Chương 2: Ảnh hậu×Ảnh đế

"Cậu yên nào!... Rồi, bây giờ tôi xịt chai này vào mũi anh để anh thở dễ hơn." Lâm Bội Bội xịt vào,"Bây giờ, anh hãy thở đều nào!"

"...Không được. Tôi không được!"

Lâm Bội Bội nghe xong liền ép tim ngoài l*иg ngực cho Ngụy Chí Trạch.

"Anh hãy cố gắng hít vào thở ra đều đặn đi!"

"Tôi... hơi khó chịu!" Ngụy Chí Trạch nói.

"Vậy Chí Hạ, cậu mau hà hơi thổi ngạt cho anh ta đi. Chứ tớ không làm được!"

"Ờ ờ ờ" Lệ Chí Hạ nhìn mà cô luống cuống theo, lo lắng không biết làm như nào: "Hà hơi thổi ngạt... Hả? Hà hơi thổi ngạt??? Hôn sao?!"

"Vậy giờ cậu có làm không? Không làm là---"

"Tớ làm! Tớ làm mà!" Nói rồi cô lấy bình tĩnh, hít một hơi thật sâu, cúi người xuống, đáp môi cô lên đôi môi mỏng của Ngụy Chí Trạch.

Khoảnh khắc ấy, tim cô như không ngừng leo cao.

100...120...130...150...185...

Cô cảm nhận được tim của mình đập loạn xạ, động tác thổi hơi vào khoang miệng của người đàn ông làm cô cũng cảm nhận được hơi thở nóng ấm tràn đầy hormone nam tính, đôi má và tai của cô đỏ bừng.

Mà lúc này, Ngụy Chí Trạch mơ mơ màng màng, nhìn đến khuôn mặt như tiên nữ phía trên, cảm nhận sự ngọt ngào trong từng hơi thở.

Bảo bối, tiểu bảo bối... Tiểu bảo bối của anh lại đến!

Sau một hồi, Ngụy Chí Trạch rốt cuộc cũng khỏe.

"Cảm ơn hai cô!" Ngụy Chí Trạch hơi thở nặng nề mà nói.

"Không việc gì! Anh hãy cảm ơn Chí Hạ, là cô ấy đã thổi hơi giúp anh." Lâm Bội Bội cười nói.

"Cảm ơn cô nhiều." Ngụy Chí Trạch nhìn đến cô cười nói.

"Vậy để cảm ơn hai cô, không biết lát nữa tôi có thể mời hai cô dùng bữa trà chiều cùng tôi được không?"

"Khô---..."

"À, vậy lát nữa chúng tôi đi ăn bánh ngọt, anh có thể mời chúng tôi!" Lâm Bội Bội đang tính từ chối thì Lệ Chí Hạ bên cạnh liền đồng ý.

"Cảm ơn hai cô. Tôi là Ngụy Chí Trạch." Ngụy Chí Trạch đưa tay ra bắt.

"Lâm Bội Bội." Cô bắt lại.

Lệ Chí Hạ vén tóc qua tai, thẹn thùng đưa tay ra bắt, một bộ đoan trang dịu dàng nữ thần, "Lệ Chí Hạ. Sắp tới sẽ hợp tác cùng anh!"

"À. Rất vinh hạnh khi được làm việc cùng cô."

"Sau chuyến lưu diễn anh mệt không?" Lệ Chí Hạ hỏi.

"Không mệt. Mà sao cô biết tôi có chuyến lưu diễn vậy?" Ngụy Chí Trạch hơi bất ngờ.

"Anh là ảnh đế nổi tiếng mà. Sao tôi lại không biết được." Cô cười cười.

Trò chuyện một lát thì thang máy mở ra.

Lâm Bội Bội thì bị Lục Vũ Hạo bắt tóm, còn hai người thì bình thản đi ra.

"Tiểu thư, đại tiểu thư không sao chứ?" Ny Ny chạy đến lo lắng hỏi.

"Có gì đâu mà phải lo lắng như vậy chứ. Chỉ bị kẹt chút xíu thôi mà." Lấy bình nước uống một ngụm, cô nhàn nhạt nói.

