chương 9: Nhặt được con riêng.

Salazar nhíu mày, dao động pháp thuật hắc ám rõ ràng bao phủ trên tay người đàn ông, đó là gì vậy? Khế ước sao?

“Có thể để tôi rời khỏi đây không? Tôi cam đoan chắc chắn sẽ trở về.” Trong giọng nói Lucius có mang theo vài phần cầu xin, từ chối lời gọi về của Chúa Tể Hắc Ám là một lỗi nặng, anh không gánh vác nổi.

Mày nhăn càng sâu, Salazar chán ghét giọng điệu hiện tại của người đàn ông, “Đưa tay ra.”

Lucius trừng lớn mắt, không rõ lắm vì sao thằng nhóc lại biết dấu hiệu của Chúa Tẻ Hắc Ám.

“Vươn tay ra, tôi không muốn nói tới lần thứ ba.” Giọng nói của Salazar mang theo vài phần lạnh lùng.

Đầu lâu, trăn lớn còn đang vặn vẹo trên làn da, Salazar chán ghét nhìn, khế ước ép buộc từ một phía, tức là nói Lucius là người hầu của người kia.

“Ông bây giờ là của tôi.” Salazar cắn ngón tay, đặt trên đồ án màu đen không ngừng vặn vẹo, vẽ một vết máu từ trên xuống dưới, vết máu lan ra dây dưa trên đồ án màu đen.

Cởi bỏ khế ước ép buộc rất đơn giản, chỉ cần có được pháp lực hắc ám cường đại hơn là được.

Lucius vì lời của thằng nhóc sững sờ một lúc, chờ khi anh cúi đầu xuống lần hai thì dấu hiệu của Chúa tể Hắc ám kia đã biến mất không còn dấu vét, trên cánh tay bóng loáng! Ôi Merlin ơi, điều này sao có thể chứ! Cái dấu hiệu Chúa tể Hắc ám đã gắn với mình mười mấy năm cứ thế mà biến mất sao?

“Người kia không cảm ứng được ông tự nhiên sẽ nghĩ ông đã chết rồi.” Salazar thản nhiên giải thích, cậu không định tặng người dẫn đường này cho ai hết.

“Cậu…cậu…” Lucius nhìn thằng nhóc, lại nhìn nhìn cánh tay, đôi mắt sắp lọt khỏi tròng.

Salazar nói vậy, đợi đến khi vào Hogwarts cậu cần phải có người giúp đỡ, chồn trắng là một vật cưng không tồi, loại hóa thú phù thủy này rất khó tìm được trong đám phù thủy, cậu cũng lười suy nghĩ thêm lần nữa.

***

Ngày mười ba tháng tám là sinh nhật mười một tuổi của Salazar Slytherin, nếu không tính một ngàn năm xuyên qua mà nói.

Ăn xong cơm sáng, Salazar liền đứng trong sân chờ, “Làm thế nào thư báo nhập học đưa tới đây?”

“Bằng cú.” Lucius cung kính đứng một bên, một thằng nhóc còn ở trên tầng của Chúa Tể Hắc Ám, cho dù có vẻ không hiểu biết nhưng anh cũng không đắc tội nổi.

Bằng cú? Động vật này sẽ không chịu ảnh hưởng của Giám ngục, Salazar nhìn đám Giám ngục che bầu trời tối như mực ở trên, vậy thì không cần phải thu lại.

Cho dù như thế khi một con cú hốt hoảng vọt vào đây rớt xuống, trong mắt con động vật đáng thương này tràn đầy hoảng sợ, chỉ sợ nó lần đầu tiên phải truyền tin đến một nơi kinh khủng như thế rồi.

Lại thật sự có thư của cậu…

Suy nghĩ như vậy đồng thời hiện ra trong đầu Salazar và Lucius, Salazar gỡ thư xuống, cầm trong tay hơi chần chừ. Bên cạnh Lucius đang sợ hãi vì thật sự thằng nhóc này mới tròn mười một tuổi, quá nhỏ mà quá cường đại.

Nếu là thư viết cho mình thì hẳn sẽ có tên gọi, chú ý một chút Salazar không trực tiếp giao thư cho Lucius đọc. Cậu mở thư ra, bên trong có hai trang giấy, đại khái nhìn lướt qua ở trang đầu tiên dòng đầu tiên cậu thấy được tên của mình, mà từ còn lại thì cậu hoàn toàn không biết.

Về việc mười một tuổi nhập học thì Salazar đã nghĩ kỹ, khi ngày sinh nhật mười một tuổi nhận được thư báo có nghĩa là trường học cảm giác được cậu là người thích hợp nhập học, sau đó đưa ra thư mời. Nhìn phong thư này cậu biết mình đã đoán đúng, nếu là viết thư thi sau đó tuyệt đối không chỉ là một con cú, Salazar tin chắc, sẽ không có ai thờ ơ với tên của mình cả.

“Lucius, có phong tục đặt tên phù thủy theo tên của trưởng bối đúng không?” Sau khi tiêu trừ dấu hiệu khó coi trên cánh tay Salazar bắt đầu gọi thẳng tên của người đàn ông tóc bạch kim.

