Lôi Khải Hoành vốn nghĩ rằng chuyện hắn bị hiểu nhầm là Hoàng đế, một khi vị Hoàng đế bệ hạ chân chính xuất hiện thì hiểu nhầm tự nhiên sẽ được hóa giải, nó sẽ bị lãng quên chỉ trong vài ngày.
Sự thật đã chứng minh, Lôi Khải Hoành suy nghĩ nhiều rồi, vị Hoàng đế bệ hạ trước sau đều chưa từng lộ mặt.
Sau ngày hôm đó, chuyện Nguyên soái Lôi là Hoàng đế bệ hạ đã bị lan truyền khắp trên mạng.
AI thừa kế cũng không hề đứng ra phủ nhận, thậm chí nó còn một mực giữ im lặng giống như ngầm thừa nhận chuyện này là thật.
Hơn nữa, sau khi sáu đại Nguyên soái cùng nhau tới thăm hỏi Nguyên soái Lôi thì quân đoàn 7 liền tung ra đoạn video thí nghiệm siêu vũ khí.
Đây quả thật chính là tuyên bố với tất cả các thế lực rằng cho dù Nguyên soái Lôi của quân đoàn 7 không kế nhiệm ngôi vị Hoàng đế của Đế quốc, không điều khiển cơ giáp thừa kế của Đế quốc thì hắn vẫn có sức mạnh cường đại khiến người ta phải khϊếp sợ.
Vì thế sự việc liền phát triển thành cục diện như vậy.
Ngoại trừ Lôi Khải Hoành, cả Đế quốc, ngay cả các binh sĩ quân đoàn 7 cũng bắt đầu cho rằng Nguyên soái của họ chính là Hoàng đế bệ hạ.
Chỉ có điều, cho dù Nguyên soái của họ có phải là Hoàng đế bệ hạ hay không, trong lòng các binh sĩ quân đoàn 7, Nguyên soái Lôi vẫn là Nguyên soái Lôi như cũ, không chút thay đổi nào.
Lôi Khải Hoành nhìn tờ báo quân sự mới nhất, vuốt ve Quất Tọa nhỏ nhà hắn, vô tình nói một câu: "Tóm lại, tao cảm thấy tất cả mọi người đều bị vị Hoàng đế bệ hạ của Đế quốc lừa gạt rồi."
Vu Hiểu Thao: ...
Không phải trẫm, trẫm không có mà, Lôi ái khanh đừng nói bừa! Chỉ là trẫm nhỏ yếu, bất lực, đáng thương, tìm kiếm sự bảo vệ cho mình mà thôi, ngay cả lão quản gia cũng nói trẫm nhu nhược và bất cẩn.
Chẳng qua, ngoại trừ lần Nguyên soái Lôi ở trước mặt thư ký trưởng của Liên bang quân sự phủ nhận việc bản thân là Hoàng đế bệ hạ thì sau đó hắn cũng chưa giải thích lại cái gì với bên ngoài. Hắn rất muốn biết rốt cuộc vị Hoàng đế bệ hạ dùng hết sức để tạo ra sự hiểu nhầm này là cho mục đích gì.
Ngoại trừ mấy đại Nguyên soái, Nhϊếp chính vương hiện đang phụ trách công việc chính trị của Đế quốc là một người vô cùng để ý tới sức mạnh Hoàng quyền.
Chỉ là, Nhϊếp chính vương khác với mấy Nguyên soái kia, ông ta không trực tiếp tới tận nhà mà phái thư ký của cung điện Hoàng gia mang bức thư đại diện cho Hoàng thất, mời Lôi Khải Hoành tới tham gia tiệc tối do cung điện Hoàng gia tổ chức.
Tuy rằng trên thư mời viết là cung điện Hoàng gia, nhưng trên thực tế, toàn Đế quốc ai cũng biết, thật ra chỉ có thể coi như một sảnh bên cạnh cung điện Hoàng gia, vẫn là một cung điện "danh không chính, ngôn không thuận" mà thôi.
Trước đó, nơi ở của Nhϊếp chính vương tồn tại là để canh giữ Hoàng cung.
Dưới sự quản lý lao lực vất vả của các thế hệ trong gia tộc, dần dần họ đã nắm giữ công việc chính trị của đất nước.
Nắm trong tay quyền lực lớn, Nhϊếp chính vương đương nhiên không cam lòng cứ mãi là một người canh giữ Hoàng cung. Vì vậy, ông ta đã xây dựng một tòa nhà bên cạnh Hoàng cung xa hoa hơn, hòng cướp lấy vị thế, trở thành một cung điện Hoàng gia thực sự của Đế quốc.
