Chương 3

Thẻ ngân hàng không bị Tống Từ lấy đi tiền công lao động mẹ chồng cũ cho cũng được giải quyết xong. Bây giờ tôi có cả chục triệu và vẫn khiến chồng cũ tức điên lên, nghĩ đến thôi cũng thấy vui.

Tôi cầm được tiền liền hẹn với cô bạn thân, rong ruổi khắp thế giới vài tháng, Tống Từ cũng dần biến mất khỏi cuộc đời tôi. Vốn tưởng rằng cả đời này sẽ không có duyên gặp lại Tống Từ, không ngờ ba tháng sau, tôi nhận được tin nhắn của anh ta.

[ Hà Thẩm muốn mời em ăn tối, tám giờ tối mai hẹn em ở chỗ cũ.]

[Tối mai tôi có hẹn, cảm ơn anh Tống và cô Hà đã thơm thảo, cơm này tôi xin phép không ăn.]

Tôi trả lời một cách lịch sự và tôn trọng, dù sao đó cũng là ông chủ cũ của tôi, vì vậy tôi nên có phép lịch sự cơ bản nhất. Nhưng Tống Từ không để ý lắm, anh ta trả lời tôi: [Tối mai đến đúng giờ, nếu không tôi kiện em tội tổng tiền!]

Thành thật mà nói, tôi có chút lo lắng vì đã lấy cả hai phần tiền nhưng cũng may là mẹ chồng cũ và Tống Từ không so đo với tôi. Sau nhiều cân nhắc, tôi vẫn đến cuộc hẹn vào ngày hôm sau.

Tôi trang điểm nhẹ nhàng, diện áo phông trắng và quần jeans, buộc tóc đuôi ngựa tươi tắn. Tôi ăn mặc quá mức tùy ý còn Hà Thẩm thì ngược lại trang điểm và làm tóc cầu kỳ, mặc chiếc váy cao cấp xa xỉ thì lại hơi sang trọng quá mức.

Ngoài cái đó ra thì cả hai chúng tôi trông từa tựa nhau, đứng cạnh nhau, tựa như em gái sinh viên đại học cùng chị gái đã công thành danh toại.

Lúc ấy vẻ mặt Hà Thấm không nhịn được, đáng tiếc Tống Từ không chú ý, ánh mắt của anh ta nhìn chằm chằm vào tôi, cứ như lần đầu gặp tôi.

Quả thực, tôi đã từng ăn mặc theo phong cách của Hà Thẩm. Tôi hiếm khi mặc những bộ quần áo như hôm nay, nó trông thật lạc lõng trong một khách sạn cao cấp.

Ngay khi vừa ngồi xuống, Hà Thẩm đã thể hiện kỹ năng diễn xuất của mình, nằm lấy tay tôi mà rơm rớm nước mắt.

"Đường Thi, tôi đã nghe A Từ nói. Những năm qua cô đã chăm chỉ giúp tôi chăm sóc Tống Từ thật tốt."

Xem cô nàng trà xanh này nói gì này!

Chăm sóc A Từ? Tôi là một người giữ trẻ hay gì, còn chăm sóc A Từ cho cô ta! Tôi rút tay về, thành thật nói: "Không! Tay chân tôi thực sự không biết làm, mấy năm nay là Tống Từ đã chăm sóc tôi!"

Ngay khi những lời này vừa thốt ra, Hà Thẩm suýt nữa đã biến mình thành trò hề trước mặt Tống Từ.

"Hẳn là như vậy" Hà Thẩm gượng cười: "Tôi ở nước ngoài, cô ở bên cạnh anh, A Từ cũng có chỗ dựa"

Tôi chỉ là thế thân, may mà tôi không yêu Tống Từ, nếu không sẽ bị ả trà xanh này làm cho tức hộc m//áu!

"Ừm, chỗ dựa rất tốt, cả tình cảm lẫn thể xác!"

"Tôi đi vệ sinh!"

Tống Từ cảm nhận được ngọn lửa bừng bừng giữa hai chúng tôi, không biết là cố ý hay không, lúc đứng lên, miệng anh ta khẽ mỉm cười.

Có vẻ anh ta khá thích cảnh hai người phụ nữ chiến đấu vì mình! Đồ cặn bã! !