Quyển 2 - Chương 33: Cô vợ lạnh nhạt của tổng tài ôn nhu

Ngày hôm sau, nắng sớm mờ nhạt, ánh mặt trời ấm áp xuyên qua cửa sổ sát đất chiếu vào phòng, Tư Đồ Thần thức dậy vào một buổi sáng tươi đẹp như vậy. Hắn quay đầu nhìn sang bên cạnh, Lãnh Tịch Nhan đang chìm trong giấc ngủ, sáng sớm mở mắt ra là có thể nhìn thấy cô làm tâm tình hắn rất sung sướиɠ.

Hắn nghiêng người chống đầu, cẩn thận ngắm nhìn cô, phát hiện cô thật sự rất xinh đẹp: hàng mi cong vυ"t cong lên như hai chiếc quạt nhỏ, chiếc mũi thanh tú, đôi môi anh đào hồng hào, da thịt trắng hồng không tì vết.

Hơn nữa khi cô say giấc, trên mặt bớt đi một phần lạnh lùng, nhiều thêm vài phần dễ thương, tựa như một thiên sứ, khiến trái tim hắn rung động không thôi. Hắn không nhịn được cúi đầu hôn nhẹ lên môi cô một cái, sau đó nhẹ nhàng rời giường, rửa mặt đi làm bữa sáng.

Bữa sáng hôm nay là bánh sandwich cà chua trứng. Tư Đồ Thần thuần thục lấy trứng gà ra, đập trứng, đánh trứng, đổ vào chảo rán, chậm rãi dàn đều, sau khi chín thì vớt ra ngay. Tiếp theo lại lấy bánh mì ra nướng, nhiệt độ được kiểm soát tốt, những lát bánh được hắn nướng đến vàng óng ánh trông rất ngon mắt.

Hắn lại lấy ra hai quả cà chua, cắt thành từng lát, kẹp cùng với trứng gà vào trong lát bánh mì, sau đó dùng dao cắt chéo, món bánh mì đơn giản đã hoàn thành. Sợ rằng Lãnh Tịch Nhan sẽ không quen với bữa sáng kiểu Tây, hắn còn nấu thêm cháo gạo kê, mùi hương tỏa ra thơm phức.

Sau khi bữa sáng được chuẩn bị xong, hắn nghĩ Lãnh Tịch Nhan hẳn đã tỉnh nên vào phòng tìm cô. Nhẹ nhàng đẩy cửa phòng ra, quả nhiên Lãnh Tịch Nhan đã tỉnh.

Chỉ thấy cô ngồi trên giường, như thể vẫn còn chưa tỉnh táo, trên mặt vươn nét buồn ngủ, thỉnh thoảng dụi dụi mắt, muốn làm mình tỉnh táo lại, còn nhẹ ngáp một cái, thành công khiến Tư Đồ Thần bị đáng yêu chết rồi.

Tư Đồ Thần nhẹ giọng nói: "Em tỉnh rồi? Đi rửa mặt rồi ra ăn sáng đi? Bữa sáng đã chuẩn bị xong!" Khi nói chuyện, ánh mắt ngập tràn tình cảm, đáng tiếc Lãnh Tịch Nhan lại híp mắt nên không thấy được.

Lãnh Tịch Nhan gật gật đầu, lưu loát đứng dậy khỏi giường, bước vào phòng tắm rửa mặt. Thấy cô đi rửa mặt, Tư Đồ Thần rời khỏi phòng.

Trên bàn ăn, Tư Đồ Thần đang đọc báo, nhìn thấy Lãnh Tịch Nhan đi ra, liền đặt tờ báo trong tay xuống, khẽ cười nói: "Mau tới đây ăn sáng đi!"

Lãnh Tịch Nhan gật đầu, ngồi xuống đối diện hắn. Nhìn thấy bánh mì sandwich và cháo gạo kê trên bàn ăn, Tư Đồ Thần cười nói: "Anh không biết khẩu vị của em, vì vậy đã làm một món Trung Quốc và một món Tây, em ăn thử xem!"

