Chương 6: Mời đến tiệc nướng

7 giờ sáng.

Trợ lí A Minh của Ngụy Chí Trạch đến nhấn chuông cửa mà không thấy phản hồi nên trực tiếp nhấn mật mã vào nhà rồi đến phòng anh gõ cửa phòng ngủ: "Trạch ca! Trạch ca! Đã 7 giờ rồi! Nếu chúng ta không mau chuẩn bị sẽ trễ mất!"

Bình thường Ngụy Chí Trạch luôn đúng giờ, đây là lần đầu tiên A Minh phải đi gõ cửa gọi anh làm anh ta có chút lo.

"Biết rồi. Cậu chuẩn bị quần áo giúp tôi." Một lúc sau, giọng nói trầm trầm ngái ngủ của anh mới vang lên.

A Minh liền đi chuẩn bị quần áo cho anh.

Trong phòng ngủ.

Ngụy Chí Trạch từ từ ngồi dậy, đang muốn vén chăn ra thì---

Anh cảm nhận được sự ướŧ áŧ... Không, hay chính xác hơn là nhớp nháp. Cả người anh đông cứng.

...Sẽ không phải chứ?

Anh vén chăn ra, nhìn đến chiếc quần dài màu xám của mình ở đũng quần đã đậm màu, phần chăn cũng đã ướt.

Ngụy Chí Trạch anh là lại mộng tinh rồi!

Trong quá trình dậy thì của anh, anh không hề bị mộng tinh nhưng ở lần làm mộng xuân đầu tiên anh cũng chính là mộng xuân lần đầu tiên. Đây là lần thứ hai.

Chả lẽ đêm qua thật quá thoải mái nên phun dịch sao? Hay là do thấy được tiểu yêu tinh?

Anh ảo não, chán nản xoa đầu rời giường.

Nhìn chiếc chăn ấm, anh ôm vào phòng tắm giải quyết rồi vệ sinh cá nhân.

Lúc qua phòng quần áo, thấy bộ vest đen mà A Minh chuẩn bị liền mặc vào rồi chỉnh trang.

"8 giờ 30 bắt đầu sao?" Vừa đi ra anh vừa đeo đồng hồ vào sau đó nhìn đồng hồ đã 7 giờ 45.

"Vâng. Bây giờ chúng ta khởi hành thì 8 giờ 20 liền đúng giờ." A Minh vừa chuẩn bị đồ vừa nói.

"Ừm." Ngụy Chí Trạch trầm lặng gật đầu rồi nhìn qua chiếc dĩa trắng trên bàn, " Vậy cậu xuống lấy xe trước."

Anh nhấc chân bước đến cầm chiếc dĩa rồi đi qua nhấn chuông nhà hàng xóm.

"Cạch." Cửa mở ra.

"Ngụy ảnh đế? Anh có việc gì sao?" Là Ny Ny mở cửa. Giọng nói cô ấy có chút gấp gáp.

"À, anh vào nhà đợi một chút." Không đợi phản hồi, Ny Ny nói luôn rồi nghiêng người qua, trực tiếp để cửa vậy rồi chạy đến phòng ngủ của Lệ Chí Hạ.

Ngụy Chí Trạch ngơ ngác nhìn sau đó lại nghe tiếng từ phòng ngủ vọng ra.

"Tiểu thư! Tiểu thư! Đã 7 giờ 45 rồi! Hôm nay chúng ta phải chụp hình quảng cáo, nếu đến trễ Lục tổng sẽ nổi giận đó! Còn có Ngụy ảnh đế cũng sẽ nổi giận vì chậm trễ! Tiểu thư mau dậy đi!"

Sau đó là một giọng mềm mại, ngái ngủ:"Kệ tên Lục tổng đó đi! Chị buồn ngủ lắm!"

"Khoan! Nói gì cơ? Ngụy ảnh đế?" Nói xong, cô phát hiện ra một vấn đề.

"Vâng. Ngụy ảnh đế đã chuẩn bị đi rồi! Anh ấy còn đứng ở ngoài cửa nữa!"

"Ny Ny! Sao em không gọi chị sớm!" Một tiếng gào lớn.

"Em đã gọi tiểu thư từ 6 giờ 30 mà tiểu thư cứ nói ngủ thêm một chút nữa nên là bây giờ đã trễ rồi!"

Ngay sau đó là mấy tiếng chật vật, anh thấy Ny Ny chạy nhanh đi lấy quần áo cho cô.

Anh vẫn đứng ngay cửa suốt 10 phút.

Và bây giờ, đối mặt với anh là nữ thần vạn người mê.

Cô bận một chiếc váy trắng cách đầu gối 20cm, bên ngoài choàng chiếc áo lông thú dạng dài đến đầu gối màu đen, bên dưới mang một đôi giày cao gót cao gót màu trắng. Trên khuôn mặt vẫn chưa trang điểm nhưng vẫn rất đẹp, da trắng, mắt phượng, mũi cao, môi hồng.