Thế nhưng cơ giáp thừa kế đứng sừng sững một thời gian dài ở cung điện Hoàng gia quá bắt mắt, thật sự không có kiến trúc hay điêu khắc nào có thể tồn tại một cách siêu việt như nó, khiến kiến trúc nơi ở của Nhϊếp chính vương nhìn như thế nào cũng là tòa nhà xây thêm, góp phần tạo dựng nên cung điện Hoàng gia.
Cho nên vào ngày thường, dân chúng Đế quốc cũng đều gọi nó là Sảnh bên của cung điện Hoàng gia.
Lôi Khải Hoành vốn cũng không định đi tham dự tiệc tối của Sảnh bên cung điện Hoàng gia.
Nhưng trong thư mời của Nhϊếp chính vương đã ghi chú rõ ràng rằng trong bữa tiệc tối ấy, ông ta sẽ tự mình mở cổng Hoàng cung, cho tất cả những khách mời đến tham gia tiệc tối có cơ hội được tiếp xúc gần với cơ giáp thừa kế.
Lôi Khải Hoành là một bậc thầy điều khiển say mê với vũ khí, hắn đã sớm có hứng thú tột độ với cơ giáp thừa kế.
Chỉ là hắn thấy rằng hàng năm Hoàng cung đều đóng cổng, cơ giáp thừa kế chỉ có thể được nhìn ở phạm vi phía xa, mà số liệu Lôi Khải Hoành có được vô cùng hữu hạn. Chính vì thế, không thể phủ nhận rằng Nhϊếp chính vương đã đánh trúng vào điểm yếu, khiến Lôi Khải Hoành không có cách nào từ chối được.
Lôi Khải Hoành khép bức thư mời lại, cúi đầu nhìn con mèo nhỏ vừa mới duỗi đầu ngó nhìn bức thư mời: "Muốn đi cùng tao không?"
Vu Hiểu Thao không chút hứng thú mà kêu "meo meo" hai tiếng, cúp đuôi nhảy xuống từ đùi người kia, chạy mất.
Loại tiệc rượu nhàm chán này làm sao có thể bằng việc cậu tới vườn sau nhìn đồ ăn của mình lớn lên.
Cá nhỏ bên trong ao nuôi cá phát triển rất nhanh chóng, nói không chừng ngày mai có thể ăn rồi.
Xuyên qua cửa sổ, Lôi Khải Hoành nhìn mèo nhỏ chạy đến bên cạnh ao nuôi cá ở vườn sau, nằm sấp tại đó. Hắn không tiếng động bật cười, xoay người đi thay quần áo.
Nhưng AI thừa kế sao có thể buông tha cho cơ hội lần này, nó vội vàng khuyên bảo không ngừng.
[Thưa bệ hạ tôn kính, nơi tổ chức tiệc rượu nằm ngay bên cạnh cung điện Hoàng gia, tôi có thể mời ngài tới xem đó cơ giáp thừa kế được không, ngài nhất định sẽ bị thuyết phục bởi sự mạnh mẽ của nó.]
Vu Hiểu Thao: ... Trẫm không biết nữa.
[Thưa bệ hạ, ngài không muốn thử điều khiển cơ giáp thừa kế hay sao, nó là cơ giáp mở rộng duy nhất ở Đế quốc, có khi trải qua trăm năm nữa, chức năng của cơ giáp Nguyên soái Lôi cũng không thể sánh bằng.]
Vu Hiểu Thao: ... Trẫm không có hứng thú.
[Thưa bệ hạ, Sảnh bên của cung điện Hoàng gia tuy rằng "danh không chính, ngôn không thuận" nhưng tiệc tối được tổ chức vẫn vô cùng có phong cách. Tất cả đồ ăn của bữa tiệc đều là thức ăn ngon, đặc sắc tới từ các tinh cầu Đế quốc, chẳng lẽ ngài không muốn tới xem sao?]
Vu Hiểu Thao: Sao cậu không nói sớm!
Vu Hiểu Thao liếʍ mép, lại nhìn cá nhỏ trong ao nuôi cá thêm vài lần rồi xòe bàn chân chạy tới chỗ xe bay của Lôi Khải Hoành.
Lúc này, Lôi Khải Hoành vừa mới thay quần áo xong, đang chuẩn bị đóng cửa xe thì mèo nhỏ nào đó nhanh nhẹn nhảy vào, lưu loát bổ nhào lên đùi hắn.
