Chương 34

Cái cảm giác tựa như trong đầu có một cỗ xe lửa đang chạy đều như nhau, két một tiếng liền bốc lên khói lửa. Trong nháy mắt Diệp Dĩ Tình dừng động tác lại, vùng xung quanh lông mày cau lại nhìn Diệp Thanh Dương

"Ngươi nói cái gì "

Liền thở không thông thở không thông, tim bắt đầu gia tốc mà đập liên hồi, đại não Diệp Thanh Dương phút chốc trở nên trống rỗng. Cảm giác tựa hồ như không nhớ kỹ bản thân vừa nói cái gì, bất quá thì cũng xảy ra trong nháy mắt.

"Ta, ta là nói....mẹ cũng không thể cho ta được cái hôn"

Chẳng hiểu vì sao, Diệp Dĩ Tình đột nhiên nhớ tới tình cảnh trong rạp chiếu phim lúc tối, Diệp Thanh Dương hướng nàng tới gần, mà dư quang trong ánh mắt nàng vừa lúc thấy hai người đang thâm tình hôn môi bên dưới, sau đó không hiểu là đã quên hay chính là không muốn động đậy, nàng cư nhiên ngồi nguyên đó, cứ như vậy nhìn khuôn mặt Diệp Thanh Dương có chút trẻ con chậm rãi tới gần.

"Mẹ"

Diệp Dĩ Tình nhìn tay Diệp Thanh Dương đang đung đưa loạn xạ trước mắt, sau đó Diệp Thanh Dương nói một câu, "Đừng nhúc nhích ", khẩu khí kia thế nào lại nghe có vị cường ngạnh.

Diệp Dĩ Tình cư nhiên làm theo lời Diệp Thanh Dương nói, không hề động đậy, chỉ là thẳng tắp mà nhìn chằm chằm ánh mắt Diệp Thanh Dương, sau đó cảm giác được đầu ngón tay ấm áp đυ.ng vào khoé miệng lạnh lẽo của nàng, cái loại hít thở không thông này, lại mang đến cảm giác như đã từng quen biết kia.

Thẳng đến sau một giây, Diệp Thanh Dương từ miệng mới nói ra một câu

"Mẹ, ở đây có dính vết "

"......."

Mắt thấy Diệp Dĩ Tình mày nhíu càng chặt, Diệp Thanh Dương lại nói, "Ta là muốn chúc ngủ ngon "

Diệp Dĩ Tình mắt nhìn Diệp Thanh Dương khẩn trương, trong tư tưởng cái loại cảm giác này khó có thể nói nên lời, rất phức tạp, rất phức tạp.

"Trở lại ngủ "

Thanh âm Diệp Dĩ Tình lạnh hơn mới vừa rồi nhiều, Diệp Thanh Dương cũng phát giác ra, có chút bất an mà gật đầu

"Kia, ta đây về phòng "

Diệp Dĩ Tình không có phản ứng, chỉ là tiếp tục cầm khăn mặt lên bắt đầu lau, động tác thoạt nhìn có chút không yên lòng cùng một loại vô lực hiện hữu.

Trong phòng đã không còn âm thanh, Diệp Dĩ Tình có điểm mệt mỏi rã rời mà buông tay, xoay đầu đi, bên trái khuôn mặt truyền đến một cảm giác ấm áp mềm mại....

Sáng sớm ngày thứ hai

Diệp Thanh Dương đang ở trong bếp, trên tay cầm ly sữa, nghe được âm thanh xuống lầu nàng liền quay đầu lại.

"Mẹ ngươi đã dậy "

Cùng mấy ngày trước đây đều như nhau, kia lộ ra chiêu trò rõ ràng, cười sáng lạn đến hoảng mắt người nhìn.

Diệp Dĩ Tình nhàn nhạt mà ừ một tiếng, trực tiếp đi tới bên cạnh bàn ngồi xuống, Diệp Thanh Dương tay tùy ý đưa ly sữa đến trước mặt nàng

"Mẹ thế nào "

Tại lúc Diệp Thanh Dương mở miệng ra hỏi lời này, Diệp Dĩ Tình liền cảnh cáo nói, " Đừng nói mấy lời vô ích!"

