Chương 18: Cô ương ngạnh, ngông cuồng như thế thì sao?

Ngày hôm sau, mượn cớ là Nựu Nựu muốn tìm cô chơi, Ngụy Chí Trạch ôm bé con qua nhà nhấn chuông gọi nhưng một lúc lâu lại không thấy mở cửa hay phản hồi.

Nựu Nựu ôm cổ anh, đầu ngón tay cạ cạ vào da thịt ở phần cổ anh, nũng nịu: "Đã 9 giờ 30 rồi mà cô Hạ còn ngủ sao baba?"

"Baba cũng không biết." Anh nhướn mày, mở giao diện nói chuyện ra nhắn cho cô.

[Ngụy Chí Trạch: Em vẫn chưa dậy sao? Nựu Nựu muốn chơi cùng em.]

Đợi một lúc lâu, Lệ Chí Hạ vẫn chưa trả lời, anh lại nhắn tiếp.

[Ngụy Chí Trạch: Em bận việc gì sao?]

Lại đứng thêm một lúc, cảm thấy ở hành lang khá lạnh, Ngụy Chí Trạch ôm Nựu Nựu vào nhà chờ cho ấm.

Nựu Nựu ngồi trên sofa, yên lặng chơi đồ chơi của mình, còn anh thì cầm điện thoại chờ phản hồi từ cô.

Ngồi chờ đến giờ ăn trưa.

Mặt mày của Ngụy Chí Trạch gần như đen như đít nồi.

Không phải là đêm qua uống nửa bình rượu nên có chút say rồi nói như vậy, sáng nay nhớ ra thì trốn anh chứ?

Nghĩ đến như vậy, hai đầu mày anh như gần chạm vào nhau.

Nếu dám trốn anh, lúc anh mà gặp được, bé con sẽ phải chết trên giường anh!

"Baba, Nựu Nựu đói rồi." Bé con chơi đến mệt mỏi, bây giờ thì đói bụng.

"Vậy con chơi đồ chơi của con thêm một lúc nữa, baba đi nấu cơm cho con ăn." Anh xoa mái tóc mềm của bé con.

Anh nhanh chóng đi nấu cơm.

Lúc trở ra bế bé thỏ con đi vào ăn, điện thoại trên bàn thông báo có thông báo tới.

Anh thuận tay cầm điện thoại, đặt bé con vào ghế rồi đưa phần thức ăn của con bé cho nó tự ăn rồi anh ngồi xuống, mở điện thoại xem thông báo.

Là thông báo từ weibo của Lệ Chí Hạ.

Cô chia sẻ bài viết từ weibo của bộ phim 《Hãy mau yêu em!》, bộ phim xác nhận vai diễn của các diễn viên.

Lệ Chí Hạ: Hợp tác vui vẻ nha @Ngụy Chí Trạch. Mong lão sư chiếu cố! [bài viết].

Bài viết lên hotsearch vì bộ phim có nam nữ chính là Ngụy Chí Trạch và Lệ Chí Hạ.

Khóe môi anh cong lên, nhấn thích bài viết sau đó chia sẻ lại bài.

Ngụy Chí Trạch: Hợp tác vui vẻ. [bài viết]

Sau đó lại cho tin nhắn từ wechat của Lệ Chí Hạ.

[Lệ Chí Hạ: Xin lỗi anh Chí Trạch! Hôm nay em đi làm. Mà sáng giờ bận quá không nhìn điện thoại.]

[Chắc là em không chơi với Nựu Nựu được rồi. Có lẽ hôm nay sẽ bận cả ngày a.]

[Ngụy Chí Trạch: Ừm. Không sao. Em cứ bận việc của mình đi.]

Thấy lời này của cô không có gì là trốn anh nên tâm trạng cũng tốt lên phần nào. Hài lòng mà bồi bé thỏ nhỏ chơi đến hết ngày.

...

Hôm sau, 9 giờ tại đại sảnh khách sạn X.

Hôm nay là họp báo của bộ phim 《Hãy mau yêu em!》.

Ở đại sảnh đã rộn ràng náo nhiệt với kha khá fan hâm mộ và phóng viên.

Ngụy Chí Trạch và Lệ Chí Hạ cùng đến sớm, bây giờ ngồi ở phía sau sân khấu chờ ra sau.

