Thế giới 1 - Chương 18: Ba ba là nam thần giới giải trí (18)

Sau khi cười đủ rồi, Thẩm Chí Châu ra hiệu đóng cửa phòng phát sóng trực tiếp, làm các người xem chờ đợi buổi phát sóng tiếp theo.

Hơn nữa, cũng cho biết: Nội dung trò chơi tiếp theo, Trình Duy nhảy, và buổi quay phim ăn trưa đều sẽ được cắt nối biên tập thành nội dung chính cho tập 1.

Rốt cuộc, phát sóng trực tiếp yêu cầu nhiệt độ, chờ sau khi tập 1 được biên tập hoàn chỉnh ra mắt, cũng cần lượng phát lại cùng nhiệt độ.

Muốn lưu lại người xem, bạn phải làm cho họ muốn ngừng mà không được.

Liền tính các dân mạng mắng anh chó, anh cũng vẫn làm như vậy.

Thẩm Chí Châu tưởng không tồi, ở một khắc cuối cùng, các người xem sôi nổi bình luận:

【Tuy rằng tôi không phải người, nhưng Thẩm đạo diễn nhất định là một con chó thật sự!】

【Niềm vui của tôi, vỡ vụn, biến mất.】

Phòng phát sóng trực tiếp đóng cửa, Trình Duy cũng không ngượng ngùng nữa.

Nhảy một đoạn ngắn của bài hát đang hot trước mặt mọi người.

Nhưng mà, một cái 1 mét 8 mấy đại nam nhân nhảy điệu nhảy nữ, vẫn là làm mọi người ở đây cười không ngừng.

Mà kế tiếp, mọi người cảm thấy vận khí Khương Tuế quả thực là quá tốt!

Nhưng Tần Tư Ngạn cùng Tần Càn…… Lại đi ngược hướng với cô.

Tỷ như:

Đợt thứ hai trò chơi thời điểm, Khương Tuế trực tiếp lựa chọn không cần, tránh đi một cái nhiệm vụ.

Đến phiên Lục Nhàn thời điểm, Lục Nhàn định nói “Không”.

Nàng vội vàng mở miệng: “Muốn muốn! Ba ba nói muốn!”

Thật không dễ dàng gì mới có thể làm Lục Nhàn mất đi một phần đồ ăn, Thẩm Chí Châu cười tủm tỉm nói: “Chính là tôi nghe được Lục đệ nói chữ “Không”.”

Tiểu cô nương gấp đến không được, đầu nhỏ diêu thành trống bỏi, “Không có không có, ba ba con nói muốn! Không có nói không cần.”

Lục Nhàn cũng khó được phối hợp cô, “Thẩm đạo diễn , tôi vừa mới chỉ là tưởng nói ‘ không được, tôi sao có thể nói không cần đâu! ’.”

Thẩm Chí Châu: “……”

Liền ngươi có thể nói!

Nhưng nề hà, “Không cần” hay “Muốn” thì Lục Nhàn xác thật chưa nói ra tới.

Ván này, chỉ có thể nói là anh thắng.

Nhưng có người không đồng ý.

Tần Càn ỷ vào nhóm bọn họ không đồ ăn, nhóm khác cũng không thể lại có nhiều thêm, vì vậy lời lẽ chính đáng nói: “Không được! Như vậy thì như thế nào được!”

“Đây là giảo biện, đây là giảo giảo biện, tôi không đồng ý, tôi cái thứ nhất không đồng ý!”

Lục Nhàn nhìn hắn một lát, sau đó chậm rì rì phun ra một câu tới: “Lập tức sẽ đến lượt cậu, cậu nghĩ kỹ rồi lại nói.”

Tần Càn: “……”

Tôi cảm giác tôi đã chịu uy hϊếp,

Mà ở lúc này, Khương Tuế cũng nãi thanh nãi khí mở miệng: “Thúc thúc, ngươi tốt nhất lạp, chỉ cần chú thu hồi lời nói mới rồi, kế tiếp chú nhất định sẽ được đến cơm cơm!”

Tần Càn “……”

Anh đây là bị một cái nhóc con ba tuổi phát thẻ người tốt?

Không được……

“Ngươi…… Ngươi kêu ai thúc thúc đâu!” Tần Càn sắc mặt thay đổi thất thường sửa đúng nàng: “Phải gọi ca ca biết không!”

Anh ta, một chàng trai độc thân hai mươi tuổi, như thế nào có thể bị tiểu thí hài kêu là chú đâu!

“Chính là……” Khương Tuế nắm nắm ngón tay nhỏ, nhìn Lục Nhàn liếc mắt một cái, lại nhìn về phía Tần Càn: “Nếu như gọi là ca ca, sẽ kém bối phận nha!”

Tần Càn vô ngữ cứng họng, trong khoảng thời gian ngắn, thế nhưng không cách nào phản bác.

Lục Nhàn nheo nheo mắt xem anh, “Đứa con trai lớn như thế…… Chậc, giống như còn chưa trải nghiệm qua bao giờ.”

Tần Càn nháy mắt bùng nổ: “Anh mơ tưởng! Ai muốn làm con trai anh!”

“Những gì tôi vừa mới nói, tôi mới không cần……”

Còn chưa có nói xong, Tần Càn đã nhận được một tia lạnh băng xẹt tới.

Đối mặt với đôi mắt lạnh băng của tiểu cháu trai, Tần Càn như là bị một bàn tay vô hình bưng kín miệng, một chữ cũng nói không nên lời.

“Tiểu thúc tôi nói, hắn thu hồi vừa mới nói, mọi người coi như cái gì cũng không phát sinh.” Tần Tư Ngạn nhàn nhạt nói.