Thương Thiên Mặc vẫn nhìn Hứa Nghiên đi vào thang máy, sau đó cửa đóng lại, qua một hồi lâu mới thu hồi ánh mắt, kích động xoay người lại, mi phi sắc vũ* (*mặt mày hớn hở) nhìn Diệp Dĩ Tình, cảm giác tùy thời đều có thể nổi lên bay đến phía trước.
Diệp Dĩ Tình không biết là cố tình hay hữu ý, trước một bước tránh sang một bên, lông mi thêu lại, "Đây là người ngươi ngày đêm mong nhớ?"
Thương Thiên Mặc không khống chế được điên cuồng gật đầu, "Thế nào? Gặp phải đối thủ đi? !"
Diệp Dĩ Tình nhìn nàng, "Ngươi biết nàng là ai chăng "
"Christal a ", đột nhiên nghĩ tới cái gì, lại nói , "Nhưng mà băng nhân, ngươi thế nào biết Christal? "
Diệp Dĩ Tình không trả lời nàng, xoay người đi vào phòng làm việc, Thương Thiên Mặc vội vã đi theo.
"Hóa ra ngươi đã sớm biết Christal, để làm chi không nói cho ta biết a, làm hại ta tìm khổ cực như vậy "
Diệp Dĩ Tình ngẩng đầu,"Ngươi có nói cho ta biết ngươi tìm nàng sao?"
Thương Thiên Mặc có điểm á khẩu nói không được
"Còn có, tên tiếng trung của nàng là Hứa Nghiên, ta không biết nàng cũng là Christal "
"Hứa Nghiên, ân, tên rất hay, rất xứng với người " , Thương Thiên Mặc vẻ mặt dại gái nói
Diệp Dĩ Tình thật muốn trợn trắng mắt, "Trọng điểm đầu không phải chuyện này, lẽ nào ngươi không nghe nói qua người này sao?"
Thương Thiên Mặc suy nghĩ một chút, sau đó phi thường lắc đầu
Diệp Dĩ Tình không nhịn xuống liếc nàng, "Thiên kim tiểu thư của tập đoàn Hứa thị"
"Ai nha, ta đối với ngươi chuyện sinh ý tràng thượng* (* đấu tranh vì sinh ý, hợp tác) không có hứng thú" , Thương Thiên Mặc không kiên nhẫn tiếp tục nói, "Mau nói cho ta biết, hai người thế nào biết nhau, nhận thức đã bao lâu, nàng hiện tại có đối tượng sao "
Diệp Dĩ Tình tại ghế da đen ngồi xuống, dùng ánh mắt chăm chú nhìn nàng, "Thứ nhất, chúng ta không quen biết, hôm nay là lần đầu tiên gặp. Thứ hai, ta cũng không mê rình người khác "
Thương Thiên Mặc giương hai mắt thẳng ngoắc ngoắc mà nhìn Diệp Dĩ Tình, "Vậy nàng hôm nay tới tìm ngươi làm gì "
Diệp Dĩ Tình tà mắt liếc nàng, "Ngươi không phải vừa mới nói không có hứng thú với công việc của ta sao?"
"Nói trắng ra là Christal tới tìm ngươi hợp tác? Hợp tác cái gì, nói như thế nào?"
Diệp Dĩ Tình mở văn kiện trong tay, cũng không ngẩng đầu lên trả lời, "Tạm thời còn chưa "
"Vì sao? Cùng Christal hợp tác khẳng định không thành vấn đề, nàng nhất định hội không để ngươi bất lợi...."
"....."