"Em xin lỗi anh Chí Trạch! Em ngủ quên mất!" Vì gấp gáp sửa soạn trong 10 phút mà Lệ Chí Hạ thở hồng hộc, bám lấy góc tường nói.

Đối diện với anh, má cô có chút đỏ, những hình ảnh tối qua trong mơ được lướt nhẹ qua làm cô ngượng ngùng và... chột dạ.

Cô nhìn chiếc dĩa trên tay anh, "A, anh đến trả dĩa sao? Ny Ny." Cô gọi một tiếng, Ny Ny liền đến lấy dĩa rồi nói cảm ơn.

Anh nhìn vào khuôn mặt xinh đẹp trước mặt, có chút... rộn lòng sau đó cố gắng điều chỉnh lại cảm xúc: "Cảm ơn vì món sườn." Ngụy Chí Trạch nhẹ nhàng nói.

"Anh thấy nó ăn ngon không? Nếu anh muốn tối nay em sẽ đem cho anh một dĩa nữa?"

Anh lắc đầu, "Không cần đâu." Rồi tiếp tục nói: "Em vẫn chưa đi sao? Sẽ trễ đó?"

Lệ Chí Hạ một bộ nhu mì nói:"À vâng. Em đi ngay đây mà! Ny Ny, Jake đâu?"

"Đã đi lấy xe thưa tiểu thư. Bây giờ chúng ta xuất phát là kịp ạ."

"Ừ. Nhanh lên."

Cả ba đi vào thang máy rồi xuống tầng hầm để xe.

Ngụy Chí Trạch đến ngồi sau chiếc Mercedes S450 đen. Còn Lệ Chí Hạ và Ny Ny đến chiếc Porsche màu đỏ.

8 giờ 25. Hai chiếc xe đi vào tầng hầm để xe của Lục thị. Đi đến bộ phận truyền thông đã vừa đúng 8 giờ 30.

Tất cả mọi người đều chú ý đến 5 người này.

Lệ Chí Hạ trên đường đến đây đã trang điểm, trên mặt đeo kính râm đen, phía sau luôn là Ny Ny và Jake trong bộ vest đen. Cả 3 người đi đến khí chất bừng bừng.

Nhưng Ngụy Chí Trạch và A Minh lại có vẻ bình thản, nhẹ nhàng.

"Đạo diễn." Hai diễn viên nổi tiếng cùng đến, cùng nhau đến đạo diễn chào hỏi.

Đạo diễn gật đầu một cái, sau đó nói qua một lược.

Lục thị là công ty có mảng kinh doanh lớn, nhưng lần này vị Lục tổng mới nhận chức này là muốn đẩy cao mảng chứng khoáng lên cộng với Lục thị vừa thâu tóm công ty giải trí Trí Nhất nên muốn quảng cáo các lĩnh vực này. Và đặc biệt, Lục thị và Đông Phương thị đang hợp tác với nhau nên quảng cáo này rất quan trọng.

"Hợp tác với Thiên Hàn?" Đứng ra một góc, Lệ Chí Hạ hỏi Ny Ny.

"Em cũng chưa nghe tin này."

"Ồ. Mờ ám."

Đạo diễn gọi hai người một tiếng, sau đó Lệ Chí Hạ và Ngụy Chí Trạch bắt đầu quay quảng cáo.

Cả hai diễn viên đều làm việc rất nghiêm túc nên hoàn thành việc quay quảng cáo mau.

Tiếp đến là phần chụp ảnh.

Hai người đi thay quần áo rồi bắt đầu chụp.

Ngụy Chí Trạch thay một bộ vest cao cấp của tập đoàn thời trang Đông Phương.

Còn đối với Lệ Chí Hạ, tủ quần áo của cô chiếm gần một nửa là quần áo của hãng Layang và trên người cô cũng là đồ của Đông Phương thị nên không cần thay, chỉ trang điểm lại một chút.

"Tên Đông Phương kia quá hời mà! Ngày mốt chúng ta chụp bộ sưu tập mới của nhà hắn phải không? Với chạy chương trình tuần lễ thời trang phải không?"

"Dạ."

"Ba lần. Quảng cáo tới ba lần! Lại mờ ám!"

Phần quảng cáo này hai người diễn vai như người yêu.

Sân chụp có chuẩn bị một chiếc ghế.

"Chí Hạ, lát nữa cháu ngồi lên đùi Chí Trạch. Có vấn đề gì không? Chúng ta ở đây cần sự gắn kết."

"Ngồi lên đùi sao?" Đáy mắt Lệ Chí Hạ sáng rực lên nhưng vẫn cố điều chỉnh giọng mình cho bình thường.

"Đúng vậy. Có được không?"

"Không vấn đề gì ạ."

Hỏi phụ nữ xong mới đến đàn ông, "Chí Trạch, cháu cũng không vấn đề gì chứ?"

"Không ạ."

"Được rồi. Bắt đầu thôi."

