Chương 9: Thư tình của mẹ

Nụ hôn đầu

---------------------

Hôn môi!

Jisoo bất động, chuyện gì đã xảy ra? Chớp mắt môi mềm bị chạm. Chưa bao giờ nàng rơi vào trạng thái này.

Não kia tạm thời ngưng đọng, môi mềm còn run run, hai mắt nàng chân chân nhìn người trước mặt, cảm giác không nói lên lời.

" Mẹ."

Biểu hiện của nàng khiến Lisa bất an vô cùng. Nàng cư nhiên thất thần, một chút biểu cảm cũng không cho ra.

" Mẹ làm sao a?"

Gương mặt nhỏ nhăn nhúm, hướng hai tay áp lên mặt nàng xoa xoa.

Ấm áp nơi gò má truyền tới khiến nàng thanh tỉnh. Mím khóe môi vừa bị con gái hôn lên, Jisoo nhận ra chính mình tâm không ổn, tim nàng đập thật nhanh a.

Lisa như vậy hôn môi nàng? Nụ hôn đầu cứ thế dễ dàng bị con gái tước đoạt.

Kỳ thực, hôn, Jisoo luôn định nghĩa hôn môi là dành cho người yêu nhau. Thế nhưng tình huống này, con gái hôn mẹ, nàng không biết phải làm sao với Lisa? Cũng không thể trách con gái đâu.

" Mẹ, không sao."

Nhẹ lắc cái đầu, nàng né tránh đôi tay đang áp trên mặt mình.

Nóng, thực sự rất nóng.

Gò má điểm Lisa chạm vô như muốn bốc hỏa. Mà Jisoo nghĩ ngợi có phải trong phòng điều hòa bị hư?

" Hình như điều hòa hỏng rồi, Lisa con có thấy nóng không?"

Bối rối quay đầu, tay nàng với lấy remote chỉnh cho nhiệt độ hạ xuống. Mà nàng không biết khi ấy trông mình mất tự nhiên tới mức nào đâu.

Lisa chớp mắt nói không. Phòng điều hòa đủ mát, mà m không có ôm nữa, Lisa còn cảm thấy lạnh đây này.

Nhìn nhìn mẹ một loạt hành động kỳ lạ. Bàn tay nhỏ nhắn lơ lưng giữa không trung đem thu về, bé con trong lòng dâng lên một loại mất mát khó xác định. Nhưng vẫn là trên môi truyền tới cảm giác mềm mại, còn có hương thơm nhè nhẹ kia.

Môi mẹ thật thơm thật mềm nha. Lisa thật thích hôn chỗ ấy!

Cảm xúc rất nhanh bị chi phối, Lisa liền quên đi cái kia mất mát.

" Mẹ không khỏe ư?"

Nàng kêu nóng, cho nên Lisa nghĩ mẹ hay muốn sốt? Lần trước mình bị cảm cũng như vậy trong người nóng lạnh thất thường.

" Không nha. Lisa đang lo lắng cho mẹ hả?"

Jisoo sau khi giảm nhiệt độ đã thấy khá hơn. Có lẽ thời gian gần đây nàng hơi mệt mỏi, nên vừa rồi mới sinh cảm giác không tốt kia.

" Dạ. Mẹ Jisoo mỗi ngày đều thức khuya lắm. Bữa nay ngủ sớm có được không ạ?"

Lisa gật gật, chớp chớp mí mắt. Đương nhiên cô rất lo lắng...

" Được. Vậy hai mẹ con mình đi đánh răng. Bữa nay ngủ sớm nhé!"

-----------------------------

Sẽ thật đẹp nếu giấc ngủ không bị âm thanh quen thuộc phá rối. Tại giường công chúa màu hồng, Park Chaeyoung khó chịu vặn vặn cái thân mình dặt dẹo..

* Reng reng reng~~*

Chuông đổ hồi lâu không chịu dứt, cô khó chịu thò ra cánh tay trắng noãn. Nắm điện thoại, miệng bắt đầu cằn nhằn phát tiết.

" Ai? Cái gì? Sáng sớm làm sao phiền phức!!!"

