Chương 41: Tổng giám đốc bá đạo lãnh khốc vô tình (41)

Editor : Nhan

Hãy ủng hộ mình tại truyenhdt.com tiemcachua nhé.

Chúc mọi người một ngày tốt lành!!!

------------------------------

"Yến Thiếu, ngài muốn tự mình lái xe trở về lão trạch hay là để tài xế lái xe?" Quản gia làm việc lưu loát, lập tức bày ra một dấu tay xin mời.

"Đi, không cần bày thủ đoạn này. Tâm tư lão cáo già ấy tôi rất rõ ràng." Bạc Tư Yến quay người lên xe mình.

Khúc Yên trong xe, mơ hồ cũng nghe thấy cuộc trò chuyện của bọn họ.

Cô nhăn mi thanh tú.

Xem ra là Hồng Môn Yến* a.

*Hồng Môn Yến : Trong văn hóa Trung Quốc, thuật ngữ Hồng Môn Yến được sử dụng theo nghĩa bóng để chỉ một cái bẫy hay một tình huống vui vẻ nhưng trong thực tế lại nguy hiểm.

"Đừng lo lắng." Bạc Tư Yến thấy cô nhíu mày, đưa tay nắm chặt tay cô, nghiêm túc, "Anh đã nói ngoại trừ anh không có người nào có thể khi dễ em. Kể cả ông nội anh cũng không được."

Khúc Yên chu chu mỏ, biểu thị bất mãn: "Cái gì gọi là ' ngoại trừ anh '? Chẳng lẽ anh muốn khi dễ em sao?"

Bạc Tư Yến ừ một tiếng, nói mà mặt không đỏ chút nào: "Trên giường."

Khúc Yên lườm hắn một cái, xấu hổ.

Bạc Tư Yến nhếch nhếch môi, đưa tay xoa đầu cô: "Ngoan, chúng ta đi một chuyến đến Bạc gia trước, rất nhanh sẽ trở về. Nếu như em không hài lòng việc anh khi dễ em, không sao cả, đổi lại là em khi dễ anh trên giường."

Khúc Yên trả lời: "Anh bỏ 2 từ ' trên giường ' đi thì sẽ không sai."

Bạc Tư Yến chém đinh chặt sắt: "Không có khả năng."

......

Lão trạch Bạc gia nằm ở khu biệt thự nhà giàu.

Chiếm diện tích rất lớn, hoa viên phía trước to đến có thể đá banh.

Khúc Yên đi theo Bạc Tư Yến, có chút hăng hái nhìn đông nhìn tây.

"Thích loại phong cách này?" Bạc Tư Yến hỏi cô, "Anh trên danh nghĩa có mấy cái biệt thự, trong đó có một tòa giống loại phong cách này. Em thích, chúng ta dời qua đó ở."

"Ai nói muốn ở cùng anh?" Khúc Yên phát hiện trong lời hắn toàn là hố.

Cô không cẩn thận liền giẫm vào.

Cái người đàn ông xấu bụng này!

"Một mình em ở căn hộ nhỏ, có ý gì?" Bạc Tư Yến trầm ngâm phút chốc, không làm hắn khó khăn nói, "Nếu em không nguyện ý, anh không thể làm gì khác hơn là đến nơi đó chen một chút."

"Đừng nói nhảm."

Khúc Yên thấy quản gia ở phía trước dẫn đường, đưa tay che miệng hắn không chút kiêng kỵ.

Hắn da mặt dày, cô tốt xấu gì cũng là một cô gái, cần lấy ít mặt mũi.

Bạc Tư Yến cười cười, môi mỏng khẽ động trong lòng bàn tay cô.

Khúc Yên mau chóng rút tay lại, cô sợ hắn càn rỡ, chẳng phân biệt được trường hợp mà làm ẩu.

"Hèn nhát." Hắn thấp giọng chế giễubên tai cô.

"Anh lại khích em......" Khúc Yên tức giận, đè thấp tiếng nói, "Anh có tin hay không đêm nay em sẽ để cho anh rất thảm!"

"Thử một chút." Hắn không sợ hãi.

Khúc Yên không để ý tới hắn.

Phía trước nhà chính đã gần đến, trong phòng yên lặng, không âm thanh vang dội.

Bầu không khí có chút cổ quái.

"Đừng sợ." Bạc Tư Yến dắt tay cô, hai người sóng vai đi vào trong phòng.

Phía trước truyền đến một tiếng vang nặng nề, một lão giả tinh thần phấn chấn tóc trắng chống gậy, dùng sức gõ mặt đá cẩm thạch, tức giận nói: "Còn biết trở về?"

Bạc Tư Yến bình tĩnh trả lời: "Ông nội, tức giận như vậy coi chừng huyết áp cao."

Bạc lão gia tử tức giận hừ một tiếng: "Ngươi còn biết quan tâm lão già này sao?"

Kỳ thực Bạc Tư Yến cùng ông nội có quan hệ không tệ, ít nhất hơn người cha vô tình phong lưu kia của hắn.

Trước kia là Bạc lão gia tử tự mình dẫn người, đem hắn nhận về.

Phần nhân tình này, Bạc Tư Yến một mực để ở trong lòng.

Hắn không đấu võ mồm với ông nội, đi thẳng vào vấn đề nói: "Ông muốn gặp bạn gái của con, con mang về. Họ Khúc, tên Yên. Ông muốn cùng nhau ăn cơm, không có vấn đề, nhưng trừ cái đó ra, ông nội tốt nhất cái gì cũng đừng làm."

Hắn mới mở miệng liền chặn đường.