"Tiểu thư đừng nói vậy mà. Dạo này nguy hiểm lắm! Em sợ bọn chúng dở trò."

"Thôi, không có gì. Hôm nay em về trước đi, chị qua Y Y ăn bánh, ăn bánh xong thì gọi em qua đón. Về nhà nhớ làm trước cho chị dĩa sườn xào chua ngọt, chị thèm."

"Dạ rồi."

Sau đó cả ba lên xe đến tiệm bánh của Đường Song Y.

"Tới rồi, tới rồi. Hai bảo bối của tớ, chào mừng hai cậu đến với tiệm bánh ngọt mới của tớ." Đường Song Y đang ngồi uống cafe và đọc sách thì thấy Lâm Bội Bội và Lệ Chí Hạ đến liền hân hoan chào đón.

"Ây chà, mới mở mà đông quá nhỉ?"

"Đương nhiên rồi!" Đường Song Y đang tự đắc thì nhìn thấy phía sau Lâm Bội Bội và Lệ Chí Hạ có một người đàn ông trùm kín nhìn rất nguy hiểm. "Đó là ai vậy?"

"Chúng ta vào phòng riêng rồi nói!"

Cả bốn người vào phòng riêng.

"Xin chào. Tôi là Ngụy Chí Trạch." Ngụy Chí Trạch đã tháo mấy phụ kiện bảo hộ của anh.

"À vâng. Tôi là Đường Song Y. Rất hân hạnh khi được gặp anh!"

"Nè, sao hai cậu lại quen được ảnh đế vậy? Lại còn là người trong lòng của ảnh hậu nữa. Mau giải thích đi ảnh hậu!" Đường Song Y thì thầm nhỏ hai câu sau.

"Ảnh đế là bạn diễn nam trong quảng cáo của vị Lục tổng nào đó. Hôm nay ảnh đế cũng đi kí hợp đồng. Gặp ảnh đế ở thang máy. Nhưng thật không may là thang máy bị kẹt mà ảnh đế bị mắc chứng sợ không gian kín. Sau đó được bác sĩ Lâm Bội Bội cùng ảnh hậu nổi tiếng Lệ Chí Hạ là tớ đây giúp. Vì muốn cảm ơn nên ảnh đế mời chúng tớ dùng trà chiều. Nên là tớ quyết định để ảnh đế bao chầu này cho chúng ta! Phải không anh Chí Trạch?" Câu cuối thì Lệ Chí Hạ liền nhích lại gần Ngụy Chí Trạch rồi thay đổi giọng điệu lẫn cách gọi.

Nghe thấy câu cuối của Lệ Chí Hạ, Đường Song Y liền kéo người cô lại sau đó Đường Song Y cùng Lâm Bội Bội không ngừng niệm: "Ảnh hậu, ảnh hậu, ý tứ, ý tứ, giữ ý tứ đi ảnh hậu, không mê trai, không được kích động, thu móng vuốt lại, nếu không là mất giá, mất giá, mất điểm..."

"Khụ khụ. Biết rồi!"

"Thôi được rồi để tớ lấy mấy món bánh này cho mấy cậu thử, toàn là món mới thôi!... Còn mọi người uống trà gì?" Đường Song Y cho nguyên một tràng để mọi người thấy được sức công phá của bà chủ.

"Cho tớ trà ceylon đi. Chí Trạch, tôi nghĩ anh nên uống một li trà gừng đặc, như vậy sẽ tốt cho sức khỏe của anh!"

"Vậy cứ cho tôi trà gừng ít đường đi."

"Còn cho tớ một li trà gừng nhiều đường. Đậm càng tốt!" Lệ Chí Hạ nói.

"Ấy, Lệ tiểu thư, cô sao vậy? Uống trà gừng mà uống đường đậm sao? Cô chắc chứ? Nhưng mà dù có bỏ nhiều đường thì vẫn là có mùi gừng đó nha!" Đường Song Y ở bên châm chọc.

"Chắc chắn. Tại tớ thấy hơi lạnh nên tớ muốn uống trà gừng cho ấm người!"

"À, thì ra là vậy. Vậy cô lấy cho tôi mấy thứ đó đi!" Đường Song quay qua nói với nhân viên.