Cũng may cô thật không phải người đanh đá, nếu không e rằng sẽ xả một trận nguyền rủa qua đầu bên kia.

Kỳ vừa mới một ngày bắt đầu đã bị làm phiền. Bảo Park tiểu thư không bực bội sao được?

" Em như thế nào chưa bình minh? Mặt trời đã muốn nặn từ lâu rồi!"

Bên kia thanh âm lạnh nhạt, mới nghe đã giật mình tỉnh.

Ách...Kim Jennie?

Thiệt tình tim muốn nhảy ra ngoài, Chaeyoung bình tĩnh hít một hơi.

" Tôi chưa bình minh có quan hệ với chị sao?"

" Không quan hệ."

* Đinh* Chaeyoung muốn bùng nổ. Nhìn trên màn hình ba chữ "Kim mặt lạnh", cô muốn tự tay bóp méo, bất quá smart phone thật cứng.

" Vậy chị gọi tôi cái gì?"

Cô muốn bực mình. Kẻ đầu dây bên kia chính là nhị tiểu thư Kim gia, em gái Jisoo unnie. Nếu không phải nể mặt unnie thì cô đã mặc xác cái tên thất thường này rồi. Cái kia đồ...

Đáng ghét!

"..."

Điện thoại im lặng 3s, nghe chừng vừa rồi bản thân hơi gắt. Chaeyoung đành thở dài hạ giọng.

" Khó khăn lắm mới có ngày nghỉ. Chị không nên gọi giờ này cho tôi nha."

" Hôm nay rảnh rỗi, tôi cùng cháu gái ra ngoài. Không phải em luôn thích chơi cùng Lisa sao?"

" Lisa ư?"

Một cái tên kia liền làm Chaeyoung hưng phấn. " Tôi có thể ghé qua sao?"

Kỳ thi kết thúc, đã lâu rồi cô không tới Kim gia, cũng rất nhớ bé con đáng yêu ấy.

" thể. Chúng tôi căng-tin trường."

" Sao lại ở đó? Không...."

Tút*

Chaeyoung muốn mắng chửi, cô còn chưa kịp thắc mắc đầu dây bên kia đã cúp a. Cô hậm hực ném điện thoại qua một bên, còn không hiểu vì sao địa điểm vui chơi lại ở trường? Aizz~

Bên kia mất hứng, bên này ra sao?

Kim Jennie cúp xong điện thoại bỏ vô túi quần. Thảo mãn cục cưng, nhưng cô không lấy làm vui vẻ lắm. Dù sao nhị tiểu thư nhà họ Kim cùng người thân nghịch ngợm là thế, nhưng với người ngoài luôn không chịu mở lòng, một bộ dạng lạnh lùng khó ưa. Nếu không phải người Kim gia chứng kiến Jennie từ nhỏ, chắc sẽ không ai tin hai mặt kia tồn tại trong một người.

" Dì út, dì út. Dì Chaeyoung sẽ tới đây chứ?"

Ngóng trông người kia làm xong cuộc gọi, bé con Lisa bên cạnh mong chờ kéo kéo tay cô.

" Sẽ. Lisa muốn ăn gì, dì út gọi cho con?"

Hai dì cháu nào phải đi chơi. Bữa nay đại tỷ môn cuối thi tốt nghiệp, nên con gái nằng nặc muốn cùng đi. Hại dì út như Jennie phải theo hộ tống đây.

Lisa mở to mắt nhìn chằm chằm menu, không có biết chữ nhưng xem hình cô có thể gọi tên nha. Ngón tay chỉ chỉ, này toàn là món thích ăn không ah, làm sao Lisa không biết tên được cơ chứ. Hắc hắc!

" Caramen trà xanh, bánh kem trà xanh, trà sữa bạc hà a."

Jen coi bộ cháu gái thấy đồ ăn mắt liền sáng lên mà buồn cười " Haha." Lisa nhà mình thích đồ màu xanh, nhất là hương vị bạc hà. Cô một tay xoa đầu nhóc con vừa kêu bồi bàn.

" Cậu kia, 3 phần caramen trà xanh, bánh kem, trà sữa bạc hà."