Nhìn Diệp Dĩ Tình không phản ứng nàng, Thương Thiên Mặc đột nhiên đi tới bàn làm việc, hai tay chống lên bàn, thân trên cúi xuống, cười đến khóe miệng ngoắc lên nhìn chằm chằm Diệp Dĩ Tình, "Công ty các ngươi thiếu người, ta đến làm việc thế nào, ta không cần tiền lương, cũng không muốn ngươi bao ăn ở, ta còn có thể bao ngươi ăn ở, đi chơi cũng bao "
Diệp Dĩ Tình đại khái nhìn chằm chằm nàng một lúc, sau đó khóe miệng nhẹ nhàng nhấc lên, "Công ty chúng ta không có tuyển loại nghiệp vụ yêu đương này "
"....Ta hiện tại phát hiện, Christal so với ngươi còn muốn khải ái hơn, không giống ngươi ở chỗ này lãng phí thời gian, ta phải đi về hảo hảo đổi trang phục, buổi tối cùng nàng ăn bữa cơm thắp nến đầy lãng mạn "
Thương Thiên Mặc đứng ở cạnh cửa quay đầu lại nhìn Diệp Dĩ Tình phao một cái mị nhãn thật to, sau đó thì ra khỏi phòng.
Diệp Dĩ Tình nhìn cửa phòng đóng lại, mới nhớ tới vừa rồi Thương Thiên Mặc từ thang máy đi ra cùng Hứa Nghiên nói chuyện một màn
" Christal, thật là ngươi "
Lúc đó Hứa Nghiên đưa lưng về phía Diệp Dĩ Tình, Diệp Dĩ Tình nhìn không thấy biểu tình trên mặt nàng
"New York, Fake face bar, còn nhớ không?"
"Là ngươi a, lần trước còn không có cảm tạ ngươi " , lúc này rốt cuộc nghe được Hứa Nghiên nói
Thương Thiên Mặc cười, "Việc nhỏ mà thôi, còn chưa nói cho ngươi tên ta a, ta là Thương Thiên Mặc "
"Thiên Mặc, xưng hô như thế ngươi không ngại đi "
Diệp Dĩ Tình cảm giác thanh âm Hứa Nghiên cùng vừa rồi ở trong phòng là không giống nhau
"Sẽ không, thế nào ngại a "
Thương Thiên Mặc thế nào còn chú ý, còn hận không thể hôn Hứa Nghiên một cái đi.
Hứa Nghiên xuất ra một cái danh thϊếp đưa cho Thương Thiên Mặc, "Ta tối nay mời ngươi ăn, cảm tạ ngươi lần trước giúp ta "
Sau đó, Hứa Nghiên lại quay đầu nhìn Diệp Dĩ Tình, lúc này mới đi vào thang máy.
Diệp Dĩ Tình nghĩ, Hứa Nghiên ngay từ đầu đã nhận ra Thiên Mặc, thế nhưng nàng vì sao làm bộ không nhớ đây.
Còn có, Hứa Nghiên hôm nay tới, biểu hiện ý tứ muốn cùng công ty hợp tác, thế nhưng vì sao là nàng, các nàng trong lúc đó cũng chưa cùng nhau xuất hiện, hai bên công ty cũng không qua lại,tuy rằng công ty ở trong nước cũng đứng số một số hai, thế nhưng nói chung tóm lại cũng không quan hệ, kia tột cùng nàng tới là vì cái gì....
Cùng buổi chiều, Diệp Dĩ Tình cho người đi thăm dò Hứa Nghiên, buổi tối thì có được tin tức.
Hứa Nghiên, năm nay 31 tuổi, trước đây từng sống ở mỹ, đến nay đã đến tuổi kết hôn, cũng không có nam bằng hữu, nghe rằng có một vị hôn phu, nhưng không biết vì sao đối phương từ ba năm trước đây đã hủy bỏ hôn ước.
Công ty Mạn Nhị mới thành lập gần đây, người phụ trách là Hứa Nghiên, nhân viên đại khái có trên dưới năm trăm người.
Xem ra hoàn toàn xác thực, Diệp Dĩ Tình bây giờ còn không rõ lắm Hứa Nghiên có hay không mục đích khác, có lẽ nói không chừng là nàng suy nghĩ nhiều đi, nói chung, nàng cực kỳ lo lắng cho quyết định hợp tác lần này.
"Tối hôm qua làm gì "
Diệp Dĩ Tình ánh mắt có chút dọa người, lúc nàng ngồi xuống sau đó, tiểu quỷ này một mạch ngáp mấy cái liền
Diệp Thanh Dương thân thể hơi ngồi thẳng dậy, "Không làm gì, chỉ là đọc sách có điểm muộn "
Diệp Dĩ Tình suy nghĩ một chút, hôm nay đã là ngày 28 tháng 5, cũng sắp đến ngày thi vào đại học
"Xem thời gian làm gì thì làm "
Diệp Thanh Dương sửng sốt một chút, đây là nói nàng không cần thức đêm đọc sách, muốn ngủ thì ngủ sao.