"Anh Chí Trạch, không biết gần đây anh có nhận bộ phim nào không?" Nhân viên phục vụ vừa ra khỏi phòng thì Lệ Chí Hạ liền quay qua nói với Ngụy Chí Trạch.

"À, quản lý của tôi có đưa cho tôi một bộ, tựa là《Hãy mau yêu em!》 của đạo diễn Hứa Đạt Nguyên. Quản lí của tôi muốn tôi thay đổi hình tượng nên chọn thử cho tôi bộ này." Ngụy Chí Trạch trả lời.

"A, thật vậy sao? Vậy thì thật là trùng hợp. Quản lí của em cũng đưa cho em bộ đó và em thấy rất hay! Nếu như lần sau có hợp tác trong bộ này thì mong anh chiếu cố ạ!"

"Được. Rất hân hạnh nếu được hợp tác cùng cô thêm những lần sau!"

Hai người đó nói chuyện rất hợp! Cứ nói với nhau, chỉ hai người, hoàn toàn bỏ qua sự hiện diện của Lâm Bội Bội cùng Đường Song Y.

Một lúc sau thì Lệ Chí Hạ đi vệ sinh.

Lệ Chí Hạ vừa đi, Ngụy Chí Trạch liền quay qua nói với Lâm Bội Bội:"Lâm Bội Bội, có chuyện này mong cô có thể giúp tôi."

"Nếu chuyện đó tôi giúp được thì tôi sẽ giúp."

"Là thế này... Tôi đối với Lệ Chí Hạ là có chút thưởng thức, nên là tôi muốn tìm hiểu một chút về cô ấy. Vậy nên, cô có thể cho tôi số điện thoại của cô ấy không?"

"À... à.. à. À được chứ. Tôi có thể cho cậu cả số điện thoại chính của cậu ấy để cậu tiện mà liên lạc và cả wechat cùng weibo của cậu ấy nữa!" Lâm Bội Bội tốn một khoảng thời gian mới có thể tiêu hết câu nói của Ngụy Chí Trạch sau đó mới phản ứng nhiệt tình.

"Đúng vậy, đúng vậy. Không những vậy tôi còn có thể cho cậu số điện thoại của ba mẹ Lệ nữa, à số điện thoại của ba Lệ là không thể nhưng là của mẹ Lệ thì có thể cho cậu để cậu tìm hiểu. Và cho cậu biết hết sở thích của cậu ta luôn. Mà nếu có gì không biết cứ gọi cho chúng tôi, chúng tôi sẽ giúp cậu!"

"Như này nè, Lệ Chí Hạ cậu ta nhìn vậy chứ khó nuôi khó sống lắm. Cậu ta thì nghiêm túc trong công việc, nhưng lúc chơi thì xõa hết mình. Thói quen sinh hoạt nếu trừ những lúc làm việc thì hơi không được tí. Chí Hạ thích chơi game, nghe nhạc, uống bia rượu... Còn trong bữa ăn thì yêu cầu của cậu ta rắc rối lắm, kiêng cử đủ thứ: gừng, tỏi, ớt xanh, rau cần, súp lơ, xà lách, đậu nành, nội tạng gia cầm,... Đặc biệt là gừng, cậu ta ghét lắm, nhưng mà hôm nay cậu ta uống trà gừng. Anh biết vì sao không?" Nhìn Ngụy Chí Trạch nhướng mày tỏ vẻ hỏi vì sao, Đường Song Y nói tiếp:"Cậu ta chính là fan của anh được 7 năm rồi đó. Cuồng mê anh lắm!"

"Thật không ngờ." Trên khóe môi anh động ý cười.

Thế là, lúc mà Lệ Chí Hạ sắp quay lại cũng là lúc mà hai người bạn thân của cô đã kí kết xong bản hợp đồng bán người ngầm. Nhưng nếu Lệ Chí Hạ mà biết cái vụ này, chắc chắn cũng là vui hơn nữa.

Mà Lệ Chí Hạ đi vào nhà vệ sinh làm một việc rất quan trọng.

"Lạc tỷ, bộ phim 《Hãy mau yêu em!》 của đạo diễn Hứa đã xác định vai nữ chính chưa?" Bữa quản lí của cô đưa kịch bản cho cô mà cô bữa đó nhác đọc quá nên đọc lướt qua vài trang cảm thấy chán và sến nên quăn nó vào xó nào đó rồi.