Diệp Thanh Dương cũng rất thức thời, nghịch ngợm le lưỡi nhìn, bất quá cũng không có hỏi lại, nhưng ngồi chẳng được bao lâu lại mở miệng

"Mẹ tối hôm qua có mơ thấy ta không?"

Trương mụ vừa vặn lúc này bưng đồ ăn sáng ra, nghe nói như thế liền liếc mắt nhìn Diệp Thanh Dương cười

Mà Diệp Dĩ Tình bộ dáng đoan khởi trực tiếp cầm ly sữa lên uống, căn bản là coi như không nghe thấy mấy lời Diệp Thanh Dương nói.

Diệp Thanh Dương cũng không thấy xấu hổ, ngồi xuống nói, "Ta tối hôm qua thế nhưng mơ thấy mẹ ni, mẹ tại trong mộng miễn bàn có bao nhiêu đẹp, quả thực chính là nữ thần trong lòng ta a "

"Mẹ ngươi thì lúc nào cũng đẹp " , Trương mụ cười tiếp một câu

Diệp Thanh Dương liền tán thành gật đầu, "Điều này cũng đúng, bất quá tối hôm qua trong mộng mẹ là phá lệ đẹp, ta xem đều như ngây dại "

Diệp Dĩ Tình cũng không thèm phản ứng nàng, bình tĩnh chậm nuốt bữa sáng.

"Mẹ ngày hôm nay buổi tối có rãnh không a? Chúng ta cùng nhau đi dạo biển chút đi "

"Không rảnh " , Diệp Dĩ Tình cũng không ngẩng đầu lên mà phun liền hai chữ.

Diệp Thanh Dương cũng chưa từ bỏ ý định, "Còn tối mai a "

Nhưng chính là đồng dạng trả lời, "Không rảnh "

"Vậy tối kia đi "

"...."

Diệp Dĩ Tình rốt cuộc cũng ngẩng đầu nhìn Diệp Thanh Dương nói, "Ngươi gần đây rất nhàn sao?"

Diệp Thanh Dương ngốc lăng, "Không có a, còn chưa đến hai cái cuối tuần sẽ thi vào đại học, có thật nhiều thứ phải ôn a"

"Vậy ngươi ở đây nói nhảm cái gì!",

"Ách....Cái này là muốn qua lại cân bằng a, không thôi đầu sẽ quá tải, dẫn đến hiệu suất rất thấp, lão sư cũng ..."

Bị ánh mắt sắt bén của Diệp Dĩ Tình nhìn thấu, Diệp Thanh Dương bật người ngoan ngoãn đem miệng khép lại, quả nhiên chính là không được a, mẹ còn chau mày trừng mắt, nàng đây là có loại cảm giác đang ra chiến trường!

Ăn xong điểm tâm, Diệp Dĩ Tình cùng Diệp Thanh Dương người trước người sau đi ra cửa, Diệp Dĩ Tình thì đi vào gara lái xe, mà Diệp Thanh Dương thì đậu xe đạp ở cửa.

"Mẹ "

Diệp Thanh Dương đột nhiên mở miệng gọi Diệp Dĩ Tình lại, Diệp Dĩ Tình quay đầu nhìn nàng

"Không dự định cho ta một cái GOOD MORNING KISS sao ?"

Lời vừa nói ra khỏi miệng, Diệp Thanh Dương cảm giác ánh mắt của nàng kia lửa bắn ra bốn phía, nhịn không được cũng bị sát thương a

"....."

Diệp Dĩ Tình rốt cuộc đã nhìn ra, mấy ngày nay lá gan của tiểu quỷ này càng lúc càng lớn, tối hôm qua nói nàng bố thí cho cái hôn còn chưa nói, sáng nay cư nhiên còn dám tiếp tục hình dạng đem cái thần kinh hề hề ra cùng nàng nói, hiện tại dĩ nhiên còn có gan nói mấy lời này? ! ! !

"Aha, cái kia ta hay nói giỡn, kia Lâm Mục cùng Tịch Thanh đang chờ ta a, mẹ ta đi trước "

Diệp Thanh Dương vừa nói một bên vừa lấy xe bỏ chạy, hẳn là sợ đứng một hồi sẽ bị Diệp Dĩ Tình bắt được hung hăng nuốt sạch!