Đây căng tin nhà trường nhưng khá sang chảnh. Có không gian sạch sẽ, có phục vụ bưng bê. Tiện lợi hôm nay kỳ nghỉ hè đã tới, khối 10 và 11 hầu hết đã nghỉ. Chỉ còn lại khối 12 ký túc xá ở lại thi tốt nghiệp. Vì vậy, vọn vẹn còn ít đàn đàn chị hiện ngồi ôn bài cùng hai dì cháu rảnh rỗi ở căng tin lúc này.

" Vâng. Chị đợi một lát."

Cậu nhân viên giọng nói run run. Cái trường này có ai không biết Kim nhị tiểu thư chứ? Kim Jennie hơn cậu một lớp, mới chuyển vào cách đây nửa năm, thế nhưng tiếng tăm không nhỏ. Gia thế một phần, phần còn lại so với chị gái Kim Jisoo đã muốn vượt hàn băng tính khí. Cho nên, cậu ta hơi ngại đối mặt, chỉ là vì sao thấy Jennie đối bé con kia thật dịu dàng?

" Vậy sao còn chưa đi?"

Jennie nhíu mày thấy rõ, cậu ta đứng nhìn cháu gái mình chi?

" Ah. Vâng."

Cậu nhân viên giật mình có phần run sợ ánh mắt kia, vội vã cầm menu chạy mất. Mà Kim Jennie khó chịu cũng mau quên, hướng về bên cạnh cục cưng vuốt ve tóc mái.

" Mới bốn tuổi đầu đã xinh thế này? Bảo sau này dì bảo vệ con làm sao đây? Haizz~"

" Dạ?!?"

Đối với những lời này Lisa còn chưa hiểu, ngơ ngác thấy trong mắt dì út không vui.

" Dì út nói sao phải bảo vệ con?"

Vẫn thật ngây thơ.

Cô thu về tâm trạng, nâng bé con từ ghế vào lòng, ôn nhu nói.

" Đương nhiên phải bảo vệ Lisa rồi, vì dì thương con nhất."

" Lisa cũng thương dì út nha. Đợi sau lớn lên, con cũng sẽ bảo vệ dì út. Ừm, còn có ông bà ngoại và mẹ Jisoo nữa a."

Lisa vui vẻ, vừa nhắc mẹ Jisoo khóe miệng bé con đã vô thức giương cao.

Sau này Lisa nhất định sẽ bảo vệ mẹ Jisoo a.

Trong lòng tự nói lời tuyên thề, Lisa không khỏi hài lòng mím mím môi.

" Vậy Lisa nói phải làm được đó nhé!"

Jennie ở cạnh cháu gái luôn không nhịn được cao hứng, hy vọng nhóc con sẽ không quên những gì đã nói.

Lisa không do dự gật đầu đồng ý.

" Ngoắc tay."

" Ngoắc tay a."

" Hi."

Một màn này Chaeyoung được chứng kiến. Cô biết Kim Jennie đối cháu gái rất cưng chiều, nhưng mỗi lần tận mắt chứng kiến con người băng đá kia cùng Lisa, Chaeyoung có chút chưa quen được.

" A. Dì Chaeng."

Lisa nghe giọng nói quen lắm liền ngửa cổ, cười đến nỗi không thấy mặt trời đâu.

" Dì đến thật nhanh nha!"

Nhưng ai kia không nhiệt tình như vậy, chỉ lịch sự kêu cô ngồi đi.

" Cám ơn."

Chaeyoung cũng không chấp, bởi cái bàn hướng ra bên ngoài chỉ có một ghế dài nên đành ngồi xuống cạnh tên khó ưa kia. Không, đây là cô ngồi gần Lisa nha.

" Nhà dì gần đây mà."

Không ưa liền không quan tâm, Chaeyoung chỉ đối Lisa mới mỉm cười.

" Ồ!"

Nhóc giống như phát hiện gì đó.

" Tay dì chảy máu. Đau a?"

Lisa nhăn mặt, chỉ chỉ một đường máu đỏ trên tay phải của cô, lại không dám động sợ Chaeyoung đau.

" Ah. Không sao, vừa rồi trên xe bus không cẩn bị người ta đυ.ng trúng."

