Chương 2: Hoa khôi học đường là bia đỡ đạn (2)

【 Ký chủ, thật và giả khác nhau - ngươi…】

Du Nhã nhíu mày, khóe miệng trào phúng: "Đừng nhiều lời, truyền đi!"

Hệ thống trầm mặc, ký chủ này vì sao không đi theo kịch bản a. Trong hư không Chủ Thần im lặng nhìn hệ thống phản hồi lại tin tức, biểu tình ngàn vạn năm không đổi khẽ phát sáng.

"Truyền ký ức về cả cuộc đời của nguyên chủ cho nàng." Dứt lời lần đầu tiên không khỏi hoài nghi phán đoán của bản thân, tàn hồn ở dị giới nhập vào tiểu thế giới, đúng là tàn hồn còn sót lại trong hai vạn linh hồn sao? Có điều nếu đã quyết định bắt đầu, vậy không thể quay đầu.

“Chủ nhân, ngài không nói.”

“Nàng không phối hợp, ngươi cứ cấp đi…"

"Ân."

Hệ thống nhận mệnh đem ký ức truyền vào trong đầu Du Nhã. Đồng thời Du Nhã tiếp nhận, lần nữa xác định suy đoán của mình, vị Chủ Thần đại nhân kia chắc chắn không thể khống chế được cô, nếu không tại sao lại có hệ thống kia ở bên cạnh, hơn nữa hệ thống kia còn tự mình tới những vị diện này.

Âm mưu, chắc chắn có âm mưu!

Cốt truyện:

Nữ chủ Thu Ninh, từ nhỏ đạt được thành tích tốt, lần khảo hạch bậc trung ở thành phố Y đạt được thành tích tốt, tranh đoạt nhập học cùng các sinh viên khác. Lần nọ trên đường về quê, cứu được phó hiệu trưởng trường quý tộc cao trung Tô Trấn. Được đề cử vào thành phố A nhập học vào trường quý tộc cao trung Phổ Ân.

Đừng hỏi ta vì sao Thu Ninh trên đường về quê lại cứu được phó hiệu trưởng trường quý tộc thành phố A, bởi vì kịch bản nói cho ngươi biết, mọi thứ đều có thể xảy ra.

Sau khi vào trường, bởi vì gia cảnh Thu Ninh khá giả, còn có, từ nhỏ thành tích học tập tốt nên có chút kiêu ngạo, chuyện vào học trường quý tộc, Thu Ninh không cảm thấy bản thân không có khả năng.

Trường quý tộc cao trung Phổ Ân, phân thành các ban đặc thù, lấy thành tích và gia thế mà phân cấp bậc. Ban đứng đầu là ban cao cấp nhất, các thành tích và gia thế các đồng học có độ ngang nhau.

Sau khi Thu Ninh vào trường học, biết ban đứng đầu là ban tốt nhất, vì vậy đã tìm mọi cách tiếp cận nguyên chủ, khıêυ khí©h nguyên chủ cùng đặt cược. Kết quả trong cuộc khảo sát Thu Ninh và nguyên chủ đều đứng đầu ngang nhau, chuyện này làm các đồng học bắt đầu coi thường Thu Ninh, giở ra các thủ đoạn xấu xa với nữ chủ.

Nguyên bản nam chủ là lão đại của nhất ban, lạnh lùng nhìn mọi người khi dễ tiểu bạch liên Thu Ninh, trong lòng nổi lên có chút không đành lòng. Tại đây nhìn quá trình Thu Ninh trở nên ngày càng quật cường và kiên cường, làm nam chủ động tâm.

Nguyên chủ nhìn vị hôn phu là thanh mai trúc mã của mình, cư nhiên giúp người mà nguyên chủ ghét, đối với nữ chủ càng thêm chán ghét. Những ngày sau đó nguyên chủ liên tục chèn ép nữ chủ, nữ chủ vẫn bao dung nhường nhịn, cuối cùng nam chủ cũng nhảy ra, làm ra tư thế bảo vệ rồi từ hôn với nguyên chủ, sau đó bảo vệ nữ chủ, hai người dần cảm hóa rồi đến với nhau.

Nguyên chủ nhìn hai người ở bên nhau, chưa từ bỏ ý định cho rằng là nữ chủ giở trò, nam chủ liền lấy thế lực gia tộc chèn ép nguyên chủ, tại bữa tiệc sinh nhật 17 tuổi của nguyên chủ, công khai Thu Ninh là con gái của Tiêu gia. Cha của nguyên chủ còn nói phải đối xử chị em tốt với nhau.

Sinh nhật bị phá hủy, Thu Ninh tiến vào Tiêu gia được tất cả mọi người hoan nghênh, nguyên chủ là người cuối cùng biết được chuyện này trực tiếp nổi điên muốn đánh Thu Ninh. Nam chủ và Tiêu gia không thể nhịn được nữa đem nguyên chủ đóng gói đưa ra nước ngoài, nguyên chủ mất đi gia tộc che chở, ở nước ngoài bị tên côn đồ đùa chết. Mà Thu Ninh có được hết thảy những gì nguyên chủ có ở 16 năm trước, cái kết viên mãn hạnh phúc bên nam chủ cả đời.

Du Nhã cố nén tâm lý muốn chửi tục, xem xong cuộc đời nguyên chủ, trong lòng âm thầm giơ ngón giữa với hệ thống: "Vậy mà nói đây không phải là tiểu thuyết mau xuyên, trước kia ta có đọc một quyển, đây là viết loại mau xuyên thanh xuân vườn trường ươn ngạnh."

