Chương 3: Rượu vang đỏ bất thường

Cả một đêm Chung Thành gần như không thể ngủ được, anh ta gọi điện thoại đi khắp nơi để hỏi thăm tin tức có liên quan, thế nhưng tám mươi phần trăm đều nói là thật, còn lại hai mươi phần trăm thì lại nói chưa chắc đã là giả, hơn nữa đây lại là tin tức nội bộ, người mà anh ta có thể hỏi cũng không biết rõ lắm.

Điều này ngược lại càng làm cho anh ta tin tưởng vào phần tài liệu này, không hổ danh là thứ mà kim chủ cho, ngay cả chuyện nội bộ như thế này mà cũng biết, thậm chí còn có thể tùy tiện nhét người vào bên trong, nói không chừng chính là sếp lớn có tham gia vào việc đầu tư.

Trời vừa mới sáng, anh ta đã không thể ngồi yên thêm một giây nào nữa, anh ta ngay lập tức đi tìm Cố Tư Ngữ, cả người đều toát lên vẻ thỏa thuê mãn nguyện, tràn đầy nhiệt huyết.

Hiện tại Cố Tư Ngữ không còn là một mặt hàng đang chờ bán nữa, mà cô đã là một món đồ được bán với giá cao, anh ta cần phải ôm chặt cái đùi to này.

Tục ngữ nói rất hay, một người làm quan cả họ được nhờ, về sau anh ta sẽ là con chó trung thành nhất bên cạnh Cố Tư Ngữ.

Đáng tiếc, anh ta phải vất vả gõ cửa lắm mới khiến cho cô mở cửa, Cố Tư Ngữ vừa nhìn thấy anh ta đã nói một câu: “Tôi đã bị ô uế, không xứng được sống ở trên đời này!”

Chung Thành: “…”

Đã qua một đêm rồi, mà sao cô vẫn còn chưa thôi cái dáng vẻ làm bộ làm tịch này!

“Làm sao lại có thể như vậy chứ? Cô đã quên ngày trước tôi nói với cô cái gì rồi hay sao, cô chính là nữ minh tinh đẹp nhất trên đời này, là một đóa hoa hồng mọc đầy gai, mặc dù gai nhọn đâm vào rất đau, nhưng lại đẹp đến mê người, tất cả đàn ông đều sẽ khom lưng vì cô, cô chỉ cần nghe lời tôi nói, là có thể nở rộ với phong thái tươi đẹp nhất…”

Anh ta tưởng mọi việc vẫn giống như trước đây, muốn làm cho cô ngậm miệng, ngoan ngoãn nghe lời thì trực tiếp mắng nhiếc, trấn áp chính là phương pháp tốt nhất.

Nhưng mà hiện tại anh ta đang muốn trở thành con chó bên chân cô, vì vậy cần phải hòa hoãn, sau đó thăm dò ý tứ của cô, nói ra những lời mà cô thích.

Sau khi anh ta nói xong, hai người bốn mắt nhìn nhau, bọn họ đều cảm thấy ghê tởm đến không chịu nổi.

Đây là lần đầu tiên Chung Thành làm như vậy, kỹ thuật diễn xuất của anh ta cũng không ổn, làm cho anh ta không chống đỡ nổi, thiếu chút nữa đã nôn ra ngoài.

Mà Cố Tư Ngữ lại có thể kìm nén đến vô cùng hoàn hảo, cô còn tiếp tục diễn tiếp vở kịch này.

“Anh Chung anh nói đúng, tôi là người hoàn hảo, thứ dơ bẩn chính là thế giới này. Thế giới này không đáng, tôi quả nhiên không nên tồn tại, nếu không sớm muộn gì cũng sẽ bị ô nhiễm ——”

Trải qua mấy ngày thích ứng, cô đã có thể bày ra biểu cảm giống như đang muốn khóc nức nở mà không cần tốn nhiều công sức, đây chính là biểu cảm tiêu chuẩn của cô.

Chung Thành đang điên cuồng mắng chửi ở trong lòng, đờ mờ, con đàn bà Cố Tư Ngữ này càng ngày càng không biết xấu hổ, trước kia cô chỉ là con nhỏ đỏng đảnh thích ra vẻ, bây giờ lại trở nên lập dị có một không hai, khen mập mà cô còn cười*.

*Ý nói những lời khen giả tạo, không thật nhưng người được khen vẫn không biết mà còn vui vẻ cảm ơn.