Trợ lí trường quay đưa cho hai người ba tấm nhựa cứng có hình của ba công ty, Lục thị, Đông Phương thị, Trí Nhất.

Tấm đầu, Ngụy Chí Trạch ngồi trên ghế, chân trái vắt trên chân phải, đầu nghẹo qua phải chống trên khuỷu tay phải ở trên tay ghế. Lệ Chí Hạ ngồi trên đùi anh, người hơi xoay qua đối mắt với anh. Tay trái anh cầm một tấm nhựa vòng qua eo cô, đặt tấm nhựa gần với hai tấm cô đang cầm.

Tấm thứ hai, cô cũng ngồi trên đùi anh. Bây giờ, chiếc áo lông trên vai trái cô hở xuống, lộ ra chiếc vai trắng gầy, trên vai là dây áo màu trắng của chiếc váy và nửa xương quai xanh tinh xảo. Chiếc váy được xẻ lên một chút ở bên trái, cô hơi co chân lên, đôi chân hoàn mỹ câu dẫn ánh mắt mọi người. Cô không nhìn anh nữa mà nhìn thẳng vào ống kính. Còn anh thì hướng mắt đến cô, một bộ lười biếng mà bá đạo.

Tấm thứ ba, cô ngồi lên tay ghế, tay phải ôm cổ anh, tay trái lại sờ mó đến khuôn ngực của anh. Đôi mắt hướng thẳng đến đôi mắt của anh.

Chụp xong, Ngụy Chí Trạch nhanh chóng bước đến nhà vệ sinh. Còn Lệ Chí Hạ đứng trong góc mà vui mừng không hết.

Trong quá trình chụp, anh cố nhẫn nhịn, chống lại sự yêu mị của cô, chống lại đôi mắt kiều diễm của cô, chống lại làn da mềm mịn của cô, chống lại mùi hương ngọt ngào từ cơ thể cô. Đến bồn rửa mặt, anh rửa mặt rồi cố hít thở đều không để hình ảnh da^ʍ mị đêm qua bao phủ hết đầu óc của anh.

Đi ra, Lệ Chí Hạ đứng trước nhà vệ sinh, thấy anh liền cười một cái tươi như hoa.

Cô hỏi: "Anh Chí Trạch, không biết đến cuối ngày hôm nay là anh có thời gian không?"

"Tôi không bận." Anh nhẹ nhàng trả lời.

"A. Vậy... em định mời anh đến một buổi tiệc đồ nướng nhỏ của tụi em... không biết anh có thể tham gia không?" Hai má cô có chút ửng hồng, ngượng ngùng hỏi.

"Tiệc nướng?" Ngụy Chí Trạch nhìn vẻ mặt của cô.

"Đúng vậy ak. Là với Lục tổng, Lâm Bội Bội cùng một vài người. Bọn họ đều là người thân quen cả, họ cũng rất thích anh. Anh có thể đến không?"

Anh ngẫm một chút rồi đồng ý: "Cũng được. Dù gì tôi cũng không có làm gì."

"Vậy giờ chúng ta xuất phát luôn nha?"

"Được."

"Anh chở em nhé? Xe của em Ny Ny cùng Jake đã đi rồi." Bình thường, Lệ Chí Hạ đi chơi cùng nhóm Lâm Bội Bội nếu không đến nơi đông người thì cô sẽ cho hai người kia đi hẹn hò riêng cho thoải mái vì thường ngày hai người đó luôn sát bên cô rồi còn lo một số việc khác của cô nữa. Mà bây giờ mời được Ngụy Chí Trạch đi chơi, đương nhiên cô phải tận dụng cơ hội ngồi chung xe rồi.

"Được." Anh nói rồi quay qua nói với A Minh đáng thương, nhìn mà cô cũng muốn xin lỗi vì đã cướp xe và ảnh đế của anh ta, "A Minh. Đi taxi về nhé? Hai hôm tới không có lịch, cho cậu nghỉ ngơi."

Bây giờ thì khuôn mặt cậu ta hớn hở: "Được, Trạch ca. Em về đây. Hai người đi chơi vui vẻ và cẩn thận."

"Đi chứ?" Ngụy Chí Trạch cầm chìa khóa trên tay hỏi.

"Vâng." Cả hai sóng bước đi.

...

Đạo diễn, trợ lí và thợ chụp ảnh ở lại xem hình.

"Ảnh đúng là quá đẹp đi! Nhìn biểu cảm và ánh mắt đúng là không thể chê vào đâu được! Đúng là ảnh đế, ảnh hậu! Hai người giống như là cặp tình nhân luôn vậy." Trợ lí cảm thán.

"Nhưng mà vì quá đẹp nên cái tấm nhựa quảng cáo 3 công ty đều bị chìm." Thợ chụp ảnh thở dài.

Đạo diễn châm điếu thuốc, "Biết là như thế nào được. Đây là yêu cầu của Lục tổng..."

~~~~~~~~~~