Lôi Khải Hoành gãi gãi cái cằm của mèo nhỏ: "Đổi ý rồi sao?"
Vu Hiểu Thao ngửa đầu với Lôi Khải Hoành: "Meo."
Nhận được câu trả lời khẳng định, Lôi Khải Hoành xoa nắn bàn chân của mèo nhỏ, khởi động chế độ tự lái của xe bay.
Đương nhiên, Nguyên soái Lôi không hề cảm nhận được việc hắn mang theo mèo nhỏ này tới bữa tiệc của Nhϊếp chính vương tổ chức ở Sảnh bên của cung điện Hoàng gia thì có cái gì là không hợp lý.
Khi Lôi Khải Hoành khởi động xe đi về phía Sảnh bên cung điện Hoàng gia, ngay lập tức có xe của lính cảnh vệ ở bên ngoài phủ Nguyên soái theo sát phía sau, sau đó họ cũng đi theo hướng tới Hoàng cung.
Trước khi gửi thư mời cho Lôi Khải Hoành, vì để thể hiện sự nhiệt tình, hiếu khách, Nhϊếp chính vương đã đi trước một bước, đưa thư mời những người khác tới bữa tiệc của mình.
Vì vậy khi Lôi Khải Hoành tới, rất nhiều khách khứa đã chờ ở Sảnh bên cung điện Hoàng gia rồi.
Nên khi Lôi Khải Hoành một thân quân phục dẫn theo cảnh vệ xuất hiện ngay lập tức đã thu hút ánh mắt của tất cả các khách mời tham dự bữa tiệc, bao gồm cả sáu đại Nguyên soái xuất hiện trước đó không lâu ở phủ Nguyên soái.
Lôi Khải Hoành mặc lễ phục màu đen bạc, dùng câu nói tám nhảm của mọi người trên mạng Đế tinh thì phải gọi hắn là anh tuấn ngời ngời.
Dáng người cao lớn, khuôn mặt trầm tĩnh, những bước đi ẩn chứa sự trang nghiêm, lạnh lùng của một quân nhân giàu ý chí, lòng kiên cường và đầy kinh nghiệm xông pha chiến trường.
Mặc dù trong hội trường có rất nhiều người không muốn thừa nhận nhưng không thể không nói, Nguyên soái Lôi làm Hoàng đế bệ hạ, nói gì đi chăng nữa thì nó vẫn vô cùng thích hợp.
Chỉ là so với bình thường thì Lôi Khải Hoành trong lần gặp gỡ này dường như có chỗ nào đó khác biệt.
Dù sao thì mọi người vẫn cảm giác được khí thế lạnh lùng, ngay ngắn nghiêm nghị đã bị thứ gì đó nảy sinh, phá tan rồi.
Vì thế, mọi người đều đồng loạt chuyển mắt qua phía cánh tay Nguyên soái Lôi.
Quả cầu lông mềm mại này là gì đây?!
Đây là của nhà ai đây, chắc chắn nó không đi lạc đường rồi bám vào nhầm chỗ chứ?
Sáu đại Nguyên soái: ...
A, lại là con mèo này!
Rốt cuộc thì vị đồng sự này đang muốn xây dựng hình tượng mới - hình tượng mê muội đến mất cả ý chí - hay sao, ngay cả bữa tiệc Hoàng cung cũng mang nó tới!
Nhϊếp chính vương: ...
A, tham dự bữa tiệc tối Hoàng gia, Lôi Khải Hoành lại có thể mang theo bên mình một con thú cưng.
Đây là chưa thừa kế ngôi vị Hoàng đế mà đã bắt đầu khinh thường vương quyền của Nhϊếp chính vương sao?
Trong chốc lát, sắc mặt của mọi người tại hiện trường bữa tiệc vô cùng kỳ lạ, một bên phỏng đoán ý định của Nguyên soái Lôi, một bên cùng hắn chào hỏi.
Đối với loại chào hỏi ân cần này Vu Hiểu Thao không thích lắm, cậu mở to đôi mắt mèo to tròn, thong dong nhìn khắp nơi đánh giá.
Cậu vô tình thấy một vật cao lớn khác thường ở bên ngoài tòa nhà.
AI thừa kế cuối cùng cũng túm được một cơ hội chắc chắn.
[Thưa bệ hạ tôn kính, đó chính là cơ giáp thừa kế, đứng sừng sững ở cung điện Hoàng gia đã...]
