Phòng thẩm vấn của cục thành phố Nam Giang đang được sửa chữa.
Bức tường bao phủ phòng thẩm vấn mới vừa mềm lại còn cách âm, được lắp camera ba trăm sáu mươi độ không một góc chết. Trên tường có tám chữ lớn màu đỏ giống như đã bị lịch sử chôn vùi.
Chiếc ghế cũng rất nặng, chuyện chiếc ghế vừa va chạm đã ngã như trong căn phòng thẩm vấn này sẽ không xảy ra.
Lê Uyên im lặng đi đến dựng ghế ngã trên mặt đất lên.
Tào Nhân nghe tiếng động phía sau lưng cảm giác như mọc gai, trên trán đổ mồ hôi lạnh.
Gã mím môi nhìn Thẩm Kha ngồi đối diện bất động như núi, đột nhiên trong đầu gõ toát lên một suy nghĩ kỳ lạ. Người trước mặt này giống như ATM ở ngân hàng, sẽ không nhả ra thêm một xu nào cả, khiến cho người ta có cảm giác tin tưởng khó hiểu.
Đó không phải là chế giễu.
Tào Nhân đang suy nghĩ, bỗng cảm giác vai nặng nề. Gã nhẹ nhàng ngồi xuống, chưa chờ gã bình tĩnh lại, cảnh sát nam xa lạ kia đã đi về phía cửa, khoanh tay tựa cửa trầm tư nhìn gã.
Tào Nhân nhanh chóng dời mắt nhìn về phía Thẩm Kha: "Chuyện này khó mà nói được, đồng thời dính đến vài bí mật giữa tôi và công ty Hoa Tổ. Nếu như có thể, tôi hi vọng có thể giữ bí mật với bên ngoài. Những người nổi tiếng trên mạng đa phần có người phía sau quảng bá. Hoa Tổ quảng bá cho Lilith, lại mua rất nhiều fan hâm mộ nên cô ta mới được như ngày hôm nay. Tuy nhiên, cô ta là kẻ phản bội, sau khi nổi tiếng đã uy hϊếp tôi, nói tôi phải cho cô ta năm mươi phần trăm cổ phần công ty. Cô ta đòi hỏi nhiều như thế đương nhiên tôi không đồng ý, hai bên cãi nhau không vui. Cuối năm ngoái, Lilith bao hết biệt thự nói muốn làm sinh nhật cho tôi."
Tào Nhân nói, cười tự giễu.
"Đúng là Hoa Tổ cần cô ta, tôi cũng không dám làm căng... Chờ sau khi tôi tỉnh rượu, Lilith cho tôi xem một đoạn video thân mật... Nói... Tôi không cho cô ta cổ phần, cô ta sẽ đến cục công an tố cáo tôi. Còn nói rằng cô ta không chỉ có video làm chứng, còn có nhân chứng tận mắt nhìn thấy tôi kéo cô ta vào phòng, sau đó còn nghe tiếng la khóc của cô ta. Người đó chính là Chu Trúc Mi."
Thẩm Kha nghe vậy khẽ nhíu mày, nhẹ nhàng gõ vào máy vi tính của mình.
"Cho nên anh gϊếŧ Lilith và Chu Trúc Mi diệt khẩu?" Thẩm Kha hỏi.
Tào Nhân vội lắc đầu: "Tôi không có, bọn họ đều chết cả rồi, nếu như tôi không nói ra thì cảnh sát Thẩm cũng không biết chuyện này đúng không? Mặc dù tôi tức giận nhưng cuối cùng vẫn bàn bạc được với Lilith, cho cô ta bốn mươi phần trăm cổ phần để cô ta xóa video đó đi. Đồng thời, tôi đồng ý sắp xếp người quản lý cho Chu Trúc Mi, đổ tài nguyên cho cô ta mới bỏ qua chuyện này."
Tào Nhân nói, nhớ lại chuyện xảy ra ngày hôm đó, gã hận đến nghiến răng nghiến lợi.
"Lilith chết rồi đối với tôi không có lợi ích gì cả, mặc dù gần đây tôi tuyển rất nhiều người mới những vẫn chưa được gì. Hoa Tổ không thể không có Lilith, cô ta chết là chuyện ngoài ý muốn. Lúc tôi sắp xếp di vật cho cô ta vẫn không tìm được hợp đồng chuyển nhượng cổ phần. Nhà Lilith rất nghèo, bố mẹ cô ta không biết chữ, tôi đưa bọn họ cái gì bọn họ cầm cái đó. Cho nên tôi đoán hợp đồng cổ phần kia có lẽ giấu ở góc khuất nào đó trong nhà 1304. Chiều hôm qua, tôi đi tìm cái này, lần này tôi đã tìm được."
Tào Nhân nói, không nhịn được đưa ra, sờ đầu mình.