Nựu Nựu ngoan ngoãn ngồi trên đùi anh uống sữa của mình. Còn hai người thì ngồi nói chuyện vặt rãnh.

Bây giờ, trên sân khấu, MC nói màn dạo đầu xong thì giới thiệu các tổ làm phim, các diễn viên phụ.

Có trợ lí công tác đi ra sau sân khấu báo rằng hai người bây giờ cần lên sân khấu.

"Nựu Nựu ngoan, ngồi đây với chú Tích chơi chút nhé! Baba làm việc xong sẽ mang con đi chơi. Nhớ là không cho chú ấy hôn con! Nhớ chưa?" Ngụy Chí Trạch xoa đầu bé con dặn dò.

"Cậu cứ làm như..." Tích Thanh- người đại diện của anh bĩu môi.

Nựu Nựu nghe liền bưng kín mặt mình, lắc lắc đầu nói: "Con nhớ mà! Con nhớ mà! Không cho người đàn ông khác ăn đậu hũ ngoại trừ ba baba và chú Cố!"

"Ngoan!" Anh đưa bé qua Tích Thanh giữ.

Lệ Chí Hạ nhìn phản ứng của bé con cười cười sau đó đeo kính của mình lên rồi cùng Ngụy Chí Trạch, Ny Ny, Jake và A Minh đi đường vòng để đi ra trước sân khấu.

"Nào, bây giờ chúng ta cùng đến với hai diễn viên chính của chúng ta nào! Mọi người có tò mò nữ chính của chúng ta sẽ khoác lên mình bộ váy thần tiên gì để đến đây không?" MC cố ý kéo dài giọng làm mọi người càng tò mò hơn.

Quả thật là làm các fan và phóng viên ở hiện trường rất tò mò, nôn nao, náo nhiệt đoán.

Bình luận của phần trực tiếp cũng nhốn nháo không kém.

[Hạ Hạ của tôi hôm nay chắc chắn lại diện bộ đồ hạ đông nữa rồi!]

[Đúng vậy! Luôn luôn là một bộ vừa thần tiên vừa nữ vương chế ngự tôi!]

[Tôi đoán hôm nay Nữ vương áo lông sẽ mang váy đỏ!]

[Hôm trước trong video vụ việc của trợ lí của Ninh Mông, Lệ Chi mang bộ váy hồng và áo lông rất đẹp rồi, hôm nay chắc chắn lại càng đẹp hơn!]

"Không làm mọi người hồi hộp nữa! Chúng ta chào đón Lệ Chí Hạ nào!"

Dứt lời của MC, tất cả hướng mắt đến cánh cửa mở lớn.

Tiếng giày cao gót cùng giày da cộp cộp đi vào.

Xuất hiện trước mặt mọi người là Lệ Chí Hạ dẫn đầu, Ny Ny và Jake đi phía sau, còn thêm 4 vệ sĩ không đi cùng mà đi đường vòng đi qua bên hông sân khấu.

Hôm nay đúng là Lệ Chí Hạ vẫn luôn một bộ Nữ vương áo lông hạ đông?

Tại sao gọi cô là Nữ vương áo lông hạ đông?

Vì từ lúc cô xuất đạo, dù là mùa đông, xuất hiện trước mặt mọi người luôn là một chiếc váy mỏng như dành cho mùa hè, nhiều chiếc váy luôn là tôn đôi chân dài, thẳng, trắng, tinh tế, quyến rũ của cô. Nhưng bên ngoài cô thường thường là chiếc áo lông dài và dày.

Mọi người luôn nói trong tủ quần áo của cô phải có hơn 100 chiếc áo lông vì cô khoác lên rất nhiều cái khác nhau.

Ngay bây giờ, Lệ Chí Hạ mang một chiếc váy đỏ ngang bắp đùi xẻ tà cao bên phải lộ ra đôi chân mê người được bế bởi đôi cao gót màu đỏ cao 10cm làm cô từ 1m73 thành 1m83, trên vai trắng nhẹ nhàng hai sợ dây áo khoe ra chiếc cổ tinh tế và xương quai xanh khiến người ta nhìn vào như muốn gặm nhắm, lại cổ áo chữ V làm khe rãnh như sâu hun hút. Bên ngoài cô khoác chiếc áo lông thú dài và dày màu nâu trắng, lại điểm xuyết một chút màu xám nâu. Mái tóc đen dài xả tùy ý làm nước da cô càng thêm trắng.