Diệp Dĩ Tình nhìn bộ dạng người kia chạy trối chết, không nói gì trở mình cái bạch nhãn, xoay người hướng gara đi đến, mới vừa đi không được vài bước, phía sau lại nghe Diệp Thanh Dương lớn tiếng la lên

"Mẹ, ngươi ngày hôm nay rất đẹp!"

......

"Đi học mà ngươi cười cái gì a ", Tịch Thanh đi bên cạnh Diệp Thanh Dương hỏi.

Lâm Mục bật người tiếp lời, "Ngươi xem nàng cười nhốn nháo đến như vậy, khẳng định là đang thích một nam nhâ n a"

"Ta có cười sao?", chính nàng thế nào không biết, Diệp Thanh Dương chỉ là nghĩ tình cảnh mấy ngày nay ở cùng Diệp Dĩ Tình.

"Hay, ngươi xem, cái loại ngu ngốc này, quả nhiên xác nhận câu nói kia, nữ nhân khi yêu đều mang hình dạng ngu ngốc "

"Ngươi không nói cũng không ai nói ngươi bị câm " , Tịch Thanh tức giận hướng Lâm Mục nói

Lâm Mục có điểm ngượng ngùng mà cười cười, "Này đều không phải ta nói mà, không tin hỏi nàng xem, trước đó hai ngày còn mượn ta chiếc mô tô, sai a, kia đều không phải sở thích của nam sinh sao?"

Lâm Mục quay đầu vẻ mặt cười đến đắc chí, "Diệp Thanh Dương, ngươi sẽ không nói cho ta biết, ngươi khẩu vị nặng như vậy, là ngươi tới chở nam nhân kia đi "

Diệp Thanh Dương liếc cho hắn một cái, "Ngươi cũng không phải đang ngồi xe giống ta sao? Xe đạp a! Nói như vậy, ngươi cũng là nữ nhân đi"

"Ngươi mới nữ nhân, ta đây là đàn ông tinh khiết! Gạch chân đánh dấu 'tinh khiết' "

"Lão già kia da mặt thật dày, đến tường thành đều muốn sụp "

Tịch Thanh nhìn Lâm Mục đang đấu võ mồm với Diệp Thanh Dương, nàng nghĩ Lâm Mục cũng nói không sai, Thanh Dương chính xác là đang yêu, bất quá nàng cảm giác đối phương không phải là nam, lẽ nào nói Thanh Dương cũng....

Người này hội là ai? Thanh Dương bình thường trên cơ bản ở trường học đều cùng nàng với Lâm Mục ở một chỗ, tại nhà cũng không có khả năng quen biết người nào, nàng là thích ai đây.

"Uy, Thanh nhi "

Thanh âm Diệp Thanh Dương vang lên bên tai, Tịch Thanh mạnh lấy lại tinh thần, "A, làm sao vậy?"

"Ban ngày mà ngươi phát mộng gì a", Diệp Thanh Dương quái dị nhìn nàng.

Lâm Mục cũng không sợ chết nói tới một câu,"Phỏng chừng cùng với ngươi đều như nhau, tưởng niệm một nam nhân đi"

Tịch Thanh trừng mắt liếc hắn, xoay sang đối Diệp Thanh Dương nói, "Không có việc gì, chỉ là thất thần mà thôi "

"Thanh Dương hiện tại ngươi đang có người thích sao?", Tịch Thanh đột nhiên hỏi.

Diệp Thanh Dương sửng sốt một chút, "Không, không có a, làm sai vậy?"

"Ta đây làm bạn gái ngươi thì thế nào "

Tịch Thanh nói lời này khóe miệng mềm mại cong lên, có chút tiếu ý đáng yêu, hai mắt lóe lên trong suốt, bên trong rõ ràng là thân ảnh Diệp Thanh Dương phản chiếu lại, Diệp Thanh Dương có điểm ngơ ngác hé môi, Lâm Mục một bên cũng ngây dại.

"Thanh Dương "

"....."

"Thanh Dương, bên này "

Diệp Thanh Dương lấy lại tinh thần, nhìn lại cổng trường thì thấy Giang Chỉ Mỹ đang đứng bên chiếc Ferrari màu đỏ quyến rũ không gì cưỡng lại được, đối diện nàng phất tay....