"Trước đó tôi đã mở tủ quần áo, quần áo trong tủ đã dọn đi hết không còn gì cả nên không nhìn kỹ. Hôm qua tôi vừa mở ra lại phát hiện bên trong khác lạ, lúc sáu giờ trời không sáng lắm nhưng tôi vẫn không dám bật đèn. Trong ngăn tủ mờ mịt không nhìn thấy gì, tôi nhích lại gần mới nhìn thấy là dao phay. Tôi giật nảy mình lui ra sau, đầu đυ.ng vào nóc tủ, chắc là khi đó tóc dính lên ngăn tủ. Tôi bị đυ.ng đầu như thế chợt ngẩng đầu nhìn lên, đột nhiên đầu nhảy sổ duỗi tay lần mò trên đầu tủ, phát hiện hợp đồng kia. Lúc đó tôi mừng rỡ như điên, muốn tranh thủ giải quyết nên vội đóng tủ lại đi ra. Tôi không chạm vào dao phat kia, cho dù chạm rồi tôi cũng đeo bao tay, không để lại vân tay. Mặc dù tôi cảm thấy kỳ lạ nhưng cũng không suy nghĩ nhiều."
Tào Nhân nghĩ đến chuyện đó, vẻ mặt trở nên kỳ lạ.
Là người không phải là thỏ, còn ngu ngốc đυ.ng vào dao hay sao?
Công ty của gã là công ty quản lý KOL, người muốn nổi tiếng có thẻ dùng bất cứ thủ đoạn kỳ lạ nào! Nói gì đến đạo cụ khôi hài kia, lúc đó gã không để ý đến chuyện đó nên không nghĩ nhiều.
"Nếu lúc đó tôi nghĩ lại không chừng có thể cứu mạng cô ta." Tào Nhân hơi thổn thức.
Anh ta nghĩ vậy, lấy điện thoại di động của mình ra khỏi túi quần, mở màn hình tìm ảnh, đưa đến trước mặt Thẩm Kha: "Văn kiện giấy trong két sắt của mẹ tôi, tôi sợ sau này có gì tranh chấp nên vẫn giữ lại, đây là ảnh chụp."
"Cảnh sát Thẩm, trong chuyện này tôi cũng là người bị hại, tôi sợ mình nói ra phải chia tiền cho cô ta. Còn video thân mật kia nữa, tôi thật sự không làm chuyện phạm pháp."
Thẩm Kha nhíu mày: "Chu Trúc Mi và Lilith có quan hệ rất tốt à? Bọn họ là đồng hương sao?"
Tào Nhân sững sờ, lắc đầu: "Không phải, Lilith là người phương Bắc, vóc người cao gầy, Chu Trúc Mi là người phương Nam. Còn quan hệ, bình thường bọn họ xem như không thân. Nhưng khi Lilith khıêυ khí©h tôi lại chọn Chu Trúc Mi là người làm chứng, cho nên tôi không biết."
Thẩm Kha híp mắt, mặc dù bây giờ nói nhăng nói cuội nhưng cô cảm thấy dường như mình đã tìm được manh mối.
"Anh đi tìm đồ mà thôi, sao lại đeo bao tay? Anh sợ để lại vân tay à?"
Ánh mắt Tào Nhân lóe lên, ánh mắt như một lời khó nói hết nhìn Thẩm Kha.
Qua một hồi lâu gã mới nói: "Tôi biết cảnh sát Thẩm vẫn luôn điều tra cái chết của Lilith, cô cho rằng cô ấy không phải chết bất ngờ, cho nên vẫn không chịu kết án."
Thẩm Kha khẽ gật đầu: "Đúng thế, Lilith bị người ta gϊếŧ chết. Dù sao anh vẫn là người được chọn gì đó, chi cần anh muốn diệt khẩu thì cô ấy sẽ phải chết."
Tào Nhân há to miệng, vẻ mặt phức tạp!
Chẳng lẽ cảnh sát Thẩm đang nói chuyện cười.
Cười không nổi sẽ bị bắt à?
Thẩm Kha nghe ở cửa vang lên tiếng ha, cô quay đầu lại nhìn thấy Lê Uyên cong môi, vẻ mặt buồn cười nhìn cô.
Sắc mặt của cô không thay đổi quay đầu nhìn lại: "Người gϊếŧ chết Chu Trúc Mi có thể là người bên cạnh cô ấy, anh cảm thấy ai tương đối khả nghi?"
"Đương nhiên là Vương Hải Tân." Tào Nhân không hề do dự nói.
"Vương Hải Tân vẫn nghi ngờ tôi có quan hệ với Chu Trúc Mi, sau khi Lilith chết, tôi muốn thay thế bằng Chu Trúc Mi, thử nâng đỡ cô ta. Vương Hải Tân chưa từng học hành, vốn không biết làm ăn. Chu Trúc Mi cũng biết điều đó nên muốn chia tay với anh ta. Bọn họ cãi nhau ầm ĩ một phen, sau đó Vương Hải Tân nói Chu Trúc Mi dám chia tay thì anh ta sẽ gϊếŧ cô ta."
Thẩm Kha ngước mắt nhìn Tào Nhân: "Lilith có nói với anh cô ấy dựa vào cái gì để đi học không?"