của mình.
“Em mở cửa ra đi, anh có chuyện muốn nói với em.”
Hoắc Anh Tú khẽ nhăn trán, sau khi biết Tô Tuệ Anh trở nên vô cùng nhạy cảm thì từ sáng đến giờ hắn vẫn luôn nghi ngờ không biết có phải là Tô Tuệ Anh đã lên giường với người đàn ông khác rồi hay không?
Do vậy cả ngày hôm nay hắn không tài nào tập trung làm việc được, cũng vì nhiều lần mắc lỗi nên mới phải tăng ca đến bây giờ.
“Nếu có việc gì thì anh cứ đứng ở ngoài cửa mà nói, tôi đã đi ngủ rồi.”
Cho dù có đánh chết thì Tô Tuệ Anh cô cũng sẽ không mở cửa.
Hoắc Anh Tú vừa nghe thấy những lời này thì cơn tức mà hắn đè nén cả ngày hôm nay càng thêm lớn, nhưng hắn vẫn thấp giọng, nhẹ nhàng dụ dỗ: “Tuệ Anh, chẳng lẽ chúng ta phải đi đến ngày hôm nay sao? Em mở cửa đi, rồi chúng ta sẽ từ từ nói chuyện.”
“Tôi đã không còn chuyện gì muốn nói với anh nữa.”
Tô Tuệ Anh căn bản là không có ý muốn nhượng bộ: “Anh đừng quấy rầy tôi nữa, nếu như đánh thức cha mẹ tôi dậy thì hình tượng con rể tốt của anh sợ là sẽ không giữ được.”
“Cô… Được, vậy em đi ngủ đi!” Nhóm lên chính trên app truyện-hola nhé cả nhà!
Rõ ràng Hoắc Anh Tú đã tức đến mức nghiến răng nghiến lợi nhưng hắn vẫn phải nhịn xuống, hắn không tin là Tô Tuệ Anh có thể trốn mãi ở trong phòng ngủ.
Nhưng không ngờ đến, khi hắn trở về phòng thì thấy được có một người phụ nữ với thân hình quyến rũ đã nằm sẵn trên chiếc giường lớn hiệu Simmons để đợi hắn về.
“Anh rể, cuối cùng thì anh đã về rồi!”
Khi nghe thấy tiếng mở cửa thì Tô Tuệ Vân lập tức quay người lại, trên người cô ta mặc một bộ nội y gợi cảm màu hồng, ánh mắt quyến rũ, đôi môi hé mở, vòng một căng tràn được đồ lót phụ trợ lại càng trở nên lôi cuốn.
Vừa thấy cảnh này thì bộ phận phía dưới của Hoắc Anh Tú liền trở nên cứng rắn: “Sao em lại ở trong phòng của anh? Cẩn thận sẽ bị cha mẹ phát hiện.”
“Sẽ không, tối nay em bảo mẹ ngủ cùng với cha, còn em ngủ một mình, cho nên em muốn ngủ ở đâu thì ngủ ở đó.”
Tô Tuệ Vân nở một nụ cười quyến rũ, bởi vì đêm qua ngủ với mẹ cho nên cô ta không thể đến tìm Hoắc Anh Tú, vì vậy tối nay cô sẽ không lại phạm sai lầm nữa.
“Tiểu yêu tinh, chỉ một buổi tối mà cũng không nhịn được.”
Hoắc Anh Tú vừa nghe đối phương nói vậy thì lập tức cởϊ qυầи áo, sau đó nhào về phía Tô Tuệ Vân, hai người cùng nhau tiến hành một đợt vận động điên cuồng.
“Ưm…”
Khi Hoắc Anh Tú tiến vào trong cơ thể thì Tô Tuệ Vân không thể nhịn được nữa mà khẽ kêu lên một tiếng mất hồn.
Bỗng nhiên Hoắc Anh Tú nghĩ ra điều gì, sau đó dùng sức hướng về phía trước: “Kêu lên, kêu to lên!”
“Cha mẹ sẽ nghe thấy…”
Tô Tuệ Vân hơi lo lắng.
“Không sợ, cha mẹ em sẽ cho rằng là chị của em đang kêu mà thôi.”