Chương 38: Tổng Giám Đốc Bá Đạo Lãnh Khốc Vô Tình (38)

Đám người ‘ồ’ lên một tiếng.

Đây chính là lần đầu tiên Yến thiếu dắt theo một người phụ nữ xuất hiện, hơn nữa còn chính miệng giới thiệu là bạn gái!

So với mưa đỏ từ trên trời rơi xuống còn muốn lạ hơn.

Đám người không khỏi tò mò với Khúc Yên.

Ánh mắt quan sát của mọi người rơi vào thân hình Khúc Yên, cô hoàn toàn không thèm để ý, cần cười thì cười, cần uống thì uống.

Bạc Tư Yến rửa sạch tay, giúp cô lột vỏ tôm, bỏ vào trong chén cô: “Chuyện chiều chuộng người khác anh không có kinh nghiệm gì, trước tiên luyện tay một chút.”

Khúc Yên cười lên, không tiếc ca ngợi: “Em rất thích.”

Mọi người đang ngồi kinh ngạc đến mức ánh mắt muốn như hạt châu rớt xuống.

Yến thiếu tàn ác lạnh lùng, thế mà đang giúp một người phụ nữ lột vỏ tôm?

Trời ạ!

Ánh mắt của bọn họ có phải xuất hiện ảo giác rồi không?

Những người có mặt ở đây đều là anh em tốt đã đi theo Bạc Tư Yến nhiều năm, người phụ nữ duy nhất là chị gái của Bạc Tư Yến.

Trong số rất nhiều anh chị em cùng cha khác mẹ trong Bạc gia, chỉ có người chị gái Bạc Tử Nhan này là có quan hệ tốt nhất với Bạc Tư Yến.

Bạc Tử Nhan thật sự quan tâm người em trai này.

Cô ta kể từ lúc trông thấy Khúc Yên tiến vào phòng liền nhíu chặt lông mày.

Người khác có thể không nhận ra Khúc Yên, nhưng cô ta nhận ra.

Trước kia Phó gia cùng Khúc gia liên hôn, ở tiệc cưới cô ta đã gặp qua Khúc Yên.

“Tư Yến, em đi ra ngoài một chút, chị có lời muốn nói với em.” Bạc Tử Nhan đứng lên nói.

Bạc Tư Yến liếc nhìn cô ta một cái, quay đầu nói với Khúc Yên: “Em cứ từ từ ăn, không cần quan tâm đám người loi choi này nói cái gì.”

Các anh em cười toe toét gây rối: “Chị dâu, chúng em cũng không dám nói bậy gì, nhiều nhất thì cũng chỉ nói những chuyện tình yêu phong lưu trước kia của anh Yến cho chị thôi.”

Khúc Yên cong môi lên cười để Bạc Tư Yến yên tâm đi.

Cô ngược lại rất thích đám anh em này, nhìn như là người thô lỗ, ngang ngược nhưng lại rất trung thành và dũng cảm.

Bằng không, làm sao một người từng trải qua nhiều gian khổ như Bạc Tư Yến lại có thể coi họ như anh em.

Bạc Tử Nhan cùng Bạc Tư Yến đi đến bên ngoài hành lang.

Bạc Tử Nhan hạ giọng nói: “Tư Yến, em biết Khúc Yên kia là ai sao?”

Bạc Tư Yến từ trong túi lấy ra một gói thuốc lá, châm một điếu, hút một hơi, thản nhiên nói: “Vợ trước Phó Đình Xuyên. Như thế nào, có vấn đề gì?”

“Vợ trước? Bọ họ ly hôn?” Bạc Tử Nhan kinh ngạc một chút, lập tức lại nói: “Coi như ly hôn, cô ta cũng là người phụ nữ đã từng kết hôn, ông nội tuyệt đối sẽ không đồng ý em ở bên cô ta.”

Bạc Tư Yên phun ra một vòng khói thuốc, lười nhác nói: “Em muốn ở bên người con gái nào, không cần bất luận ai đồng ý.”

Bạc Tử Nhan không khỏi nhíu mày: “Tư Yến, em nghe chị, tìm một cô gái trẻ tuổi sạch sẽ hơn. Khúc Yên này không thích hợp với em.”

“Trẻ tuổi sạch sẽ?”

Bạc Tư Yến cong môi nở nụ cười, trên khuôn mặt tuấn tú có mấy phần thô bạo, “Người phụ nữ tôi nhìn trúng đương nhiên là tốt nhất.”

Anh thấy Bạc Tử Nhan còn muốn khuyên nữa, đưa tay chặn lại nói: “Đủ rồi, tôi không muốn nghe được từ trong miệng chị những lời khinh miệt bạn gái tôi. Chỉ một lần này thôi, nếu có lần sau dù là chị thì cũng sẽ không có ngoại lệ.”

Anh dập tắt thuốc lá trong tay, ném vào thùng rác bên cạnh, quay người trở về phòng.

Khúc Yên nhìn anh trở về ngồi xuống, hít chóp mũi, ngửi được trên người của anh có mùi khói: “Anh ra ngoài hút thuốc à?”

Bạc Tư Yến ừ một tiếng: “Không thích mùi khói thuốc à?”

Khúc Yên lắc đầu: “Không sao, chỉ là nhìn anh có vẻ không vui lắm.”

Bạc Tư Yến không có phủ nhận, chỉ là hỏi cô: “Ăn no chưa?”

Khúc Yên gật đầu.

Bạc Tư Yến nắm chặt tay của cô, đứng lên.

Đám người vội hỏi: “Anh Yến, chị dâu, hai người muốn đi sao? Nhanh như vậy a.”

Bạc Tư Yến thần sắc lạnh lùng, liếc nhìn mọi người, chậm rãi mở miệng nói: “Hôm nay lời này, tôi chỉ nói một lần, mọi người thay tôi truyền xuống. Về sau ai dám bàn tán thân phận Khúc Yên, ai dám ngầm chỉ trích cô ấy, tôi muốn kẻ đó phải nhận hậu quả thích đáng!”

Ngữ khí của anh đanh thép, khí thế khϊếp người.

Các anh em nghe xong, liền biết anh tuyệt đối không phải chỉ là chơi đùa, cùng đáp: “Rõ!”

Khúc Yên mặc dù không biết xảy ra chuyện gì, nhưng nghe được những lời này, trong lòng rung động, dùng sức nắm chặt tay Bạc Tư Yến.

Bạc Tư Yến cụp mắt xuống nhìn cô: “Làm bạn gái của anh, không được để cho bất luận kẻ nào bắt nạt, hiểu không?”

Khúc Yên mỉm cười ngọt ngào với anh: “Yes, sir!”

_______

9/3/2024