Giang Chỉ Mỹ tay phải giơ lên trước mặt Diệp Thanh Dương, "Uy, hoàn hồn a "

Diệp Thanh Dương phút chốc lấy lại tinh thần, "A, làm sao vậy "

Giang Chỉ Mỹ một bên lái xe một bên nhìn nàng, "Từ lúc lên xe thì bộ dạng như mất hồn mất vía, nghĩ cái gì mà xuất thần như vậy, cũng không biết ta là ai đi "

Diệp Thanh Dương nghiêng đầu nhìn nàng, chậm chạp cười, "Thế nào đến đây "

Nghĩ đến tình cảnh vừa rồi, khi Tịch Thanh nói xong câu kia, nàng hoàn toàn ngẩn người ra, không biết đến các loại phản ứng, cũng không biết nên đối mặt thế nào với Tịch Thanh, cho nên khi nghe tới Giang Chỉ Mỹ gọi nàng, nàng cái gì cũng không nghĩ thì đã đi đến, sau đó lên xe Giang Chỉ Mỹ đi. Hiện tại nghĩ lại, nàng cũng không biết Giang a di này tìm đến nàng làm cái gì, cũng không biết nàng kia muốn dẫn nàng đi đâu, thế nào đột nhiên có loại cảm giác của kẻ trộm đây a.

Đường nhìn lơ đãng hạ xuống, hai chân thon dài cân xứng, làn da trắng nõn, chiếc váy màu đỏ ôm lấy thân thể, lại còn rất ngắn, cảm giác phong cảnh bên dưới tựa hồ như ẩn như hiện.

"Thế nào? Đẹp sao?"

Diệp Thanh Dương mạnh ngẩng đầu, đang nhìn đến khóe miệng quyến rũ đầy tiếu ý của Giang Chỉ Mỹ, mặt bỗng dưng đỏ lên.

"Ta, ta đều không phải có ý định muốn xem, ta chỉ là, chỉ là không cẩn thận, cái kia ta, ta cái gì đều không thấy được "

"Ta nói chính là váy "

"....", mặt Diệp Thanh Dương trong nháy mắt đỏ phiếm một mảng

"Ha ha, thực sự là khả ái chết mất, ta đều thích đến chết "

Giang Chỉ Mỹ đưa tay sủng nịch sờ sờ mặt Diệp Thanh Dương, phản ứng tựa như Diệp Thanh Dương bị đùa giỡn đều như nhau.

"Chúng ta hiện tại đi chỗ nào "

"Ăn a "

Cơm nước xong sau đó từ nhà hàng đi ra, Diệp Thanh Dương vô thức ngẩng đầu nhìn lên trời

"Đi thôi ", Giang Chỉ Mỹ nói

"Đi chỗ nào "

Diệp Thanh Dương nhìn Giang Chỉ Mỹ phía trước hỏi

"Ngươi biết bơi chứ?" Giang Chỉ Mỹ đáp phi sở vấn.

Diệp Thanh Dương cũng không suy nghĩ nhiều, gật đầu

"Vậy đi thôi, theo ta đi đến hồ bơi "

"...."

Mới vừa cơm nước xong liền đi bơi? Này hình như không tốt lắm đâu, a di này rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì a, nàng còn muốn quay về trường học nữa.

"Ta buổi chiều còn có tiết "

Giang Chỉ Mỹ quay đầu lại, "Yên tâm, sẽ không để cho ngươi bị lão sư mắng "

Diệp Thanh Dương chính là vẫn đứng ở kia không nhúc nhích, "Ta cũng không mang áo tắm, lần sau đi "

"Ta đều chuẩn bị tốt rồi "

Giang Chỉ Mỹ cười đến lẳиɠ ɭơ, xoay người mở cửa xe ngồi xuống.

Hóa ra đã sớm được tính toán, thật đúng là bị nàng đoán trúng, Diệp Thanh Dương nghĩ, xem ra lúc này thật rơi vào bẫy của a di kia.

Đi tới là một tòa nhà phi thường lớn có hồ bơi bên trong, nằm ở tầng cao nhất .

Hồ bơi to như vậy mà bên trong chỉ có Giang Chỉ Mỹ cùng Diệp Thanh Dương, Diệp Thanh Dương nghĩ, a di này là đem toàn bộ hồ bơi bao hết sao? Quả nhiên là giàu có a!