AI thừa kế còn chưa nói hết, tầm mắt Vu Hiểu Thao đã dừng trên bàn dài cách đó không xa của bữa tiệc.
AI thừa kế: ...
Thật sự nó đã cố hết sức rồi, suy nghĩ của Hoàng đế bệ hạ không tồn tại theo lối tư duy bình thường.
Cơ giáp thừa kế, mong cậu tiếp tục kiên nhẫn chờ đợi.
Lúc này, cơ giáp thừa kế đứng sừng sững ở cung điện Hoàng gia đã bị AI thừa kế lay tỉnh từ trạng thái hôn mê.
Vừa tỉnh táo thì trong nháy mắt nó đã nhận được một tin tức tốt từ AI thừa kế.
Hoàng đế bệ hạ có 99% khả năng sẽ khởi động cơ giáp thừa kế trong tối nay.
Cơ giáp thừa kế: ...
Tuy rằng AI thừa kế nói cho nó tỉ lệ là 99%, nhưng dựa trên sự hiểu biết về cái AI kia thì cơ giáp thừa kế cảm nhận được 1% kia chính là sự kiện xác suất nhỏ trong định luật Murphy*.
(*Định luật Murphy: “Nếu một điều xấu có thể xảy ra, nó sẽ xảy ra.”)
Nhưng mà có hy vọng còn hơn là vô vọng.
Vì thế tinh thần của cơ giáp thừa kế trở nên phấn chấn, dừng những số liệu biểu thị nôn nóng rồi kiên nhẫn chờ đợi.
Chỉ là thời gian tổ chức bữa tiệc rất dài, cơ giáp thừa kế không thể không hỏi AI thừa kế nhiều lần.
Vị Hoàng đế bệ hạ kia rốt cuộc muốn cái gì mới có thể lại đây khởi động nó?
AI thừa kế không biết nên trả lời thế nào.
Nếu nó nói cho cơ giáp thừa kế, thật ra sức hấp dẫn của nó đối với bệ hạ còn không bằng một cái bàn đồ ăn nhỏ thì không biết liệu cơ giáp thừa kế có chết máy ngay lập tức hay không.
Lúc này, vị Hoàng đế bệ hạ khiến cơ giáp thừa kế phải hao tâm khổ tứ chờ đợi vừa ăn các loại đồ ăn ngon mà Lôi Khải Hoành đưa tới, vừa phát biểu ý kiến của mình. Gặp được món ăn ngon, Vu Hiểu Thao sẽ kêu "meo" một tiếng, gặp phải món ăn bình thường thì kêu "meo meo" hai tiếng.
Vì thế, Nguyên soái Lôi nào đó cứ như sợ người ta nghĩ bản thân chưa đủ cưng chiều cục cưng nhà hắn, hắn cẩn thận để Bạch Hào ghi chép lại những món ăn ngon này, sau đó trở về để lão quản gia chuẩn bị nhiều cho mèo nhỏ.
Không phải hắn không muốn sử dụng trí nhớ siêu phàm của bộ não, mà là...
Là một người ăn dịch dinh dưỡng mười mấy năm, đối với phần lớn các món ăn ngon hắn đều lạ lẫm, thậm chí đối với một số đồ ăn hắn còn không thể lý giải nổi.
Chẳng hạn như một loại đồ ăn ngon có tên là cua biển.
Bề ngoài của nó vô cùng kỳ lạ, lại còn giương nanh múa vuốt, lúc lấy thịt từ lớp vỏ cứng thì hết sức phiền phức.
Nhưng Quất Tọa nhỏ nhà hắn lại thích nó vô cùng, thích hơn cả cá biển siêu xa xỉ ở bàn bên cạnh.
Cho nên Lôi Khải Hoành đã dùng đôi tay linh hoạt lắp ráp đủ loại máy móc 3S lưu loát mà bóc cua, dưới ánh mắt khao khát của mèo nhỏ ngửa cổ chờ đợi, vô cùng thân mật mà đưa thịt cua tới bên miệng mèo.
Tại hiện trường bữa tiệc, vô số người lân la có ý đồ tới gần hoặc làm quen đều cực kỳ mất tự nhiên mà trợn mắt há mồm.
Nguyên soái Lôi, tư thế tự mình bóc cua hầu hạ quả cầu lông mềm mại này ăn...
E rằng ngài đã biến quả cầu lông mềm mại này thành Hoàng đế bệ hạ mất rồi.