Trên khuôn mặt đeo chiếc kính râm màu đỏ hồng phù hợp với đôi môi đỏ rực.

Ny Ny và Jake vẫn luôn mang đồ vest đi phía sau làm khí thế nữ vương của cô thêm cao ngất, khác với khí chất của một cô công chúa nhỏ của Lâm Bội Bội hay nét yêu mị với mái tóc bạch kim vừa dịu dạng lại mê mị của Đường Song Y.

Một đường đi lên sân khấu trong sự kinh hô của mọi người.

Ngồi xuống ghế dành cho nữ chính, đôi mắt đào hoa đánh một vòng rồi liếc ngang qua Ninh Mông đang e dè ngồi ghế nữ ba. Môi Lệ Chí Hạ cong cong lên, tay cầm gọng kính hơi nhấc xuống lộ ra một bên mày trái cô đang vươn cao, biểu hiện của sự thích thú.

Tháo kính xuống đưa cho Ny Ny, bây giờ thì cong môi lên tươi cười hẳn, cô nhận micro, "Buổi sáng mọi người tốt lành!"

Một câu chào của cô như gãi vào lỗ tai, gãi vào tim người ta làm nhột vô cùng lại kí©h thí©ɧ đến muốn chết.

"Tốt! Nữ chính của chúng ta hôm nay vẫn là Nữ vương áo lông hạ đông xinh đẹp! Chào mừng!" MC nói giỡn.

"Cảm ơn." Cô bây giờ như đóa hoa mùa xuân, một cử động lại một cái cười.

"Được rồi. Nữ chính đã đến, chỉ còn nam chính cao lãnh của chúng ta thôi. Nào! Chúng ta cùng chào đón ảnh đế Ngụy Chí Trạch của chúng ta nào!"

Tiếng giày da gõ trên sàn làm con tim của mọi người cũng dao động.

Người đàn ông khuôn mặt sắc sảo, soái lạnh mang trên cơ thể cao lớn, săn chắc, ngon miệng: vai rộng, ngực đô, eo hẹp, đôi chân thon dài bộ vest xám, giày da đen bóng cao lãnh một đường từ cửa lớn bước đi lên sân khấu toát ra hơi thở nam tính, quyến rũ lại cấm dục lạnh lừng. Một mẫu người đàn ông lí tưởng như vậy, thử hỏi người phụ nữ nào không mê say, lưu luyến?

Nhưng mà, dù những người phụ nữ đó có mê luyến như thế nào, cũng không thể đoạt đi khỏi vòng vây của Lệ Chí Hạ cô.

Một đường anh bước đến, đôi mắt đào hoa của cô như chiếc l*иg mà khóa chặt anh, nhắm anh mãi, nụ cười trên môi như muốn toát đến tận mang tai.

"Thôi nào mọi người! Có cần phải mê say ảnh đế Ngụy như thế không? Tôi cũng rất đẹp trai mà?" Lời nói của MC đánh bay ảo mộng của mọi người.

Trên màn hình tràn đầy Haha.

MC nói một chút rồi đến lượt các phóng viên đặt câu hỏi cho cô.

"Lệ Chí Hạ, cô nghĩ sao về vai diễn lần này? Và tâm trạng của cô như thế nào khi hợp tác với Ngụy ảnh đế?"

Lệ Chí Hạ nhấc micro lên: "Ừm... Cũng gần hết năm rồi nên tôi muốn mang đến cho mọi người cùng fan của tôi một trải nghiệm mới về tôi nên bộ phim này tôi muốn mọi người có thể thưởng thức một cách nhẹ nhàng mà không cần phải căng da đầu làm gì cho mệt như những bộ phim trước li kì kịch tính của tôi. Và tôi rất vui khi một lần đánh bậy (ý là tùy ý ấy, chứ không phải đánh nhau) lại được hợp tác với Ngụy ảnh đế. Nói thật a, Ngụy lão sư là thần tượng của tôi, tôi rất mong có thể diễn chúng màn ảnh với Ngụy lão sư để có thể lĩnh hội được diễn xuất của anh ấy. Mong rằng nếu tôi có sai sót gì Ngụy ảnh đế có thể bỏ qua và chỉ bảo cho tôi. Được không ạ?" Cô hướng đến anh hỏi.

