Chủ nhân, người đáp ứng bất kỳ yêu cầu nào của nàng sao? Nhưng mà, người không biết tâm tư của nàng, không có khế ước nên không biết là đúng, nhưng hiện tại đã khế ước, vẫn không rõ tâm tư của ký chủ........
"Nàng muốn thế nào, là nàng nghĩ, nhiệm vụ của ngươi chính là chỉnh lại tâm tư của nàng."
Hệ thống:...... Chủ nhân, người nghĩ thật quá đơn giản, ký chủ này có độc a có độc! Nàng chắc chắn sẽ tạo phản..... Đáng sợ!
"Nếu nàng làm không tốt, là do ngươi thất trách, ta còn có việc, ngươi đi chấp hành đi!"
"Chủ nhân...."
....
Hệ thống vô cùng lo lắng cho tương lai của bản thân, vậy, gặp chiêu nào phá chiêu đó! Chỉ là hệ thống không biết, do nó quá lạc quan nên chưa nhìn thấu hết.
....
Du Nhã nhìn nữ chủ vẻ mặt ủy khuất muốn khóc trước mặt mình, cả người đều không khỏe.
Bà cô nhỏ, bổn cô nương an tĩnh đọc sách cũng có thể làm cho cô ủy khuất đến sắp khóc, sao cô làm được vậy.
Trầm mặc.
"Tiêu Du Nhã, tớ biết cậu khinh thường tớ, gia cảnh tớ không tốt vào trường học là nhờ quan hệ, nhưng thành tích của tớ chắc chắn sẽ không ảnh hưởng tới cao trung Phổ Ân, cậu.... cậu có thể ngừng nhắm vào tớ không?" Thu Ninh ủy khuất nói xong, bộ dạng đáng thương như Du Nhã làm gì đó khiến mọi người không thể dung tha.
Tức nha! Du Nhã cảm thấy hơi thở của mình ngày càng nặng nề, đây chắc chắn là bệnh thầm kín (bệnh tâm thần). Bác sĩ mau tới đây, nữ chủ có bệnh cần phải chữa trị, uống thuốc mới khỏi!
Thấy Du Nhã không trả lời, toàn bộ học sinh trong phòng học đều nhìn về phía Du Nhã, mà Du Nhã dường như có thể mơ hồ thấy toàn bộ phòng học toàn là hào quang của nữ chủ.
"Mặt cậu dày nha! Cả đầu óc nữa, cậu đáng có được." Du Nhã thu dọn cặp sách trực tiếp đứng dậy, bước ra khỏi lớp.
'A......' Chu Á Phong lúc này mới lấy lại tinh thần: "Tiểu Nhã, cậu đi đâu vậy, hôm nay còn một tiết nữa a!"
Ngay khi Du Nhã chuẩn bị ra khỏi lớp, nữ chủ xoay nghiêng 90 độ xuất hiện trước mặt cô.
Du Nhã:..... ai za ta ngất, bổn cô nương đã nói vậy rồi, nữ chủ còn tính chơi trò gì mới a.
Đợi xem, bổn cô nương không tiếp chiêu, xem cô tính làm gì với pháo hôi là bổn cô nương.
Thu Ninh cho rằng Du Nhã sau khi thấy cô ta sẽ lạnh lùng nói một câu, rồi cô ta sẽ được hoan nghênh vào ban nhất, mọi người trong lớp sẽ không nhắm vào cô ta, nhưng cô ta không ngờ, Du Nhã lại không thèm nhìn tới cô ta, còn đi lướt qua cô ta.
Nhìn gia thế của Du Nhã, Ninh Thu cắn môi, mặc dù cô ta không bỏ cuộc, nhưng cô ta không thể hành động quá lỗ mãng, chỉ có thể xoay người ngồi vào lại bàn của mình.
"A, vịt con xấu xí vẫn là vịt con xấu xí, đừng tưởng rằng vào được ban nhất, thì cô có thể biến thành thiên nga? Mắc cười....."
"Đúng vậy, còn không nhìn bản thân mình xem lớn lên như thế nào, thành tích tốt thì sao, Nhã tỷ của chúng ta cũng là học bá trọng điểm đó, cô cũng chỉ là ngọn cỏ ven đường sao có thể so sánh."
Thu Ninh nghe bạn học xung quanh chế giễu, trong lòng ghi hận Du Nhã, rõ ràng cô có thể một câu giải quyết được vấn đề, nhưng lại không nói giúp cô ta. Đúng là quá đáng, có tiền thì ghê sớm sao, cũng đều là con người.
Du Nhã đi ra cổng trường, trực tiếp gọi một cuộc cho Tiêu gia xin nghỉ học tạm thời.
Cũng đúng, cô chỉ tham gia thi đại học, nguyên chủ là siêu học bá, đã sớm tự học xong chương trình cao trung rồi, ở lại trường chẳng qua chỉ muốn thường xuyên gặp được thanh mai trúc mã mà thôi.
Du Nhã không phải nguyên chủ, không có nhiều thời gian bồi kịch bản cùng nam nữ chủ.
Vì cô ta được Thiên Đạo lựa chọn, cho nên, pháo hôi như cô định sẵn không thể trốn khỏi.