Chaeyoung cười cười, cô đi giấu vết trầy vì sợ dọa bé con. Viết thương không lớn nên không đau lắm, chỉ hơi rát thôi. Dù sao máu cũng đông lại rồi.

" Vì sao không lái xe tới?"

Jennie vừa rồi nghe Lisa nói, nhíu nhíu mày cô cũng kịp thấy tay Chaeyoung chảy máu.

" Xe mang đi bảo dưỡng. Vừa rồi chị gọi không đầu đuôi liền cúp máy. Sợ hai người đi mất nên đành đi bus qua đây."

Còn không phải tại chị!

Chaeyoung thầm oán. Hôm nay cô thật đen đủi, tới một chiếc taxi cũng bắt không nổi. Cuối cùng phải đi phương tiện công cộng bức người, xe bus.

Mà Jennie nào không nghe ra người kia đang trách mình. Cô đặt Lisa qua một bên, đem cánh tay của Chaeyoung kéo về phía mình.

" Này muốn làm gì?"

Chaeyoung giật mình muốn thu tay về, nhưng lại thất bại, sức cô không bằng sức người ta.

" Đừng nháo."

Jennie lạnh lùng qoát, người kia cũng chịu yên. Cô lấy ra khăn tay sạch trong túi, dấp một góc vào ly nước trắng, động tác nhẹ nhàng lau đi máu khô trên mu bàn tay của Chaeyoung.

Bị một loạt sự tình trước mắt làm hoang mang, Chaeyoung mím môi không dám hé. Lòng bàn tay cảm nhận được mềm mại ấm áp, cô nhìn lên khuân mặt đang chăm chú của Jennie.

Thịch*

Thế nhưng Chaeyoung nghe tim mình lên tiếng.

Một bên người lớn bận rộn, bên này đồ ăn đã đưa lên. Lisa vui lòng tác chiến địa bàn, thi thoảng híp mắt liếc gian cặp tình nhân.

đồ ăn ngon lại chứng kiến cảnh ngọt nha!

Reng reng*

Nàng nghe chuông báo hết giờ đã là 11 giờ trưa. Môn này là anh ngữ nên thi cuối cùng, mà Jisoo đã làm hết mình, bây giờ nàng chỉ chờ kết quả thôi.

Jisoo mang túi xách ra khỏi phòng thi, vừa mới hai bước qua cửa đã nghe có người kêu tên mình.

" Chậm đã Jisoo."

Nàng quay dầu, phía sau liền thấy một nam sinh vẻ mặt rụt rè, phía sau còn có một toán hô hào giống như làm trò cổ vũ lên đi a.

Đối với bạn học kia không quen biết. Bề ngoài tuy có sáng sủa, sạch sẽ, là loại nhiều nữ sinh yêu thích, nhưng Jisoo không có nửa điểm cảm giác nói.

" Có chuyện gì?"

Nam sinh bị một lời lãnh đạm dọa phát run, lắp bắp miệng lưỡi.

" Mình, mình thích cậu lâu lắm rồi. Ji...Jisoo, cậu nhận lời làm nguời yêu mình có được không?"

Cậu nam sinh run rẩy nói, trên tay là phong thư trái tim đang hướng tới nàng. Thật khổ sở cậu ta mới nói hết mấy lời kia cõi lòng. Hai bên trán sớm rịn mồ hôi, lại nghe xung quanh tiếng vỗ tay hò hét "Đồng ý đi" liền sáng lạn nhìn nàng cười một cái.

Ầm ĩ, ồn ào, phiền phức!

Jisoo trong lòng sớm không thoải mái. Người ngoài lại không biết nàng ghét nhất loại tình huống này. Nhưng vừa mới kết thúc kì thi, nàng vẫn luôn là học sinh gương mẫu, không muốn nặng lời làm mất hình tượng. Đưa tay định đẩy về cái kia thư tỏ tinh, nhưng mới đến nửa chừng phải dừng lại bởi nghe được thanh âm yêu thích.

" MẸ!"

Mà một tiếng gọi kia cũng thật lớn nha.

------------------------

#Tâm trạng au chút không vui?

bị nhạt không mọi người?

05.01.2019