Ngụy Chí Trạch cầm micro đáp: "Rất sẵn lòng." Nếu muốn lĩnh hội thêm nhiều thứ ngoài diễn xuất ra anh cũng rất sẵn lòng và vui vẻ.

"Vậy Ngụy ảnh đế, anh nghĩ như thế nào về lần hợp tác này?"

"Cũng không nghĩ gì nhiều chỉ là lần này cảm thấy khá vui khi có thể diễn với cô ảnh hậu mới trẻ tuổi lại xinh đẹp như vậy. Có lẽ lần hợp tác sẽ rất thú vị." Anh nhàn nhạt lại có chút cười cười.

"Bộ phim này nghe nói hoàn toàn dựa trên cốt truyện gốc và sẽ có rất nhiều cảnh thân mật. Lệ Chí Hạ, đến bây giờ, mỗi lần cô đóng phim đều hầu như không đóng những cảnh ấy. Mà ngay cả nụ hôn màn ảnh đầu cũng chưa có, không biết lần này cô sẽ như thế nào khi xuyên suốt cảnh diễn đều có cảnh thân mật?"

Cô cười trừ: "Lần này chắc tôi không trốn được nữa rồi nên là đành đáp ứng yêu cầu những gì bộ phim cần thôi."

Qua một vòng, MC hỏi các diễn viên có thể trả lời một ít câu hỏi cá nhân hay không, hầu như mọi người đều đồng ý.

Những phóng viên vồ vập hỏi Ninh Mông về sự kiện hai ngày trước. Cô ta nước mắt ngắn nước mắt dài hướng đến cô mong tha thứ này nọ.

Nhưng Lệ Chí Hạ chỉ cho cô ta nửa con mắt, nhàn nhạt nói: "Tôi đã nói rồi, người nào làm điều sai thì người đó chịu tội. Còn muốn nói chuyện nữa thì hầu tòa nói chuyện. Nhưng mà đây là chuyện của em họ cô, ảnh hưởng gì đến cô mà cô phải cầu xin?"

Sau câu hỏi đó, Ninh Mông như không nói được gì nữa.

Nhưng mà làm sao lại không ảnh hưởng đến cô ta?

Đó là em họ của cô ta, người của cô ta!

Cô ta cũng không muốn dính dáng đến cô em họ này nhưng là nó ảnh hưởng đến cô ta rồi cả ba mẹ của cô ta em họ này là người nuôi là người nuôi cô ta, biết rõ hết thẩy mọi thứ về cô ta. Họ đe dọa cô ta không giúp cô em họ này thoát tội thì sẽ bày ra những bí mật của ta.

Không gian đang im lặng như vậy, bỗng có một phóng viên lên tiếng hỏi Lệ Chí Hạ.

"Lệ Chí Hạ, trong video đó, cô trợ lí của Ninh Mông nói cô là điếm, nói chiếc xe của cô là từ một kim chủ mua cho. Nhưng phải vì cái gì cô trợ lí đó mới nói như vậy. Vậy nên, cô Lệ, không biết cô có phải bị bao nuôi hay không?"

Lệ Chí Hạ nhìn hắn ta, đang muốn lên tiếng thì giọng nam tính bên cạnh đã vang lên.

"Anh là phóng viên của tòa soạn nào? Tại sao lại ngu xuẩn đến như vậy? Tiền đóng một bộ phim của Lệ Chí Hạ cũng bằng giá xe của một chiếc xe đó, tại sao cô ấy lại không thể tự mua? Còn có chuyện trên buổi livestream hai ngày trước, cũng có một "người hàng xóm" ngỏ ý mua xe cho cô ấy, cô ấy từ chối còn nói ba cô ấy thừa sức mua cho cô ấy. Vậy tại sao anh không tự hiểu? Khả năng tự suy luận nát như vậy mà cũng làm phóng viên được? Còn nếu hiểu mà còn nói có thể quy vào tội xúc phạm người khác." Lời nói chậm rãi lại đều đều, không hề thở dốc của anh truyền thẳng vào tai mọi người.

Cư dân mạng cũng nổi điên.

