Chương 112: (2)

1296 Chữ Cài Đặt
Mệnh Vượng Phu - Nam Đảo Anh Đào

Editor: Tuyết thu 247

Chương 112 (2)

Chương 112

"Không nằm mơ chẳng lẽ không tốt à?"

"Trước khi ngủ ngươi nói như thế làm ta hồi hộp, nhắm mắt lại còn suy nghĩ lung tung, kết quả uổng phí tinh thần, còn không bằng thật sự mơ thấy có chuyện gì." Nàng nói xong bản thân lại phủi miệng 2 cái nói không tính, lời này không tính. Tuy rằng tâm lý có chút chênh lệch, có thể không nằm mơ vẫn là đừng nằm mơ.

Vệ Thành thay quần áo trước, thay xong theo thường lệ đi đến thư phòng, hắn đi không bao lâu, liền nghe tiếng đọc sách vang lên. Khương Mật đang rửa mặt liền nghe tiếng đọc sách, nghe âm thanh này nàng đang lau tay cũng dừng lại, không biết có phải ảo giác hay không, tướng công tâm tình giống như rất tốt vậy?

Phu thê mấy năm không phải chuyện đùa, Khương Mật không nghe lầm, Vệ Thành đúng là đang cảm thấy vui vẻ.

Lá thư hôm qua đưa tới là Quách tiến sĩ ở thật xa nhờ người đưa tới, không đọc trước mặt mọi người là bởi vì nội dung thư cùng người trong nhà không có quan hệ, bên trong liền nói một chuyện quan trọng, nói chuyện những tiến sĩ cùng thi với hắn đều lợi dụng quan hệ mua chức quan, còn lại đều hàn huyên tâm sự. Vệ Thành liền lợi dụng lá thư này, hắn thay đổi bìa thư, lại ở trong nội dung thư động tay chân, vào thư phòng vừa thấy, lá thư đã không còn nữa.

Kim Hoàn lá gan thật đúng là rất lớn, cả đêm qua khi lẻ vào thư phòng lấy được lá thu, nàng ta liền đem thư giao cho người liên lạc, gửi về cho chủ, căn bản không sợ bị điều tra.

Vệ Thành phát hiện thư bị mất, hắn làm bộ cái gì cũng không biết, bộ dáng đọc sách nửa tiếng đồng hồ canh, ăn sáng xong liền ra cửa.

Vệ Thành đang đợi, chờ xem việc này có thể xảy ra chuyện gì.

Kết quả nghe đồng nghiệp ở Hàn Lâm Viện nói Nghiêm Úc đã xảy ra chuyện, nhà hắn dùng quan hệ mua cho hắn chức quan, tuy rằng công văn còn chưa xuống dưới, vốn là chuyện đã nắm chắc, hắn liền chuẩn bị đi nhậm chức, kết quả nửa đường bị người khác đâm thọc, chuyện này liền thất bại.

Chuyện này còn chưa xong, liền ngày hôm sau, thái y vội vã đi vào phủ Quốc Trượng, lúc sau liền có tin tức nói Quốc Trượng không ổn, lúc này là thật không ổn.

Nghe nói Quốc Trượng không biết vì sao mà tức giận, trợn trắng mắt liền hôn mê bất tỉnh, lúc ấy nhìn rất dọa người, bọn họ nhanh chóng mời thái y, thái y bấm nhân trung khiến người tỉnh lại, kết quả còn không bằng là không tỉnh, hắn giống như trúng gió, miệng méo, nói chuyện không rõ ràng, đi đứng cũng không được.

Thái y mặt trầm như nước, hỏi người trong nhà chăm sóc kiểu gì? Đã nói là không thể để bệnh nhân suy nghĩ nhiều. Hắn không những suy nghĩ mà còn lên cơn tức giận.

Trong phủ người ta nói có người gửi thư cho lão gia, nhất định là thư kia có vấn đề.

Bọn họ tìm lá thư ở trong phòng, cầm lấy tới vừa thấy.