Anh ta chịu đựng sự ghê tởm ở trong lòng, sau đó lại phun ra một tràng dài những câu khen ngợi chuyên nghiệp của Mary Sue, anh ta nói cô không chỉ là đóa hồng có gai, mà còn là bông sen gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn, anh ta nói cô phải tinh lọc thế giới này, cuối cùng cũng có thể khiến cho tâm trạng của cô ổn định lại, không còn đòi sống đòi chết nữa.

Nhưng cô lại không cho anh ta nhắc tới chuyện hợp đồng với kim chủ, bằng không cô sẽ lại lật mặt với anh ta cho mà xem.

“Được, tạm thời không nói tới cái này, khi nào cô tham gia ghi hình? Tổ tiết mục đang chờ cô rồi.”

“Tôi, đầu của tôi choáng váng lắm.” Cứ khi nào anh ta nhắc tới chuyện ghi hình là Cố Tư Ngữ lại bắt đầu chột dạ.

“Bớt giả vờ bệnh tật lại cho tôi, hôm nay đi luôn, đừng dong dài, cô đã mấy ngày không tới đó rồi.” Chung Thành vẫn không nhịn được mà văng lời thô tục.

Cố Tư Ngữ biết không còn đường nào có thể cứu vãn, cô chỉ có thể gật đầu đồng ý.

Nói đến ghi hình, cô thật sự rất đau đầu.

Khi cô mới tới thế giới này, vừa mở mắt ra đã phát hiện trong tay mình đang cầm một viên nang hình con nhộng, bên cạnh là hai ly rượu vang đỏ, trong đó trên miệng của một ly còn dính lại chút bột phấn màu trắng nhìn rất khả nghi, vừa bắt đầu đã là quá trình hành hung bằng đồ uống, tinh thần của cô hoàn toàn bị đả kích.

Sau khi tìm kiếm lục lọi một vòng, cô lại phát hiện ra một chiếc vỏ hộp đựng thuốc ở trong thùng rác, đây là thuốc dành cho người lớn, dùng để tráng dương trợ hứng, nó còn được gọi là xuân dược.

Trong phòng cũng không còn người nào khác, nhưng chứng cứ phạm tội là ly rượu vang đỏ này vẫn được bày ở trên bàn, cô chỉ có thể suy đoán rằng nguyên chủ đang rót rượu vang đỏ, sau đó sẽ ra cửa tìm người nào đó tới uống.

Mà người này nhất định đang ở gần đây, cũng có thể là một đồng nghiệp nào đó đang cùng ghi hình trong chương trình này.

Lúc trước ngay cả tên họ của bản thân là gì, cô cũng không rõ ràng lắm, cô ngay lập tức lấy cớ cần được nghỉ ngơi, thật ra thì cô muốn hiểu rõ về tình hình của nguyên chủ, thế nhưng thời gian ngắn ngủi, cô lại phải vội vàng tìm chỗ dựa cho bản thân, ngăn cản công ty quản lý liên tiếp yêu cầu cô đi tiếp rượu, đã bận đến sứt đầu mẻ trán, cho nên đến tận bây giờ cô cũng không điều tra rõ được người mà nguyên chủ muốn hạ thuốc rốt cuộc là ai.

Cho nên cô mới muốn kéo dài thêm một đoạn thời gian, có thể trốn được lúc nào thì hay lúc đó, bây giờ hiển nhiên là tránh không được nữa.

Sau khi Cố Tư Ngữ trang điểm thật kỹ lưỡng, cô bất đắc dĩ mà xuất hiện tại trường quay.

Chương trình tên là 《 Tân binh mạnh nhất 》, đúng như tên gọi của nó, đây là một chương trình dành cho những người có giấc mộng trở thành minh tinh nhưng lại chưa có cơ hội được ra mắt, từ trong tất cả những người tham gia chọn lấy một nhóm người đủ tiêu chuẩn để ra mắt công chúng.

Trong đó có phần bình chọn của khán giả, cũng có quyết định của ban giám khảo vân vân, cuối cùng chọn ra chín người để ra mắt, mà người đạt được hạng nhất có thể giành được danh hiệu “tân vương mạnh nhất”.

Khác với chương trình tuyển chọn idol, tất cả đều là sân khấu hát nhảy gì đó, 《 tân binh mạnh nhất 》 theo sát trào lưu hiện giờ, lấy diễn xuất làm chủ đạo.

Dù sao thì sân khấu ở quốc nội cũng rất ít, cho dù có ra mắt với vai trò thần tượng, cuối cùng cũng đều rẽ hướng sang diễn xuất.