【 Ký chủ, đây là thế giới thật, xin nghiêm túc thực hiện, nếu ngươi không hoàn thành nhiệm vụ, sẽ bị mạt sát. 】Hệ thống nghiêm túc nói xong, trầm mặc, nhìn biểu tình thiểu năng của Du Nhã.

# Ký chủ quá vô lý, chủ nhân, cầu mạt sát #

Đột nhiên toàn bộ phòng học trở nên yên tĩnh, nam chủ Chu Á Phong bước vào lớp, nhìn về phía Du Nhã: "Tiểu Nhã, làm sao vậy? Không vui, chỉ là một vịt con xấu xí thôi, nếu cậu không thích, tớ có thể đuổi cô ta ra khỏi ban nhất."

'A!' Du Nhã lạnh lùng nhìn nam chủ: "Không cần, nếu cậu đã nói là vịt con xấu xí, vậy không cần so đo." Cái gì mà đuổi nữ chủ ra khỏi ban nhất, chẳng phải cuối cùng vẫn giúp nữ chủ dẹp đường pháo hôi là nguyên chủ.

Chu Á Phong kỳ quái nhìn Du Nhã, không biết thế nào, trong lòng cảm thấy Du Nhã phản ứng không giống thường ngày, cảm giác rất khó nói. Thấy Du Nhã nói xong liền không để ý tới hắn, nhìn xuống tay mình.

Bên cạnh, ánh mắt quét qua Ninh Xảo Kỳ bên cạnh Du Nhã. Quỷ Quỷ thấy thái tử gia thắc mắc, bất đắc dĩ nhún nhún vai, ý bảo cô cũng không biết làm sao.

Thời gian này là khi nữ chủ vừa mới bước vào cao trung Phổ An, ừm, tuy rằng không ngăn được nữ chủ vào ban nhất, nhưng không có nghĩa là cô cũng mặc kệ a. Cô không phải là nguyên chủ, sẽ hành động đủ loại thiểu năng với nữ chủ, sau đó để nữ chủ dẫm lên mình bước tới vị trí đứng đầu.

【 Ký chú, xin hoàn thành nhiệm vụ cẩn thận. 】 Hệ thống nỗ lực nhắc nhở Du Nhã đang tiếp tục suy tư đa dạng cách đùa chết nữ chủ,【 Ký chủ, ngươi không thể như vậy! 】

Làm ơn đi, người ta muốn chơi chết ta, còn ta tiếp tục làm pháo hôi, là ngươi ngốc hay ta ngốc.

Ừm, vốn dĩ thấy ngươi cũng không thích hợp làm hệ thống, lúc sản xuất ra ngươi sao không kiểm tra qua, chắc cũng là tên ngốc, ngươi chắc là do Chủ Thần đại nhân kia sản xuất ra.

【 Ký chủ, ngươi không thể tiêu diệt Chủ Thần đại nhân, ngươi đúng là… 】

Tiếp tục, ngươi tiếp tục nói, dù sao nhiệm vụ là ta làm, miễn ta hoàn thành là được, ngươi quản ta hoàn thành như thế nào làm gì, nếu ngươi không thích có thể đi! Bây giờ trong đầu ta rất hỗn loạn, không có hướng giải quyết, không dỗi ngươi vậy dỗi ai.

||||| Truyện đề cử: TruyenHD |||||

Bàn tay vàng của ta, quà tân sinh của ta đâu? Hệ thống, ngươi có tự giác của hệ thống không vậy?

Hệ thống:.......#%* chủ nhân mau tới, ký chủ thật đáng sợ.

Chủ Thần nhìn hệ thống phản hồi loạn xạ, đau đầu ra lệnh: "Từ nay về sau, ngươi chỉ cần tuyên bố nhiệm vụ, giám sát và nhắc nhở nàng đúng lúc. Ngươi càng nói càng không giống hệ thống, nhớ kỹ, ngươi chính là trình lập giả tưởng."

Hệ thống trong lòng điên cuồng gào thét: Chủ nhân, ta muốn OOC*, chủ nhân, người không có cách nào sao? Chủ nhân, người không thể khống chế nàng sao? Chủ nhân, chủ nhân, vô hạn tuần hoàn!!

OOC*: Thay đổi thiết lập tính cách nhân vật ban đầu.

"Không sai, nàng không phải là linh hồn của thế giới này, cho dù nàng là tàn hồn, ngươi có thấy tàn hồn nào mà còn mạnh hơn cả linh hồn hoàn chỉnh chưa?" Chủ Thần thở dài một hơi, nếu không thêm cảm xúc cho hệ thống, liệu có giống như lời nàng nói sẽ có hệ thống tốt hơn một chút. Nhưng mà… quan sát 2 vạn linh hồn Du Nhã, nếu để nàng tiếp xúc với hệ thống vô cảm, chỉ sợ là nàng bùng nổ hơn.

Không phải chứ, chủ nhân, chính người kêu ta khế ước cùng nàng nhưng lại không khống chế được nàng, như vậy ổn sao, nếu nàng biết chúng ta đều không khống chế được nàng, nàng sẽ nghịch thiên, hơn nữa, nàng… nàng ghét bỏ ta!

"Ngươi có thể, trước cứ để nàng làm nhiệm vụ, hoàn thành ngươi cứ cho nàng tích phân, nếu nàng đồng ý dùng tích phân đổi lấy vật phẩm thế giới thành bàn tay vàng, mặc kệ nàng coi nhiệm vụ là trò chơi hay nhiệm vụ vượt nhanh, miễn là nàng hoàn thành là được."