Nước trong bể bơi là màu xanh trong suốt, thật giống như có vô số ngọc bích ở đáy hồ, sau đó phát ra ánh sáng mê người.

"Đem đồ đi thay đi "

Giang Chỉ Mỹ đem một bộ áo tắm đưa cho Diệp Thanh Dương, Diệp Thanh Dương có điểm ngơ ngác cầm lấy, một chiếc quần sóc góc bẹt màu xanh đậm cùng áo ngắn hở lưng, nàng kinh ngạc nhìn thoáng qua Giang Chỉ Mỹ, thì thấy ngay con ngươi mị hoặc có chút trêu chọc, vội vàng cúi đầu đi vào phòng thay quần áo.

Diệp Thanh Dương thay xong đi ra sau đó, không thấy Giang Chỉ Mỹ, nghĩ rằng nàng cũng đi thay quần áo, cũng không xuống nước trước, mà đứng đánh giá toàn bộ hồ bơi, không thể không nói thực sự rất xa hoa, đường nhìn bao quát, có hai ghế nằm dài màu trắng, ở giữa còn có một bàn nhỏ bày một chai rượu đã mở, rượu đã được rót sẵn vào hai ly.

Diệp Thanh Dương vốn vẫn nhớ rất rõ, lúc nàng vào thay quần áo cũng không có mấy thứ này, đột nhiên nghe được tiếng bước chân, vô thức quay đầu lại, là Giang Chỉ Mỹ, áo tắm hai mảnh màu xanh, cùng trên người nàng mặc vào đẹp như nhau.

Diệp Thanh Dương nhìn ra dáng người Giang Chỉ Mỹ rất đẹp, bất quá chính là mặt trước thân áo tắm đã bị nàng cấp hách tới nơi rồi, này quả thực là dáng người nóng bỏng a! Hai phiến ngực kia căn bản là che không được, cảm giác tùy thời đều có thể cuộn trào mãnh liệt, mà cái tam giác màu đen kia, tựa hồ kích thước còn không được một ngón tay, chăm chú bao lấy bộ phận như ẩn như hiện kia, theo bước chân Giang Chỉ Mỹ, tựa hồ có thể thấy rõ mồn một hình dáng bên trong.

Không biết vì sao, trước mắt Diệp Thanh Dương hiện ra hình dáng Diệp Dĩ Tình, trong nháy mắt miệng lưỡi khô nóng, hai mắt chuyển cũng không chuyển càng nhìn Giang Chỉ Mỹ đến gần, đúng là nhịn không được nuốt xuống một ngụm.

"Thích không?"

Thẳng đến khi đầu ngón tay Giang Chỉ Mỹ lướt qua mặt nàng, Diệp Thanh Dương không khỏi run lên một chút, mạnh lấy lại tinh thần, vội vã dời tầm mắt sang một bên, sau đó lại nuốt xuống một ngụm.

Giang Chỉ Mỹ nhìn bộ dạng người trước mắt, trong mắt lập tức hiện lên tia tiếu ý đầy yêu mị.

"Có ý gì "

Nhìn người kia ngây người ở trong nước một hồi lâu cũng không đi lên, Giang Chỉ Mỹ nhịn không được cười khanh khách mở miệng

"Nếu không lên thì cũng không cần phải uất nghẹn a "

Một lát sau, Diệp Thanh Dương từ nước đi lên, có chút nghịch ngợm thổi khẩu khí, tay một bên vuốt nước trên mặt, mở mắt ra, vừa muốn mở miệng lại đột nhiên nghẹn trong họng

Có chút khó có thể tin nhìn người bên cạnh, Giang Chỉ Mỹ chính là ngồi ở chỗ kia, thân trên thoáng nghiêng người xuống, hai chân trắng nõn ở trong nước chơi đùa, nguyên nhân là bị nước ướt đến, có thể thấy rõ ràng bên dưới mảnh kia hiện lên......

Diệp Thanh Dương vội vã cúi đầu, trong lòng mặc niệm phi lễ chớ nhìn phi lễ chớ nhìn.

Một trận cười khẽ vang lên, sau đó thì nghe được thanh âm yêu mị của Giang Chỉ Mỹ

"Đến "

Diệp Thanh Dương cúi đầu nhìn chằm chằm mặt nước, không cử động.

