Chương 9

Chỉ có Bạch Nhất Nghiêu mỗi lần thấy anh giống như thấy quỷ đi vòng qua, dạo gần đây không biết như thế nào, liên tục xuất hiện trước mặt anh.

Trả lại danh sách hoạt động đã xem xong, Tạ Thiên Trì nói, “Trước mắt cứ như vậy đi.”

……

Bạch Nhất Nghiêu không nghĩ tới người của câu lạc bộ biện luận trường chủ động gọi điện cho mình, càng làm cho cậu không ngờ tới đối phương hỏi cậu có tham gia tiết mục biểu diễn kỷ niệm ngày thành lập trường của câu lạc bộ hoạt hình hay không.

“Xin lỗi, tôi không tham gia, gần đây tôi bận thi lấy bằng lái xe.” Bạch Nhất Nghiêu trợn mắt nói dối -- mười năm trước cậu còn muốn rèn luyện bản thân, từ trong câu lạc bộ đại học cảm nhận sự tôi luyện của xã hội, hiện tại bản thân đã bị xã hội vùi dập không còn gì nên không còn cái hứng thú tham gia câu lạc bộ nữa.

Người trong văn phòng đoàn ủy đang định cúp điện thoại, ở bên cạnh Tạ Thiên Trì đưa tay ra, “Đưa di động đây cho tôi, tôi nói chuyện với cậu ấy.”

Di động được đưa qua.

Bạch Nhất Nghiêu đang chuẩn bị cúp điện thoại, thình lình nghe thấy giọng Tạ Thiên Trì, lập tức kích động.

“Cậu đã đến văn phòng đoàn ủy tìm tôi?” Tạ Thiên Trì đã nhiều lần nghe thấy có người đến tìm anh.

Bạch Nhất Nghiêu cũng không phủ nhận, “Tôi có việc tìm anh, chúng ta có thể nói chuyện một lần được không?”

“Có thể.” Tạ Thiên Trì cũng đoán được tám phần cậu muốn nói gì với mình, “Hoạt động kỷ niệm tròn một năm của câu lạc bộ hoạt hình thiếu người, cậu tham gia thì chuyện gì cũng dễ nói hơn.”

Đoán chừng Bạch Nhất Nghiêu cũng không nhớ nổi là trong trường có câu lạc bộ này, “Câu lạc bộ hoạt hình?”

“Nếu cậu đồng ý, buổi chiều sẽ thông báo.”

……

Bạch Nhất Nghiêu vội vàng chạy tới tìm Tạ Thiên Trì, Tạ Thiên Trì vẫn không có ở đây. Cậu bị câu lạc bộ hoạt hình kéo đi, nói là hoạt động trình diễn kỷ niệm ngày thành lập trường, trang phục đạo cụ đều có, chỉ có điều là thiếu người. Đưa cho cậu một đống đồ để lựa chọn, Bạch Nhất Nghiêu nhìn trang phục màu sắc rực rỡ muốn chóng hết cả mặt.

“Chuyện này, Tạ Thiên Trì......”

Câu lạc bộ hoạt hình không cho cậu có cơ hội nói, cầm đại bộ quần áo kéo theo cậu đẩy tới phòng thay đồ tạm thời.

Cuộc sống của Bạch Nhất Nghiêu từ đại học đến khi tốt nghiệp rồi đi làm vài năm, đều là từng bước từng bước, ban đầu là mới mẻ, thú vị sau đó từ từ biến mất. Hôm nay mới mẻ có, chẳng qua cậu không đủ chiều cao, bả vai quá hẹp, có bộ số trang phục nam cậu mặc không vừa, người của câu lạc bộ hoạt hình trực tiếp để cho cậu đổi sang mặc trang phục nữ, thật sự cùng từ thú vị không hề liên quan. Cậu rất muốn người của câu lạc bộ gọi điện thoại cho Tạ Thiên Trì, từ văn phòng đoàn ủy trường chen ra ngoài.

Lúc này Tạ Thiên Trì đang chơi bóng ở sân thể dục, lúc nghe điện thoại, giọng nói có chút thở dốc nóng bỏng.

“A lô?”