Diệp Thanh Dương cười đến thiếu tâm mà gật đầu, trong tư tưởng âm thầm thở phào nhẹ nhõm, tối hôm qua nàng ngủ rất muộn, bất quá đều không phải đọc sách, mà là chơi game, vẫn chơi đến hừng đông mới ngủ.
"Mẹ, vạn nhất, ta nói vạn nhất a, vạn nhất ta không đỗ đại học thì sao "
Đại học Nam Thượng là trường tốt nhất trong nước, đi từ Z thành đến cũng mất bốn giờ, khoảng cách rất xa, nhưng Diệp Dĩ Tình lại nói nàng đến chỗ đó học.
Diệp Dĩ Tình ưu nhã ăn điểm tâm, cũng không ngẩng đầu lên phun hai chữ
"Xuất ngoại "
Diệp Thanh Dương đạp xe, còn ngái ngủ đi ra tiểu khu, thì thấy Tịch Thanh cùng Lâm Mục đã ở ven đường chờ nàng, đầu óc một chút liền thanh tỉnh, lời Tịch Thanh nói hôm qua còn vang vãng bên tai.
Này tốc độ một chút thì chậm lại, xong, lần này gặp mặt nên nói cái gì a, ngày hôm qua tháo chạy, hiện tại tổng cũng không thể chạy đi, hơn nữa tới trường học trước sau cũng cùng nhau lên lớp.
Diệp Thanh Dương đã lâu chưa từng nghĩ cẩn thận, này Thanh nhi thế nào đột nhiên muốn làm bạn gái của nàng a? !
"Ngươi là làm chi, phải đẻ trứng chắc, chậm chạp quá ", Lâm Mục thực sự nhìn không được, rống to lên một tiếng
Bất đắc dĩ, Diệp Thanh Dương chính là kiên trì hướng tới
Lúc đến gần, Tịch Thanh nhìn Diệp Thanh Dương câu nói đầu tiên là, "Ngươi tối qua thức khuya?"
Diệp Thanh Dương phản ứng trì độn gật đầu, "Đến ba giờ mới ngủ "
Tịch Thanh thoáng nhíu mày, "Học bài?"
"A, a, đúng vậy " , Diệp Thanh Dương nói còn thoáng nhìn qua Lâm Mục, Lâm Mục đối nàng nháy mắt, bất quá cũng không để cho Tịch Thanh thấy.
Tịch Thanh cũng không nói gì nữa, "Đi thôi " , đạp xe đi trước
Diệp Thanh Dương nhịn không được thở dài một hơi, may mà không nói tới chuyện hôm qua, không phải nàng không biết trả lời thế nào, có thể là Thanh nhi cố ý nói giỡn nàng đi.
Tại tiết thứ hai nghỉ một lúc, Tịch Thanh nói Lâm Mục đi WC, sau đó xoay người nhìn Diệp Thanh Dương, Diệp Thanh Dương bị nhìn lại thấy bất ổn, nghĩ thầm chẳng lẽ Tịch Thanh lại muốn đề cập tới chuyện hôm qua?
"Người tìm ngươi hôm qua là ai "
"Úc, tỷ kia, là bạn cùng học đại học với mẹ ta "
Diệp Thanh Dương nhớ tới tình cảnh trưa hôm qua ở bể bơi, thì nhịn không được cả người nổi da gà, nữ nhân kia quả thật là phong thái tự nhiên.
"Các ngươi quan hệ.....tốt sao?"
Không biết mình có đúng hay không nhìn lầm, Diệp Thanh Dương nghĩ Tịch Thanh nói lời này thần tình có điểm mất tự nhiên.
"Cái này cũng không tính là tốt đi, hiện tại gặp qua không quá năm lần "
Diệp Thanh Dương nghĩ, đây rốt cuộc là lời nói thật đi, ngày hôm qua kia là lần thứ tư nàng gặp mặt.
