Chương 13: Trận đầu em là nữ vương thì trận sau anh là chủ nhân của em! (H+)

"Anh quỳ xuống! Hôm nay em muốn làm nữ vương trừng phạt anh!" Lệ Chí Hạ ngồi trên sofa đơn, chân phải vắt trên chân trái, người nghiêng về phía bên trái, tay trái chống trên tay ghế, ngón tay tinh tế xoa xoa chiếc nhẫn hoa bỉ ngạn đỏ rực trên tay phải. Một bộ nữ vương cường ngạnh, kiêu ngạo.

"Muốn anh quỳ xuống?" Ngụy Chí Trạch nghe xong nhướng mày hỏi, dù hỏi như vậy nhưng thân thể cũng từ từ hạ thấp xuống, sau đó đầu gối tiếp đất, hai tay lại đáp trên cái đùi cực phẩm được bao bởi đôi tất đen cao, hành động và lời nói như có chút lấy lòng:"Trừng phạt như thế nào?"

Mặc dù lời nói nói ra vô cùng cường thế nhưng thật ra trong lòng cô lại có chút run và cũng không nghĩ rằng anh sẽ đáp ứng, mà bây giờ lại thấy anh quỳ như vậy, lấy lòng cô như vậy, làm cả người cô có chút ngứa, má bắt đầu ửng hồng nhưng nhờ căn phòng chỉ có ánh đèn giường nên không thấy rõ, tiếng khụ có chút bối rối vang lên:"Caravat đen này." Cô hướng mắt qua chiếc caravat đen không biết từ lúc nào mà xuất hiện trên bàn.

"Sao?" Mí mặt anh giật 3 cái, cảm thấy trừng phạt này có vấn đề.

"Vòng hai tay anh ra sau lưng, em sẽ trói hai tay anh lại." Cô vươn tay lấy chiếc caravat sau đó nhướng mày nói với anh.

Trong lòng anh có chút ngứa, nhưng cũng thuận theo, vòng hai tay ra sau. Cô thả chân phải xuống, cúi người, sáp đến anh, hai tay mang theo caravat vòng ra sau lưng anh rồi trói hai tay anh lại.

Trói xong lại trở về tư thế ban đầu, mị mị mắt nói:"Ngụy Chí Trạch, anh đoán xem, em sẽ làm gì với anh?"

Ngụy Chí Trạch cũng thật muốn biết cô sẽ làm gì nhưng lại bộ dáng lấy lòng, trán anh cúi xuống, cụng đến đầu gối của cô:"Nữ vương muốn làm gì, tôi đều thuận theo, không cần đoán." Tóc mềm của anh cạ cạ vào đầu gối cô qua lớp tất chân.

Khóe môi cô cong lên:" Tốt! Anh Chí Trạch rất đáng khen thưởng!" Tay phải cô đưa lên vén một lọn tóc ra sau tai.

Tiếp theo, đôi chân dài, thon đẹp, quyến rũ khiến đàn ông phải quỳ xuống phục tùng của cô thong thả ở trên đất. Chân phải bỗng nhấc lên, ngón chân lả lướt đùa với không khí sau đó 5 ngón chân tinh tế ấy đạp trước ngực anh, chuẩn xác mà ngón chân cái ấn đến đầṳ ѵú của người đàn ông làm người đàn ông thất kinh mà từ mũi kêu lên một tiếng. Cái chân tinh nghịch này tiếp lại tiếp tục đùa bỡn mà lần mò dần lên trên, chạm đến xương quai xanh lại vuốt lên má của anh.

"Anh thích đôi chân này của nữ vương em chứ?" Chân phải lại vòng về vắt chéo trên chân trái, người cô ngả ra sau thành ghế, mu bàn chân kê dưới cằm của anh, nâng cầm anh lên, mị mị hỏi.

Mà Ngụy Chí Trạch nãy giờ đã bị đôi chân của cô câu dẫn, mê muội nó không thôi, bị nó chạm vào, bị nó kí©h thí©ɧ làm cho ở đũng quần dần chống thành lều trại nhỏ, "Thích."

"Anh Chí Trạch là kẻ cuồng chân sao? Thích bị đôi chân này dẫm đạp chứ?"

"Rất muốn đôi chân của nữ vương!"

"Được nha!" Dứt lời, lòng bàn chân phải của cô đã áp trên đũng quần căng trướng của anh.

Bàn chân thịt mềm của cô mặc dù qua một lớp tất chân và lớp vải quần dài của anh, nhưng vẫn cảm nhận được sự nóng ấm của côn ŧᏂịŧ. Cây côn ŧᏂịŧ bị cô kí©h thí©ɧ, run run vài cái, dần dần trở nên ương ngạnh, biến lớn hơn, từ mã mắt của qυყ đầυ tiết ra một chút tϊиɧ ɖϊ©h͙ làm thắm lớp vải màu xám khiến nó trở nên đậm màu một vùng nhỏ. Và chủ nhân của nó cũng bị kí©h thí©ɧ không kém, người hơi run run sau đó có vài tiếng hừ hừ tràn ra.