“Tữ Ngữ tới rồi, cơ thể đã khỏe hơn chút nào chưa?”

“Chúc mừng bộ phim của cô đã thành công rực rỡ!”

Cô vừa mới xuất hiện, đã nhận được một tràng những lời hỏi thăm sức khỏe, trên mặt người nào người nấy đều là vẻ tươi cười, đối với cô vô cùng khách khí.

Cố Tư Ngữ vẫn luôn gật đầu mỉm cười, thi thoảng sẽ trả lời vài câu ngắn gọn, nói nhiều sai nhiều.

Cô biết rõ đây không phải do nguyên chủ có nhân duyên tốt, mà những người ở đây đều gió chiều nào thì theo chiều ấy.

Nếu không phải 《 Tình nhân matcha 》 đại bạo, nguyên chủ trên cơ bản chỉ đến cho đủ số lượng, trong bốn vị cố vấn thì cô chính là người không có tên tuổi nhất, thậm chí mỗi lần các học viên chọn cố vấn để hợp tác thì cô đều sẽ bị bỏ lại, cuối cùng một nhóm người không có quyền được chọn cố vấn mới phải ủy khuất mà đi theo cô.

Lúc chương trình này mới bắt đầu ghi hình, nguyên chủ đã phải chịu không ít cực khổ.

Tuy rằng cô không có ký ức của nguyên chủ, nhưng chỉ cần tùy tiện lên mạng tra một chút, có thể nhìn thấy bình luận của khán giả về cô.

Chương trình đã phát sóng được hai kỳ, cô cũng bị mắng hết cả hai kỳ.

Cố Tư Ngữ đặc biệt xem kĩ chương trình, cô hoàn toàn có thể hiểu được vì sao mình lại bị mắng.

Kỳ thật nguyên chủ cũng không làm ra chuyện xấu gì, thế nhưng nguyên chủ lại muốn duy trì hình tượng tiểu yêu tinh trà xanh, liên tục dựa vào độ hot của 《 Tình nhân matcha 》, cộng thêm kỹ thuật diễn xuất không tồi của cô, vốn tưởng rằng có thể nắm chắc mọi thứ.

Thế nhưng phim truyền hình có thể đại bạo, ngoại trừ bản thân cô thì đạo diễn cùng với biên kịch cũng có một nửa công lao, trong thực tế không phải cô cứ muốn duy trì hình tượng này thì có thể diễn sao cũng được, dù sao thì cô cũng không có người chuyên nghiệp viết kịch bản cho mình, Chung Thành ngược lại suốt ngày khoa tay múa chân, đáng tiếc lại chẳng làm nên cơm cháo gì.

Điều này dẫn tới việc giây trước nguyên chủ vẫn còn đang tức giận tranh chấp với người ta, kết quả một khi thái độ của đối phương vừa trở nên cương quyết thì cô liền chết chắc, không chỉ không có điểm gì tốt để vớt vát, mà còn lưu lại cho người ta ấn tượng trà xanh kỹ nữ chuyên đi gây chuyện, những khán giả kia tự nhiên sẽ không thích.

Các khách mời cũng đều nhìn ra được cô căn bản chỉ là cái thùng rỗng kêu to*, miệng cọp gan thỏ*, cho nên rất thích chống đối cô, nhân cơ hội giẫm đạp lên cô để nổi tiếng, cho nên chỉ cần vừa nhìn thấy cô muốn bày ra dáng vẻ trà xanh yêu mị, liền giống như nhìn thấy miếng bánh từ trên trời rơi xuống, hai mắt đều sáng lên.

*Thùng rỗng kêu to: để ám chỉ, phê phán những người trình độ hiểu biết, năng lực hạn chế nhưng lại thích khoe khoang, huênh hoang, khoác loác, làm như ta đây hay, giỏi lắm.

*Miệng cọp gan thỏ: Miệng nói thì hùng hổ, bạo dạn nhưng thực chất thì sợ sệt, nhút nhát.

Sau đó nguyên chủ liền giống như không tồn tại.

“Các vị lão sư, lần này phát sóng trực tiếp đại khái diễn ra trong khoảng một giờ, hy vọng chúng ta có thể hợp tác vui vẻ.” Người chủ trì cầm trong tay xấp kịch bản dày cộp, trước tiên đi tới chào hỏi.