"Vậy ngươi ..."
Tịch Thanh vừa mới mở miệng thì Lâm Mục đột nhiên hấp tấp chạy về
"Ai ai, kính báo tin tức, có muốn nghe hay không "
Tịch Thanh trừng mắt liếc hắn không nói, Diệp Thanh Dương quay đầu nhìn
"Nói a "
Lâm Mục đem ghế kéo tới ngồi cạnh Diệp Thanh Dương, sau đó đè thâp thanh âm xuống
"Lúc đi WC nghe được có người nói, hôm qua trường học bắt được có người yêu sớm "
Tịch Thanh trở mắt liếc hắn, "Loại sự tình này rất bình thường, trường có mà quy định biếи ŧɦái "
"Có gì lạ, hại ta cũng kích động theo" , Diệp Thanh Dương cũng dành cho hắn ánh mắt.......ngàn chấm
"Ta còn chưa nói xong, trường học là bắt được bọn họ hôn môi, còn làm hành động thân mật "
Tịch Thanh, "Trường học lẽ nào đi rình khu kí túc xá? Đây là hành động xâm phạm người khác ! "
Lâm Mục, "Đều không phải ở kí túc xá, có người nói là ở ngõ ngách trong trường "
Diệp Thanh Dương, "Ta xem cũng chính là ôm cộng thêm cái kiss kiss, ở trường cũng không thể nào không có "
Lâm Mục, "Trường còn gọi cho phụ huynh, mời phụ huynh đến "
Diệp Thanh Dương, "Kia có cái gì, phụ huynh biết cũng sẽ giải thích, tối đa thì nói nói vài câu "
Lâm Mục, "Vấn đề là, hai người kia đều là nữ sinh "
"...."
Sự tình phát sinh chiều thứ hai sau đó, một người nhảy lầu, từ lầu học cao nhất nhảy xuống, tại chỗ thì game over, sau đó nghe nói sang ngày thứ hai thì một người chuyển trường.
Khi nghe đến mấy loại tin tức này, Diệp Thanh Dương trong tư tưởng không rõ tư vị, cảm giác thật là khó chịu, khó chịu đến hô hấp có chút trắc trở, nàng không rõ, vì sao hai người yêu nhau cuối cùng lại mang kết cục này.
Lẽ nào chỉ bởi vì các nàng là đồng tính sao? Cho nên, yêu nhau liền thành sai lầm, cũng thành kiếp nạn của các nàng.
Buổi tối, lúc Diệp Thanh Dương về thì đã thấy Diệp Dĩ Tình ngồi ở phòng khách xem TV.
Diệp Thanh Dương đem túi xách để xuống, sau đó kêu một tiếng mẹ, rồi đến bên cạnh nàng ngồi, không mở miệng nói chuyện nhiều.
Diệp Dĩ Tình tâm trạng là một mảng kinh ngạc, loại này cùng đánh thuốc kí©h thí©ɧ đều như nhau, hôm nay thế nào an tĩnh như vậy, nàng thật là có điểm không quen.
Quay đầu nhìn Diệp Thanh Dương, đang nhìn đến vẻ mặt uể oải chưa từng có của nàng, loại này là từ trong tư tưởng phát ra, bất giác nhíu mày lại.
"Xảy ra chuyện gì "
Diệp Thanh Dương có điểm chậm chạp ngẩng đầu, nhìn Diệp Dĩ Tình kia ánh mắt trong trẻo đầy vẻ lạnh lùng, cũng lộ ra một tia quan tâm cùng lo lắng, Diệp Thanh Dương đột nhiên có loại xung động muốn khóc, không hiểu vì sao muốn khóc, cũng không rõ lý do.
Diệp Dĩ Tình cũng không thúc nàng nói, chỉ là nhìn nàng, mâu trung dần dần chuyển sang điểm ôn nhu hiếm thấy.
Diệp Thanh Dương đột nhiên hít sâu một hơi, lần như vậy đối diện Diệp Dĩ Tình không chút nào né tránh.
"Mẹ, nếu như, nếu như ta hiện tại thích một người, một người không thể thích, ngươi sẽ làm sao?"