"Ta nói ngươi đến ", Giang Chỉ Mỹ lặp lại lần thứ hai

Diệp Thanh Dương có điểm do dự ngẩng đầu, "A, làm sao vậy "

Giang Chỉ Mỹ cười đến khóe mắt cong lại, "Đến giúp ta một tay, ta còn không biết bơi a"

"....", Diệp Thanh Dương trong nháy mắt miệng liền há to, ta khinh, a di này không biết bơi còn mang nàng tới. Khẳng định là đang lừa nàng.

Tựa hồ đoán được Diệp Thanh Dương trong tư tưởng đang nghĩ gì, "Là thật, hai ngày trước ta mới bắt đầu học, bởi vì khi còn bé có một lần thiếu chút nữa chết đuối, vẫn có bóng ma, cho nên chưa từng dám học "

"....."

"Tuy rằng nói hiện tại có điểm tốt hơn, nhưng chính là còn một chút sợ, ta không muốn người ta ngầm cười, nên không muốn theo chân bọn họ học, không bằng ngươi dạy ta đi "

Giang Chỉ Mỹ nói rất động tình, Diệp Thanh Dương cũng không nhìn ra nàng tại nói xạo.

Xem Diệp Thanh Dương cũng không cử động, Giang Chỉ Mỹ trên mặt hiện lên biểu tình thất vọng.

"Ngươi không muốn thì quên đi, ta bản thân tự học "

Giang Chỉ Mỹ nói xong thì chuẩn bị xuống nước, kia biểu tình thoạt nhìn bất an cũng rất sợ, cả người đều hình như đang run rẩy.

Diệp Thanh Dương nghĩ rằng nàng là đang nói thật, nàng cũng không cần phải.....đề phòng nàng không phải sao? Hơn nữa qua vài lần tiếp xúc, Diệp Thanh Dương phát hiện nàng cũng không xấu, tuy rằng là trước đây có liên quan trong chuyện của mẹ, nhưng cũng không làm gì chuyện khác người, hơn nữa chuyện kia đều đã là chuyện quá khứ, hơn nữa còn nói cho nàng về Úc Tâm.

Tại thời điểm Giang Chỉ Mỹ xuống nước kia, Diệp Thanh Dương cấp tốc chạy đến ôm nàng.

Hai phút trôi qua, Diệp Thanh Dương là khẽ động cũng không dám nhúc nhích, hai mắt cũng không có di chuyển, thân thể rất nhanh liền trở nên cứng nhắc.

Hiện tại tình cảnh này thật là hảo xấu hổ a, Diệp Thanh Dương khéo tay ôm lấy sau lưng cùng làn da trắng mịn của Giang Chỉ Mỹ, cùng mặt nàng cách nhau không được cự ly một ngón tay, Diệp Thanh Dương còn rõ ràng nghe thấy hương vị hoa hồng có chút nồng trên người Giang Chỉ Mỹ, hô hấp của nàng cũng mang theo loại hương vị này phả nhiệt thổi trên mặt Diệp Thanh Dương.

Này cũng là điểm chết người, điểm chết người chính là thân thể hai người dán vào nhau, Diệp Thanh Dương có thể cảm giác rõ ràng hai khỏa ngực mềm mại kia, Giang Chỉ Mỹ nhẹ nhàng nhấc tay, Diệp Thanh Dương thậm chí cũng không dám cúi đầu liếc mắt xuống dưới.

Phản ứng được Diệp Thanh Dương muốn tách ra, tay Giang Chỉ Mỹ gắt gao ôm lấy cổ nàng, mà ánh mắt nàng tựa như là mê dược, Diệp Thanh Dương nhìn thấy có chút mê luyến.

Này bầu không khí, hảo tư vị....

"Diệp tổng nghĩ thế nào "

Diệp Dĩ Tình nhìn nữ nhân ngồi đối diện, khóe môi hàm chứa nhàn nhạt tiếu ý.

Buổi chiều mới vừa đi làm không bao lâu, mà Khả Lan đến gõ cửa nói cho Diệp Dĩ Tình, nói là tổng tài Hứa Nghiên của công ty Mạn Nhị tới chơi, hiện tại đang ở dưới lầu, hỏi có hay không để cho bọn họ lên.