"Bộ đó á hả? Bữa em kêu không nhận cái bộ sến súa đó nên chị nói với Hứa đạo là em không bận lịch. Hôm nay là casting, nghe đâu là tiểu hoa đán Ninh Mông nhận được nhiều ưu ái. Sao? Em muốn vai này hả?"

"Đúng vậy. Em muốn. Em muốn đóng với chồng em! Chị phải lấy cho bằng được vai này. Nếu không được thì chúng ta mua vai này, nói em để em đập tiền vào!"

"Rồi rồi. Thật ra Hứa đạo còn trông chờ em lắm. Để chị nói với anh ta."

"Ừm."

"À, sáng nay em mới lên hotsearch với Lục tổng đấy! Hên là tin vừa mới lên 15 phút thì chị đã giải quyết rồi. Nhưng vẫn có một phần tranh luận."

"Hotsearch với Lục Vũ Hạo? Nghe gì vô lí vậy? Tại sao em không lên hosearch với Thái tử mà với cậu ta chứ!?"

Doãn Lạc: "Ở sân bay, em bị chụp. Mà bên Lục tổng cũng giải quyết nên không sao hết. Nhưng mà em hãy cẩn thận với Lục tổng, đừng đến với cậu ta. Cậu ta không tốt đâu!" Gắn bó cũng hơn 1 năm, cô coi Lệ Chí Hạ như em gái nên luôn che chở bảo vệ cô.

"Trời ạ, gì á chứ. Tên Vũ Hạo đó em không mê. Tên đó chỉ có ở với Bội Bội thì giỏi."

Mặc dù gắn bó hơn 1 năm nhưng Lệ Chí Hạ là không tiết lộ nhiều về bản thân cho Doãn Lạc, Doãn Lạc chỉ biết Lệ Chí Hạ là con nhà khá giả, quan hệ tốt với Đường Song Y và Lâm Bội Bội. Nhà có công ty nên thường thường quay về công ty giúp.

"Ừ. Vậy chị yên tâm. Cúp đây, chị làm việc."

"Ừm."

Lệ Chí Hạ quay lại phòng riêng.

"Mấy người nói gì mà vui vậy?"

"Không có gì! Tôi vào nhà vệ sinh một chút!"

"Đi nhanh một chút rồi còn ăn bánh!"

"Tôi biết rồi."

Mà Ngụy Chí Trạch lúc vào nhà vệ sinh, anh lặng lẽ gọi cho quản lí, phun một câu rồi cúp: "Nhận vai nam chính của bộ 《Hãy mau yêu em!》 của Hứa đạo."

Nhấm cỡ 5 phút thì Ngụy Chí Trạch cùng đồ ăn đều có mặt.

Cả bốn người vừa nói chuyện vui vẻ vừa ăn bánh uống trà khoảng một tiếng thì quản lí của Ngụy Chí Trạch gọi đến.

"Mọi người ở lại vui vẻ. Quản lí gọi cho tôi nói có việc, tôi phải đi trước. Lần sau gặp lại! Chí Hạ, ngày mai hợp tác vui vẻ!"

"À được. Tạm biệt!"

Ngụy Chí Trạch chào tạm biệt rồi đi ra ngoài thanh toán sau đó bắt xe về công ty.

Lệ Chí Hạ cũng ngồi tán gẫu với hai người bạn thân của mình thêm một lát nữa rồi quay về chung cư cao cấp của mình.

Ấn mật mã của tầng 12, bước ra khỏi thang máy với Ny Ny. Đang đứng đợi Ny Ny mở cửa, cửa căn hộ đối diện mở ra.

"Thái, thái tử? Anh anh cũng ở đây sao?" Lệ Chí Hạ thật không tin vào mắt mình.

Hôm nay là ngày gì mà sao cô lại may mắn vậy chứ!!! Chắc chắn là thời của cô đến rồi.

"Ừ. Tôi vừa mới dọn đến. Bây giờ chúng ta là hàng xóm rồi." Ngụy Chí Trạch cười nhẹ...

~~~~~~~~~~