Thế giới 1 - Chương 17: Ba ba là nam thần giới giải trí (17)

Tiếp theo, Lâm Khải chọn phải thẻ trừng phạt “Súng bắn nước công kích”.

Không chờ mọi người kịp phản ứng lại, liền nghênh đón một trận bắn phá.

Đám người Lý Sở Oánh phía sau nhanh nhẹn hướng bên cạnh tránh đi, nhờ vậy giảm được lượng nước bắn lên người.

Lâm Khải bất đắc dĩ lắc đầu, đi ra sau xếp hàng.

Kế tiếp Lý Sở Oánh đánh cuộc một phen, thành công lấy được một phần rau xào.

Đến lượt Lục Nhàn, Thẩm Chí Châu nhìn nội dung trên tấm card, trong lòng nhịn không được mà vui vẻ một phen, trên mặt lại một chút không hiện.

“Lục Nhàn, anh chọn muốn hay là không cần?”

Lục Nhàn tự hỏi một chút, vừa muốn mở miệng, lại trước hết nghe tới rồi một tiếng tiểu nãi âm: “Không muốn không muốn, ba ba không cần.”

Nghe được tiểu cô nương nói, sắc mặt Thẩm Chí Châu hiển nhiên cương một chút, tuy rằng không rõ ràng, nhưng vẫn là bị Lục Nhàn nhìn thấy được.

Anh cười như không cười cân nhắc một chút, mãi đến Thẩm Chí Châu cũng không biết anh sẽ chọn như thế nào.

Nhưng mà liền ở cuối cùng một khắc, Lục Nhàn vân đạm phong khinh nói: “Không cần.”

“Bụp” một tiếng, trái tim chờ đợi bấy lâu của Thẩm Chí Châu như tan nát…… Biểu tình cũng nứt ra rồi……

Lục Nhàn vừa muốn đi, lại nhìn đến biểu tình của đạo diễn như vậy, cũng có chút tò mò nhướng mày, “Thẩm đạo diễn, vẻ mặt này…… Giống như rất thất vọng ?”

Thẩm Chí Châu hít sâu một hơi, biểu tình nhỏ u oán nhìn về phía cha con hai người: “Các người sao có thể nhắc nhở lẫn nhau!”

Lục Nhàn còn chưa nói lời nói, Khương Tuế liền chớp đôi mắt, hoang mang mở miệng: “Bởi vì Tiểu Cửu và ba ba là một nhóm nha, hơn nữa chú lại chưa nói không thể nhắc nhở.”

Cô vừa mới đều nhìn thấy được, Lâm thúc thúc bị phun nước nhìn rất tội nghiệp, rất đáng thương.

Cô phải bảo vệ thật tốt ba ba mới được nha!

Thẩm Chí Châu tức giận mà không thể làm gì, hữu khí vô lực đem tấm card ném ở trên bàn.

Màn hình chiếu lại đây thời điểm, mấy người Trình Duy cũng tò mò thò qua tới xem.

【Hả…! Trừng phạt bằng súng bắn nước! Thế nhưng liền như vậy bỏ lỡ!!】

【Haizz! Tôi hận!】

【Nhất định là tôi vừa mới mở ra phương thức không đúng, lại tới một lần nữa!】

Làn bình luận đều một mảnh tiếc nuối, nhưng, còn có cơ hội…… Đúng không?

Lục Nhàn đầu ngón tay điểm điểm tấm card, ngước mắt nhìn Thẩm Chí Châu liếc mắt một cái, một câu buột miệng thốt ra: “May mắn có con gái tôi nhắc nhở.”

Lời này, không thiếu là ở khoe ra cùng kiêu ngạo.

Liền Lục Nhàn chính mình phản ứng lại đây sau đều sửng sốt một chút.

Bất quá, biểu tình anh khống chế rất tốt, đã bất động thanh sắc đi đến phía sau xếp hàng.

Kế tiếp, Trình Duy lựa chọn “Muốn”.

Đương ở anh tiếp nhận tấm card, trong ánh mắt ý vị thâm trường của Thẩm Chí Châu mà lật lên, suýt nữa anh đã ngất đi.

Tần Càn ở phía sau anh trộm nhìn thoáng qua, sau đó thực không phúc hậu mà cười to trào phúng:

“Ha ha ha ha ha điệu nhảy nhóm nữ! Thế nhưng là nhảy vũ điệu của nữ! May mắn chưa cho tiểu gia ta cầm đến!”

Ở dưới sự khoe khoang của Tần Càn, tất cả mọi người đều biết Trình Duy muốn nhảy một bài của nhóm nữ.

Trình Duy đau đầu đỡ trán.

Thẩm Chí Châu nén cười, tốt bụng nói: “Cho cậu một chút ấp ủ thời gian.”

Trình Duy cầu mà không được, lập tức vọt đến một bên trước tiên.

Trò chơi tiếp tục.

Ở Thẩm đạo diễn hỏi Tần Càn lựa chọn “Muốn vẫn là không cần” thời điểm.

Tần Càn tự tin cho rằng lần này nhất định là đồ ăn, quyết đoán chọn “Muốn!”

Nhưng mà, đương anh nhìn thấy được tấm card thời điểm, tươi cười tự tin trên mặt nháy mắt biến mất không thấy.

“Cái gì?!”

Anh không thể tin tưởng ngẩng đầu, như con mèo bị dẫm cái đuôi mà gào lên, “Cho heo ăn?!!”

“Phụt ——”

Một tiếng la này của anh, làm tất cả mọi người bật cười.

Phòng phát sóng trực tiếp, mọi người càng là cười đến không dừng được.

【A hèm… không được, cười chết tôi ròi!!】

【Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha cho heo ăn!】