“Vì để tôn vinh người đã khuất, đúng là có phong tục này.” Lucius rất tò mò về tên của thằng nhóc trên thư báo nhập học. Ở chung gần một tháng anh vẫn không biết thằng nhóc lại biết tên mình, cho dù cậu chưa bao giờ hỏi anh. Lucius lúc này nằm mơ cũng không thể tưởng tượng được tên của mình lại do Giám ngục báo cáo lại.

Salazar đưa tấm da dê không viết tên mình cho Lucius, “Viết tên ba của ông.”

A? Lucius kinh ngạc, trong lòng anh có dự cảm nào đó, nhưng không cách nào từ chối mệnh lệnh của thằng nhóc, thành thành thật thật viết một cái tên xuống.

Salazar nhìn nhìn, nếu cậu thật là người sáng lập của trường học kia thì chắc chắn có thẻ lấy ý chí bản thân bắt trường học bỏ tên của mình, cậu không thể dùng tên Salazar Slytherin đi học được. Ngón cái cậu đặt lên nơi viết tên, trong đầu nghĩ nhiều lần đến ký hiệu mà Lucius đã viết, đợi sau khi cậu bỏ ra thì tên trên tấm da dê đã thay đổi.

“Đọc cho tôi nghe.” Salazar giao lá thư đã sửa chữa xong cho Lucius.

“Cậu Abraxas Malfoy thân mến…” Lucius vừa mới đọc suýt nữa đã cắn đứt đầu lưỡi của mình, thằng nhóc này lại thật sự thay đổi tên!

Trên tấm da dê thứ nhất là lời lời, tấm thứ hai là sách và những đồ vật cần thiết được liệt kê ra.

“Trả lời lại nói tôi sẽ đi.” Salazar chỉa chỉa tấm da dê, “Sau đó đi mua đồ, tôi nghĩ ông biết chỗ nào mua, hửm?”

Lucius bất đắc dĩ gật đầu, đứa bé này lại có thể dùng tên của ba anh đi tới Hogwarts. Gia tộc Malfoy hiện tại không được chào đón, hơn nữa gia đình Malfoy cho tới nay đều là con một nối dòng, căn bản không có họ hàng xa. Lucius cảm thấy mình cần phải nhắc nhở một chút, “Thưa cậu, nhà của tôi cũng không có họ hàng gì, nếu lấy tên này đi thì…” Sẽ làm người ta chú ý.

“Thiếu niên đυ.ng tới lần trước là con của ông?” Salazar đặt câu hỏi.

“…Dạ.” Lucius biết rõ đối phương nói tới Draco, lúc này nói con anh làm gì chứ.

“Có con trai rồi thì thêm một đứa con riêng cũng không sao.” Trong mắt Salazar, có thể sinh ra đời sau thì phù thủy không lo không có con, có được con riêng ở ngàn năm trước cũng là chuyện phổ biến.

Không sao?! Điều này sao lại không sao chứ! Lucius bị cái từ con riêng này đả kích, anh không thể phản đối lại gì, thành thành thật thật viết thư trả lời.

Buổi chiều Salazar mang theo chồn trắng đi tới Hẻm Xéo, lần này Salazar rất thông minh đem thư cho chủ tiệm sách Phú Quý và Cơ Hàn, một con chồn trắng lựa chọn sách vở quá dễ thấy. Rắc rối nhất chính là mua đũa phép, Salazar dường như thử tất cả các đũa phép trong tiệm, chúng nó dường như chỉ là một cây đũa bình thường không có phản ứng gì trong tay cậu.

Quả nhiên đồ vật phù thủy không thích hợp với cậu, Salazar không hề để ý tới chủ tiệm tiếp tục tìm đũa phép, cậu mang theo đồ vật khác trực tiếp trở lại nhà gỗ. Sau khi biết bộ dáng hiện nay của đũa phép cậu tiện tay lấy một nhánh cây biến thành một đũa phép giả. Dùng một cái đũa giơ giơ đi đọc thần chú quả thật rất ngu, nhưng cậu không giống như phù thủy, không phải sao.

Lucius đờ đẫn nhìn cây đũa phép giả được biến ra, thằng nhóc này trời sinh là người sử dụng thần chú không tiếng động không đũa phép hả?

Sau khi chuẩn bị xong tất cả, Salazar quay đầu nhìn Lucius, đúng rồi, cậu còn một vấn đề nữa, “Lucius, mái tóc bạch kim và đôi mắt màu xám là đặc trưng của gia tộc sao?”

Lucius gật đầu, đây dường như là đặc điểm di truyền của gia tộc Malfoy.

Nhìn kỹ mặt đối phương, Salazar rất khẽ gật đầu, sau đó trong ánh mắt kinh ngạc của Lucius thay đổi màu tóc và màu mắt, “Vậy được chưa?”

Ôi, Merlin à, Lucius ngơ ngác nhìn thằng nhóc tóc bạch kim, thậm chí anh cũng nghĩ mình có thêm một đứa con riêng! Cậu nhóc là hóa thú sư bẩm sinh sao?



Salazar am hiểu thuật biến hình, học ngụy trang là điều kiện tiên quyết để sống sót trong hoàn cảnh ác liệt.