Chương 42: thế giới cổ đại: Giang sơn thống nhất

Thế giới Vân Dao đang đứng vẫn chưa biến đổi dừng lại, liên tục xuất hiện nhiều thế giới.

[ Tinh! Ký chủ, ta đã trở lại ]

"Thế nào? " Vân Dao đạm bạc.

[ Năng lượng thế giới đang giảm dần sắp tới cực hạn, tình trạng biến đổi nhanh này sắp kết thúc ]

[ Sau đó, thế giới sẽ chỉ duy trì được một hiện trạng duy nhất, sau một thời gian thế giới sẽ hoàn toàn sụp đổ! Trong lúc thế giới chưa sụp đổ thì cô phải nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ. ]

Nga, nghe có vẻ khó …

Thế giới sau một lúc biến đổi dừng lại, là thế giới cổ đại.

Vương Đoản Mệnh gửi thông tin đại lục.

Thế giới này có tên là Đại Lục Không Linh.

Đại Lục có tứ đại đế quốc, thế lực tứ đế quốc ngang nhau, bên ngoài nhìn hòa bình nhưng mà thực chất bên trong cạnh tranh nhau rất lớn.

Mỗi năm từng đế quốc sẽ chiêu tân binh vào lực lượng quân đội, Vân Dao bị hệ thống bảo đi làm tân binh.

Tên của các đế quốc là : Hiên Viên Đế Quốc, Nạp Lan Đế Quốc, Hoàng Phủ Đế Quốc, Đông Phương Đế Quốc.

[ Nhiệm vụ chính tuyến : Thống nhất giang sơn ]

[ Mục tiêu nhiệm vụ : Đông Phương Bạch ]



Đông Phương Bạch là chiến thần vương gia của Đông Phương Đế Quốc, Vân Dao phải giúp hắn thống nhất giang sơn trước lúc thế giới sụp đổ.

Thời gian rất đúng lúc, Đông Phương Đế Quốc vừa lúc chiêu tân binh nhập ngũ, nữ nhân không thể làm binh, chỉ có nam nhân.

Vân Dao là nữ nhân nên giả nam trang, nguyên chủ quả thực đẹp nên giả nam thành cái tuấn tú nam tử.

"Tên?" Tên lão binh cầm giấy viết không ngẩng đầu nhìn Vân Dao nói.

"Vân Dao."

"Tuổi?"

"16."

"Từ đâu đến?"

"Z quốc."

Lão binh nhíu mày ngẩng cao đầu, Z quốc là nơi nào, hắn chưa từng nghe đến bao giờ. Vân Dao bù thêm một câu "Một nơi rất xa."

Lão binh cũng không hỏi nhiều, viết thông tin vào giấy rồi phất tay biểu ý người tiếp theo.

Hôm sau.

Vân Dao đi dạo doanh trại, nơi này rất lớn, nhiều lều trại đựng dựng kiên cố, bất quá có bão là đổ ngay.

Nàng vào phòng, thì thấy ba người nam nhân cùng phòng với mình, cả ba ăn mặc sạch sẽ, vải vóc không tầm thường, cả ba nói chuyện với nhau có lẽ là quen từ trước.

Nhìn bộ dạng giống mấy tên công tử quý tộc .



Thường là các loại này thì tuyệt đối sẽ không muốn đến doang trại, chắc hẳn là do gia đình ép đi.

Thấy có người vào, là một nam tử nhìn họ này giờ, một trong ba nam tử khó chịu nhướng mày, "Nhìn cái gì?."

Vân Dao, " … " ta thực sự không muốn gây sự.

Huynh đệ này, ngươi giữ mồm miệng một chút, ta sợ chính mình quá xúc động mà mà gì đó.

Nam tử không nghe thấy tiếng lòng Vân Dao, thấy nàng ngoảnh mặt chỗ khác không quan tâm mình, coi như không khí.

Tâm sự không tốt lắm, nếu là kẻ khác thì sẽ quỳ xuống, người này …

Băng Hạ nhìn thân ảnh Vân Dao rời đi có tìm tòi.

Bên cạnh Băng Hạ là trưởng tử Ngọc gia Lịch Tước nói, "Băng Hạ, kệ hắn đi! Ta nghe nói Chiến Thần Vương Gia của đế quốc ta sắp đến rồi!"

Nói đến chiến thần ánh mắt Lịch Tước phát sáng, trong lòng nghĩ đến thần tượng.



Vân Dao ra chưa được bao lâu thì nghe thấy tiếng trống tập hợp.

Trên khoảng sân lớn, tụ tập đông người, tân binh năm nay khá nhiều, đám người nhanh chóng tập hợp, lần đầu tiên tập hợp có nhiều lỗi nên mất hơn một khắc mới xong.

Trên đài cao, một tướng quân cơ bắp tráng kiện gân cổ lên gào, " Nhanh lên! Mau nhanh chóng đứng chỉnh chu nghiêm chỉnh hết cho ta! Còn lề mề nữa thì bị phạt!"

Thấy nghiêm chỉnh một đám, Lí tướng quân bước xuống, "Hôm nay ta có một chuyện nói với các ngươi! Các ngươi từ bây giờ chính là một phần trong doanh trại Đông Phương Đế Quốc chúng ta, tương lai các ngươi chính là những anh hùng trên chiến trường!"