Này căn bản là không phải viết cho Quốc Trượng, nhìn cách xưng hô trong thư, hình như là bạn cùng trường viết cho Vệ hầu đọc, thư này sao lại ở trong tay Quốc Trượng? Tạm thời không truy cứu cái này, bọn họ đem nội dung đọc qua một lần, tất cả đều là nói những chuyện gần đây, thăm hỏi đối phương, hằng ngày xảy ra chuyện gì, nhìn không ra hắn tại sao lại tức giận. Trong phủ nữ quyến không rõ nội tình, nói đi hỏi một chút. Quốc Trượng cắn răng không nói một chữ, âm thanh ú ớ, hắn run rẩy duỗi tay bảo phu nhân đem thứ lấy tới.

* * *

Những ngườ nghe thấy việc này đều không hiểu chuyện gì.

Đã khuyên bảo Quốc Trượng ở trong phủ tĩnh dưỡng, dưỡng như thế nào chỉ có 1 thời gian lại trúng gió?

Hoàng đế nghe nói xong, theo thói quen tính hỏi Vệ Thành một câu, hỏi hắn thấy thế nào.

Mới vừa hỏi xong, hắn đã quỳ gối 1 cái bịch ở Mai Phương Trai.

"Trẫm sớm nói qua không cần quỳ sao, có chuyện gì thì nói thẳng."

"Hướng Hoàng Thượng thỉnh tội, chuyện này nói không chừng là vi thần làm hại."

Hoàng đế thật không dự đoán được, hắn suy nghĩ trong chốc lát, vẫn là không hiểu chuyện này có quan hệ gì với Vệ Thành? Hắn cho Vệ Thành đứng lên, bắt hắn nói rõ từ đầu đến đuôi.

"Hoàng Thượng còn nhớ rõ vi thần lần trước nói qua, sau khi được thăng lên quan ngũ phẩm hầu đọc học sĩ, Quý đại nhân tặng nha hoàn tới."

"Có chuyện này."

"Mấy ngày trước đây nha môn cho nghỉ phép, Nghiêm trạng nguyên cùng thi chung với thần đột nhiên tới cửa, nói hắn muốn cùng vi thần nói chuyện phiếm vài câu. Nghe hắn nói những lời này, vi thần cảm thấy được trong kinh đã có không ít người biết Mai Phương Trai không phải thư phòng bình thường. Lại nghĩ tới gần đây phát sinh đủ chuyện, vi thần không khỏi hoài nghi nha hoàn này, liền lợi dụng Nghiêm trạng nguyên lừa nàng."

Vệ Thành nói nhìn hoàng đế liếc mắt một cái, hoàng đế ý bảo hắn tiếp tục.

Hắn liền kể tiếp chính mình là lừa như thế nào, lừa xong phát hiện sự tình quả nhiên không đơn thuần, nghĩ đến nha hoàn lo lắng mình đã bại lộ hẳn là sẽ khẩn cấp liên lạc chủ tử sau lưng, để bên kia ra chỉ thị tiếp theo cho nàng, Vệ Thành đã lấy thư của bạn tốt gửi cho hắn ngụy trang thành mật tin, làm bộ không biết để cho nàng trộm đi.

Không bao lâu, Nghiêm gia vì Nghiêm Úc mua chức quan bị bại lộ.

Một ngày sau, Quốc Trượng trúng gió, còn có đồn đãi nói hắn là bị một lá thư làm cho tức giận, người bên ngoài đều đoán già đoán non là ai viết, trong thư viết cái gì.

Tin tức hơi nhiều, Càn Nguyên Đế cúi đầu suy nghĩ một lát, đem cốt truyện tiêu hóa xong mới nói: "Ý của ngươi là, Quý hàn lâm là người của thái phó, thái phó an bài hắn đưa nha hoàn cho ngươi, ngươi lừa nàng để nàng cho rằng Nghiêm Úc đã làm nàng bị bại lộ thân phận, nàng ta liền trộm thư của ngươi, đem thư này cho chủ của nàng, sau đó Nghiêm Úc bị mất chức quan, thái phó giáo huấn (mắng chửi) hắn xong, lo lắng giải mật tin, sau đó trúng gió?"

Vệ Thành có chút ngượng ngùng, bộ dạng muốn nói lại thôi.

Hoàng đế nhìn ra hắn còn có chuyện chưa nói, bảo hắn nói cho hết.

"Vi thần lúc đầu cũng không xác định chủ tử sau lưng nha hoàn là ai, lúc tạo mật tin liền nổi hứng vui đùa. Hắn nếu là không giải ra được, nhìn chính là một lá thư bình thường, giải ra thì chỉ có bốn chữ -- ngươi cái đồ ngốc."