Lệ Chí Hạ có chút bất ngờ lại có chút thêm thích thú, bàn chân của cô áp lên cả chiều dài của thân gậy, nó còn dài hơn bàn chân của cô một chút, cô từ từ xoa xoa bàn chân, vuốt ngón chân từ nhân ngư tuyến của anh vuốt lêи đỉиɦ cán của nó, ngón cái xoa coa mã mắt cứ bị xoa hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ tiết ra lại tiết ra liên tục.

Ngụy Chí Trạch không chỉ bị kí©h thí©ɧ bởi xúc giác mà còn bị kí©h thí©ɧ bởi thị giác, khứu giác, thính giác. Đập vào mắt anh là giữa hai chân cô, một chiếc qυầи ɭóŧ màu vàng nhạt như có như không đậm màu một chút như là miệng huyệt cũng đang bị anh kí©h thí©ɧ bởi tiếng thở dốc, tiếng hừ hừ, cảm giác nóng ấm khi tiếp xúc với con cự vật mà chảy nước. Quanh mũi anh tràn ngập đều là hương thơm ngọt ngào, quyến rũ, câu lòng người của cô, và... chẳng biết có phải hay không... anh như ngửi được mùi hương động tình của cô. Rồi qua từng cái kí©h thí©ɧ anh, có vẻ Lệ Chí Hạ lại càng thích thú, lâu lâu lại vang lên tiếng cười trầm trầm, nhỏ nhẹ, hoặc là có chút thở dốc, hay là bây giờ lại liên tục nói ra da^ʍ ngữ:

"Gì thế? Anh thích bị em chà đạp như vậy sao?... Nó chảy nước như vậy."

"Làm sao? Thoải mái? Nữ vương của anh làm anh thoải mái?"

"Anh thích em mang tất chân như này xoa anh hay là muốn em cởi tất chân ra? Đoán xem cái nào làm anh thoải mái hơn?"

"Sao lại không trả lời? Nữ vương của anh hỏi anh... thích bị chà đạp dưới chân của nữ vương em vậy sao?"

"Nó ngạnh như vậy, nóng như vậy, lại còn tiết ra dịch... Muốn đâm nữ vương của anh sao?"

"Muốn đâm ở đâu? Hay muốn làm như thế nào?"

"Không đúng! Là em đang vừa phạt vừa thưởng cho anh mà! Không có lựa chọn!"

"Nữ vương lại tiếp tục chà đạp anh!"

Dứt lời, ngón chân cô kẹp lấy lưng quần của anh, kéo xuống, côn ŧᏂịŧ bật ra, đánh vào chân cô. Nó dựng đứng thẳng, sưng cứng vô cùng.

Lệ Chí Hạ cười cười, bắt đầu dùng hai chân bao lấy cây côn ŧᏂịŧ, lên xuống xoa đều khiến Ngụy Chí Trạch thở dốc nặng nề, lại bật ra vài tiếng rêи ɾỉ.

Anh gục đầu xuống đùi cô:"Nữ vương, ngài có muốn tôi liếʍ tao huyệt đang ngứa ngáy của ngài không?"

Cô mị nhãn cười:"Muốn a! Đến đây nào!" Cô đưa tay vào váy, vạch qυầи ɭóŧ đã ướt đẫm qua một bên rồi ấn đầu anh vào trong, chân vẫn tiếp tục chà đạp anh.

Vừa chui vào trong làn váy cô, đối diện với miệng huyệt non mềm, Ngụy Chí Trạch thật sự chịu không nổi với sự ngon lành mà há miệng ngậm lấy hai môi thịt.

"A~" Chủ nhân của hai môi thịt được anh ngậm vào cất lên tiếng rêи ɾỉ cao vυ"t.

Chiếc lưỡi anh gấp gáp mà len lõi vào vách tường chật hẹp bên trong, chiếc lưỡi đánh một vòng, liếʍ quanh. Lệ Chí Hạ vừa cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ vừa cảm nhận được hơi thở nóng nỏng của người đàn ông, hai tay lần vào trong mái tóc mềm mại của anh mà ấn mạnh đầu anh vào trong, bàn chân cũng khẽ siết chặt, khiến anh cũng tê dại.

Chiếc lưỡi ấy dừng lại một chút sau đó nặng nề mà liếʍ mυ"ŧ tiểu huyệt thơm ngon, đầu lưỡi thô ráp của người đàn ông mạnh mẽ ma sát với tiểu huyệt, làm nó không ngăn được kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt bị kí©h thí©ɧ từ đầu lưỡi, cô co rút rồi cao trào, từ tử ©υиɠ bắn ra một đợt nước da^ʍ. Chân cũng siết chặt, Ngụy Chí Trạch không kiềm lại được mà cũng bắn ra năm sáu đợt tϊиɧ ɖϊ©h͙ nồng đặc sệt lên tất chân của cô.

Cả hai giữ tư thế như vậy một lúc lâu, không biết từ đâu có sức mạnh, anh vùng một cái, chiếc caravat đứt ra, Ngụy Chí Trạch bộc phát thú tính, ôm Lệ Chí Hạ quăng lên giường sau đó đè trên người cô hung hăng hôn xuống.

"Trận đầu em là nữ vương thì trận sau anh là chủ nhân của em!"

~~~~~~~~~~