[Đúng đấy! Hạ Hạ của tôi thừa sức mua mấy chiếc xe như vậy chứ đừng nói phải ngủ mới có. Còn nếu không thì chỉ cần nói với anh hàng xóm của Hạ Hạ là có ngay chiếc xe đẹp, không cần bồi con heo mập nào mà có được anh hàng xóm bên ngoài đẹp trai bên trong nhiều tiền, còn được tặng kèm một bé kì lân kawaii nữa!]

[Tôi không cần Hạ Hạ bồi ngủ, chỉ cần cô ấy cười một cái với tôi trong giữa dòng người thôi tôi cũng có thể dâng hiến hết tài sản của tôi đủ để mua mấy chiếc xe cho cô ấy!]

[Thái tử của mị ngầu quá! Nói giúp Lệ Chí Hạ một mạch như vậy nhưng vẫn một cao lãnh, không đuối lí, không thở dốc còn thuận miệng tặng cho tên phóng viên đó có danh dốt nát nữa!]

[...]

Lệ Chí Hạ mị mị mắt cười nhẹ, "người hàng xóm"... chả phải là anh sao? Bày đặt!

Đang cười đến hoa nở nhưng bỗng nghe câu phàn bác của tên phóng viên, cô lạnh mặt.

"Còn lại nói nữa sao? Vụ đó không phải cô ta cũng chuẩn bị anh hàng xóm có ý bao nuôi sao? Chỉ là khóc lóc mấy tiếng chỉ để câu dẫn người dẫn người ta! Có gì hay ho? Nghĩ mình xinh đẹp rồi muốn làm gì thì làm?"

"Ném hắn ra ngoài!" Cô lạnh giọng, liếc mắt qua 2 trong 4 vệ sĩ đứng bên kia.

"Cái gì?"

Tên phóng viên còn chưa phản ứng kịp, ngay sau lưng đã cảm giác bị người ta giữ lại.

Hai vệ sĩ của cô lôi hắn ra ngoài mặc cho hắn la hét.

Cằm cô nâng cao, một bộ nữ vương ương ngạnh: "Dù có nói gì, tôi có bị bao nuôi hay tự lực thì tôi vẫn có tiền, có quyền, có thế để ép có mồm chó của anh câm lại!"

[Nói hay lắm! Lệ Chi nói hay lắm!]

[Đúng là nữ vương của tôi! Làm việc nhanh dứt khoát, lời nói cực chuẩn!]

[Này, cái gì mà hay? Cô ta đã kêu vệ sĩ của mình ném phóng viên đó ra rồi còn mắng vị phóng viên kia là chó đấy! Hành động như vậy thật ngông cuồng! Tôi không hiểu mọi người tôn sùng, ủng hộ cô ta làm gì?]

[Thì sao? Từ lúc xuất đạo đến giờ Lệ Chí Hạ đâu có sợ ai? Người nào tôn trọng cô ấy thì cô ấy tôn trọng. Người nào chà đạp cô ấy, cô ấy phải chà đạp gấp trăm ngàn lần. Ngay từ đầu cô ấy đã tuyên bố như vậy rồi!]

[Cô ấy ngông cuồng, cô ấy ương ngạnh thì sao? Chúng tôi vẫn mãi ở bên cô ấy! Vì chúng tôi yêu tính cách tiên nữ ấm áp lại nữ vương mạnh mẽ của cô ấy!]

[Chí Hạ chỉ đơn giản là mời hắn ta ra ngoài và trả lại những lời nói của hắn ta vừa nói ra. Vậy thì sai ở đâu?]

Tất cả các fan của Lệ Chí Hạ đều rất giống fan của Ngụy Chí Trạch.

Bởi vì họ luôn theo một ý niệm: Thần tượng của họ làm gì cũng đúng! Thần tượng của bọn họ nói gì cũng không sai! Thần tượng của bọn họ là như vậy liền như vậy! Bọn họ luôn ủng hộ!

Chính vì như vậy, một lời trái chiều với Lệ Chí Hạ của bọn họ liền sẽ không xong!

"Được rồi. Buổi họp báo đến đây là kết thúc. Cảm ơn mọi người vì hôm nay đã đến. Mong rằng sau này mọi người sẽ đón nhận và ủng hộ phim." MC lên tiếng dọn dẹp ồn ào.

Lệ Chí Hạ đeo kính râm lên cùng Ngụy Chí Trạch đứng dậy, hai người song song bước xuống sân khấu.

"Lệ Chí Hạ! Cô chết đi!!!"

~~~~~~~~~~~