Lãnh Tịch Nhan cầm chiếc bánh sandwich trên bàn lên cắn một miếng, a? Hương vị không tệ lắm, liền cúi đầu chuyên tâm vào việc ăn sáng. Thấy vậy, Tư Đồ Thần mỉm cười, cũng an tĩnh mà ăn sáng.

Lãnh Tịch Nhan ăn một phần bánh sandwich và một bát cháo kê nhỏ đã no rồi, Tư Đồ Thần đứng dậy định dọn dẹp bát đĩa, Lãnh Tịch Nhan vội vàng đưa tay ngăn hắn lại, nhất thời vô ý đυ.ng phải tay hắn, cô lập tức rụt tay lại, nói: "Để tôi dọn cho!"

"Không, để anh làm tốt hơn!" Tư Đồ Thần nói.

Lãnh Tịch Nhan vẫn cố chấp, vì vậy Tư Đồ Thần không thể làm gì khác ngoài việc để cô dọn dẹp. Nhìn bóng lưng Lãnh Tịch Nhan trong phòng bếp, hắn đột nhiên cảm thấy thực hạnh phúc.

Dọn dẹp xong chén đũa, Lãnh Tịch Nhan lại mở miệng: "Nếu không còn chuyện gì nữa, tôi đi sửa sang lại quần áo." Tư Đồ Thần gật gật đầu, cô trở về phòng sắp xếp quần áo.

Lãnh Tịch Nhan lấy quần áo của mình từ trong vali ra, phân loại từng thứ một xếp vào phòng quần áo, treo chúng song song cạnh quần áo của Tư Đồ Thần. Nhìn đám quần áo được ở cạnh nhau, cuối cùng cũng có dáng vẻ của một gia đình.

Sau khi thu dọn quần áo xong, Lãnh Tịch Nhan cẩn thận đánh giá căn phòng mình đang ở. Gian phòng rất rộng, một phòng khách đã tương đương với diện tích của một khu nhà thương mại, bên ngoài có một cái sân lớn và nhà kính trồng hoa. Lãnh Tịch Nhan rất hứng thú với nhà kính trồng hoa kia, vì vậy cô hỏi: "Tôi có thể đến nhà kính để xem không?"

Tư Đồ Thần đương nhiên vui vẻ đồng ý, hắn đi trước mang theo Lãnh Tịch Nhan đến nhà kính.

Bước vào bên trong, chỉ thấy trồng đủ loại hoa, bao gồm hoa lan, hoa nhài, dạ lan hương, linh lan... còn có những chậu cây mọng nước dễ thương, Lãnh Tịch Nhan rất thích, ngạc nhiên hỏi: "Tất cả ở đây đều là anh tự trồng sao?"

Tư Đồ Thần nhẹ giọng nói: "Đúng vậy, nếu như em thích hoa gì có thể đem đến trồng vào."

Lãnh Tịch Nhan mỉm cười: "Cảm ơn, tôi rất thích."

Thật ra cái nhà kính trồng hoa này mới được xây dựng gần đây, sau khi Lãnh Tịch Nhan đồng ý lời cầu hôn của hắn, hắn liền bắt tay vào việc trang trí ngôi nhà mới, biết cô thích trồng hoa, hắn đã bỏ ra một số tiền lớn để xây lên một căn nhà kính, còn trồng vào rất nhiều hoa cỏ trân quý. Dựng ra một nhà kính đầy hoa có thể khiến cô ấy mỉm cười, Tư Đồ Thần cảm thấy có tiêu tốn nhiều tiền hơn cũng xứng đáng.

Hai người vui vẻ trò chuyện trong nhà kính, khoảng cách giữa cả hai cũng kéo lại gần hơn không ít, một ngày cứ như vậy trôi qua.