Lần phát sóng trực tiếp này giống như chuyện tổ tiết mục đang làm nóng cho kỳ tiếp theo, thật ra những chương trình tạp kỹ tuyển chọn nhân tài, thường không được đầu tư nhiều, chỉ là một dự án đầu tư tầm trung, thế nhưng tỷ suất lợi nhuận lại vô cùng cao, sau khi hai kỳ trước phát sóng liền đại bạo.

Cố Tư Ngữ nhướng mày, cô nhẹ giọng hỏi: “Bây giờ khớp kịch bản sao?”

“Thật ngại quá, Cố lão sư, cô sát giờ mới tới, vì vậy thời gian đã có chút không kịp nữa. Cô yên tâm đi, cũng không có tình huống gì làm cho người khác khó xử đâu.” Người chủ trì mở miệng lên tiếng xin lỗi.

Bên kia, Chung Thành cũng đã đi tới, anh ta có chút ảo não, cho dù Cố Tư Ngữ có nổi tiếng, nhìn qua thì tổ chương trình có vẻ như đang tâng bốc cô, nhưng trên thực tế bọn họ vẫn còn có một ý định khác.

Bọn họ vừa muốn cô xuất hiện trong buổi phát sóng trực tiếp này để kéo độ hot, lại không cho kịch bản, nếu như cô bị làm xấu mặt thì độ thảo luận sẽ ngày càng cao, hủy diệt một mình Cố Tư Ngữ, thành toàn cho tổ chương trình, đây đúng là một chuyện tốt mà.

Mấy ngày nay anh ta bận bịu mang Cố Tư Ngữ tới tham gia các buổi tiệc rượu, chỉ vì muốn đi đường tắt mà lại lơ là tổ chương trình bên này.

“Sao lại có thể như vậy, tôi đã trang điểm tốn rất nhiều thời gian, vì sao lại không phát kịch bản? Không muốn để tôi ghi hình, vậy mà vẫn kêu tôi tới đây, làm gì có chuyện qua loa cho xong như vậy?” Cố Tư Ngữ nổi giận ngay tại chỗ.

Lúc tiểu tác tinh* giận dữ, vẫn duy trì được dáng vẻ xinh đẹp của một nữ minh tinh, chỉ là biểu tình thoạt nhìn khá tức giận.

*tiểu tác tinh - 小作精: ý chỉ người (thường dùng cho phụ nữ) hay thích làm quá lên, làm bộ làm tịch.

Xung quanh ngay lập tức trở nên yên tĩnh, người chủ trì cố gắng cứu vãn tình huống: “Cố lão sư, lần sau chắc chắn sẽ không như vậy nữa ——”

“Các người còn muốn có lần sau?” Cố Tư Ngữ căn bản không đợi cô ta nói xong, cô ngay lập tức chặn miệng.

“Việc này cũng không phải do cô phụ trách, tôi sẽ không trách cô, đạo diễn đâu? Tôi muốn gặp đạo diễn.”

“Sắp bắt đầu ghi hình rồi, mong Cố lão sư thông cảm.”

“Tôi thông cảm cho cô, thế như nếu tôi vô tình làm ra trò cười nào đấy, ai sẽ thông cảm cho tôi đây?”

Lúc Cố Tư Ngữ tức giận, đạo diễn cũng biết, nhưng ông ta chỉ cho rằng đây là một phân đoạn cố định của tiểu trà xanh trước khi ghi hình mà thôi, trước đó mỗi lần bắt đầu ghi hình cô đều sẽ diễn, đợi cô diễn xong rồi dỗ dành một chút là được rồi, cho nên ngay cả của mông ông ta cũng không thèm nhích một chút nào.

Nhưng ông ta không nghĩ tới việc, lần này cô lại giận thật, đạo diễn không thể làm gì khác ngoài việc vội vàng chạy đến.

“Ngại quá, Cố lão sư, do công tác của chúng tôi xảy ra sai sót, chờ lát nữa tôi sẽ để người phụ trách tới xin lỗi…”

Mắt thấy đã sắp đến thời gian ghi hình, đạo diễn cũng không dám chậm trễ, cho dù trong lòng ông ta không tình nguyện, vẫn phải bóp mũi nhận sai, đương nhiên ông ta không thể không tính toán ở trong lòng chuyện này.

“Nếu đạo diễn đã nói như thế, vậy thì cứ làm theo lời ông nói. Mọi người làm việc đi, cũng không thể chậm trễ vì tôi được, bằng không nếu như có ai nửa thật nửa giả tung tin ra ngoài, tôi sẽ lại bị mắng mất.” Cố Tư Ngữ làm ra dáng vẻ rộng lượng mà vẫy vẫy tay.