Diệp Dĩ Tình suy nghĩ một hồi lâu, cũng không nhớ rõ có một công ty như thế, thế nhưng Hứa Nghiên này thì thật ra có nghe thấy, là thiên kim tiểu thư của tập đoàn Hứa thị, thế nhưng tập đoàn Hứa thị đều phát triển ở nước ngoài, chẳng lẽ là một tên giống nhau ?

"Nói chuyện gì sao "

Khả Lan trả lời, "Nói là muốn cùng công ty hợp tác công việc "

Diệp Dĩ Tình suy nghĩ một chút, chính là nói Khả Lan để cho bọn họ lên đây.

Khi mắt Diệp Dĩ Tình nhìn thấy người, chỉ biết là Hứa Nghiên trong truyền thuyết không sai.

Có tin tức nói, Hứa Nghiên này so với Diệp Dĩ Tình cùng một tuổi, là người thừa kế duy nhất của tập đoàn Hứa thị, bình thường rất ít lộ diện trên truyền thông, điểm này cùng Diệp Dĩ Tình rất giống nhau.

Nàng mặc một thân sơ mi đen, một cái quần jean màu trắng, chân mang giày cao gót ước chừng một tấc, vóc dáng so với Diệp Dĩ Tình thấp hơn một chút, cả người thoạt nhìn rất tùy ý, giống như là đang tìm đến bằng hữu, cũng không giống tìm đến đàm công sự.

Nhìn Diệp Dĩ Tình nói câu đầu tiên chỉ có hai chữ đơn giản, "Hứa Nghiên "

"Diệp Dĩ Tình "

Cũng không nguyện nói lời vô ích, Diệp Dĩ Tình phát hiện điểm này hai người rất giống nhau

Tại phòng khách ngồi xuống, Hứa Nghiên nói một chút tới mục đích, tập đoàn Hứa thị chuẩn bị tiến quân về nước, Z thành là trạm thứ nhất, cũng chính là công ty Mạn Nhị vừa mới thành lập không lâu, thiết nghĩ muốn cùng tập đoàn hiệp đàm hợp tác công việc

"Lĩnh vực này chúng ta chưa nghĩ đến, công ty cũng cần phải cẩn thận "

Diệp Dĩ Tình cùng với Hứa Nghiên của tập đoàn Hứa thị này hợp tác, Diệp Dĩ Tình có điểm không hiểu rõ vì sao Hứa Nghiên này hội yếu muốn hợp tác với nàng, hơn nữa hợp tác một lĩnh vực mà căn bản công ty cũng chưa từng xúc tiến tới, tuy rằng Diệp Dĩ Tình trong lòng sớm đã tìm cách, thế nhưng nàng vẫn chưa đề cập qua, lẽ nào Hứa Nghiên này còn có thể biết trước ?

Tối trọng yếu là, Diệp Dĩ Tình tổng nghĩ, ánh mắt Hứa Nghiên này nhìn nàng rất kỳ quái, làm cho nàng có cảm giác khó chịu, thế nhưng lại không nói nên lời cụ thể là gì.

Hứa Nghiên ôn nhu cười, không biết vì sao, Diệp Dĩ Tình nghĩ dáng cười như vậy không thường xuyên xuất hiện trên mặt nữ nhân này, chí ít là lúc này đều không thích hợp.

"Đây là điều đương nhiên, Diệp tổng cứ từ từ nghĩ, ta sẽ đợi ngài trả lời "

Hứa nghiên nói xong đứng lên, nam thư ký phía sau lập tức lùi lại một bước.

Diệp Dĩ Tình thản nhiên nói, "Mong rằng sẽ có cơ hội hợp tác "

Hứa Nghiên tiên đi ra khỏi phòng khách, rồi đến Diệp Dĩ Tình, mới ra tới, thang máy đối diện vừa lúc đinh một tiếng, chỉ thấy Thương Thiên Mặc 'ngẩng đầu mà bước' rất là tao nhã đi ra.

Thấy Diệp Dĩ Tình, miệng vừa định mở, nhưng ánh mắt lại lỡ đãng thoáng nhìn về Hứa Nghiên bên này, sau đó như có kinh hỉ một thanh âm bén nhọn vang lên

"Christal "