Nguyên chủ muốn tiên hạ thủ vi cường. Tập đoàn Tiêu gia đứng thứ ba nước Z, cha Tiêu và mẹ Tiêu chỉ có một cô con gái là nguyên chủ. Nguyên chủ thân là công chúa được hết mực nuông chiều, lại bị vịt con xấu xí kia đoạt lấy thân phận địa vị, chậc chậc, lại nói không quay xe đi, có đánh chết Du Nhã cũng không tin. Kịch bản, đều là kịch bản cả.
【 Ký chủ, ngươi muốn bàn tay vàng không? Muốn quà tân sinh không? Chỉ cần ngươi hoàn thành nhiệm vụ, chỉ cần ngươi không muốn, không có gì là ngươi không có được. Hệ thống sẽ thỏa mãn hết mọi yêu cầu của ngươi, là ngươi xứng đáng có được nha! 】
Du Nhã nghe âm thanh truyền đến trong đầu, xem thường một phen, hệ thống này lại muốn âm mưu gì đây? Trước đó sống chết không cho cô bàn tay vàng, cốt truyện cũng là cô uy hϊếp mới có, bây giờ lại hào phóng như vậy.
"Không cần, bổn cô nương không cần, ngươi thiểu năng à. Lúc trước ta dùng thủ đoạn, bây giờ bổn cô nương hiểu rõ kịch bản của ngươi rồi, lại muốn dùng thủ đoạn với ta, ngươi cho là ta cũng ngốc giống ngươi sao!"
【...】Hệ thống trầm mặc..... Ký chủ này, đúng là! Không được ta không thể từ bỏ, phải liều mạng vì chủ nhân của ta.
【 Ký chủ, chẳng lẽ ngươi không muốn cứu vớt vận mệnh pháo hôi sao? Hệ thống sẽ giúp ngươi, chắc chắn sẽ biến ngươi sau một giây vượt qua nữ chủ, đi lêи đỉиɦ cao! 】
Du Nhã nghe hệ thống tỏ vẻ: "Hệ thống, ngươi nghĩ bổn cô nương cần yêu cầu cái đó sao? Nữ chủ thiểu năng kia, xứng làm đối thủ của ta?" Du Nhã lạnh mặt.
【 Ký chủ, bổn hệ thống có thể cung cấp thân phận nữ chủ cho ngươi, để ngươi dự phòng sớm. 】
Du-cao lãnh-Nhã: "Nữ chủ kia còn không phải là con gái riêng của cha Tiêu sao? Theo như kịch bản, là nữ chủ thôn quê, không biết cha là ai, có người mẹ ôn nhu kiên cường."
# Ký chủ nhà ta đọc kịch bản kỹ vậy, hệ thống ta còn phải hoàn thành nhiệm vụ như nào đây, online chờ, rất rất gấp #
Hệ thống trầm mặc hồi lâu
【 Ký chủ, ngươi nghĩ đơn giản vậy sao? Ngươi sai rồi, tuy nàng là con riêng, nhưng mà, đó là ngươi, không phải nàng. 】
Du Nhã nghệt mặt: "Chẳng lẽ mẹ nguyên chủ mang con gả vào Tiêu gia, chiếm vị trí của mẹ nữ chủ?"
【 Ký chủ, sao ngươi biết? 】
Du Nhã che ngực muốn phun máu, trong lòng gào thét Cmn, thế giới này đúng là cẩu huyết, Tiêu gia quá hỗn loạn.
"Cho nên, ta không có cách thoát khỏi vận mệnh pháo hôi cho nữ chủ đúng không?"
【 Có! Nếu ngươi chấp nhận ta hỗ trợ, vậy ngươi có thể yên tâm hoàn thành nhiệm vụ. 】 Hệ thống vẻ mặt trịnh trọng.
'A' Du Nhã ngửa đầu hít sâu một hơi: "Hệ thống, ngươi cho là bổn cô nương sẽ sợ sao?"
【 Ký chủ, ngươi có ý gì? 】Hệ thống có cảm giác kỳ quái, ký chủ nhà mình hình như đang âm thầm tung đại chiêu gì đó.
"Bạn học, cậu làm rơi đồ!" Du Nhã nghe vậy xoay người, nhìn về phía người vừa nói. Ừm, là một thiếu niên đẹp trai, bổn cô nương chắc chắn đây là người có ấn tượng nhất sau khi cô tới thế giới này.
Hệ thống sợ trong đầu Du Nhã lại nghĩ gì đó, trời a! Tổn thọ nha, đừng nghĩ gì lung tung giúp ta.
【 Nhiệm vụ chi nhánh: Nhận vốn đầu tư khởi hoàng tài chính từ Dạ Hoàng, hơn nữa không được dây dưa với Hoàng Diệp Phát. 】
"Hệ thống đây là nhiệm vụ quái gì vậy, Dạ Hoàng chính là thiếu niên trước mặt này sao?"
【 Đúng vậy, nếu ký chủ hoàn thành nhiệm vụ sẽ nhận được phần thưởng là 1000 tích phân, và một túi quà tân thủ. 】
Du Nhã mắt sáng ngời: "Cái này, không phải tớ làm rớt, nhưng mà tớ có việc, không biết cậu có hứng thú muốn trợ giúp tớ không?"
'Ồ?' Dạ Hoàng ngạc nhiên nhìn Du Nhã, hắn biết cô gái này, nhưng mà theo như hắn biết, Tiêu Du Nhã không quen hắn mới đúng, nếu bởi vì bề ngoài, vậy cô gái này thật nông cạn.