Có mấy nhân viên công tác đang cầm điện thoại quay lén, cũng ngay lập tức thu lại, bọn họ có cảm giác chột dạ giống như bị điểm danh vậy.

Chung Thành cũng không hiểu vì sao cô lại nổi giận, thoạt nhìn qua thì cô chỉ có được một câu xin lỗi của đạo diễn, ngoài ra cũng chẳng được thêm cái lợi nào.

“Trước khi cô nổi giận vì sao không thương lượng với tôi? Chỗ lửa giận không nên có này một khi phát ra sẽ khiến cho hình ảnh của cô trở nên xấu đi, lát nữa tôi phải ra ngoài xử lý những video quay lén đó, tránh cho bọn họ thật sự phát tán ra bên ngoài.”

Vẻ mặt của Cố Tư Ngữ trở nên kinh ngạc: “A, thực sự có người quay lén sao? Tôi cũng chỉ nói linh tinh mà thôi.”

Chung Thành cạn lời, đối với loại mỹ nữ đầu óc rỗng tuếch này, anh ta thật sự chẳng còn lời nào để nói.

Buổi ghi hình cuối cùng cũng bắt đầu, người chủ trì hiển nhiên rất biết cách khuấy động không khí, vừa mở màn đã có thể nắm bắt tiết tấu làm chủ bầu không khí, đùa giỡn cũng các vị khách mời.

Cố Tư Ngữ hoàn toàn đảm đương vai trò của một bình hoa, cô cũng không chủ động nói chuyện, cho dù người dẫn chương trình có cue* cô, cô cũng trả lời cực kỳ ngắn gọn.

*cue: nói bóng gió, nhắc tới ai đó

Một tay cô chống cằm, làm ra dáng vẻ nhàm chán, cô không phải nhìn ngắm vật nhỏ trang trí trên bàn thì chính là nhìn chằm chằm vào người đang nói chuyện.

Trên thực tế cô đang dùng tâm quan sát những khách mời, cô muốn tìm ra người mà nguyên chủ muốn hạ thuốc là ai.

Bốn vị cố vấn, vừa vặn có hai nam hai nữ, đầu tiên loại bỏ những nữ cố vấn, dù sao thì dựa vào quyển tiểu thuyết Mary Sue kia của nguyên chủ, cho tới bây giờ vẫn không có khuynh hướng bách hợp.

Về phần hai vị cố vấn nam kia, ai, cô liếc mắt nhìn qua đã chẳng thấy có chút hứng thú nào

Mặc dù mặt mũi của bọn họ đều không tệ, bảo dưỡng cũng rất tốt, nhưng dựa vào kinh nghiệm nhiều năm đóng phim với đủ loại diễn viên của cô, tất cả đều chỉ như cái móc treo quần áo, không chừng khi quay đến cảnh lõa thể còn phải nhờ chuyên viên trang điểm vẽ vài đường cơ bụng cho.

Lại nói, tất cả đều không bằng được vị kim chủ Giáp mà cô tìm được gần đây.

Cô bĩu môi, vừa mới chuẩn bị dời tầm mắt đi, cánh tay đã bị người khác vỗ hai cái, cô vừa mới quay đầu sang đã đối diện với một gương mặt xinh đẹp, chính là một trong hai người nữ cố vấn Ninh Điềm Điềm.

“Cố lão sư, trong phần bình luận có rất nhiều người đang hỏi vì sao cô cứ nhìn về phía Sầm lão sư, cũng không nói nhiều thêm vài câu?”

“Người dẫn chương trình đang đặt câu hỏi kìa, cô muốn nói cái gì thì chờ chương trình kết thúc lại nói đi, Ninh lão sư.” Cố Tư Ngữ nhướng mày, cô vẫn dùng một biểu cảm vô tội của trà xanh chuyên nghiệp.

Với tình hình hiện tại, đối với một nữ minh tinh sự nghiệp đang thăng tiến, vì sao lại cứ nhìn chằm chằm vào một nam minh tinh mãi không thôi, loại lời nói này hoàn toàn không có ý gì tốt đẹp, cho dù lời này của Ninh Điềm Điềm chỉ để đùa giỡn, còn lấy bình luận ra làm cái cớ để nói, cũng hơi quá mức.

Cố Tư Ngữ đương nhiên sẽ không nể mặt cô ta.