Mau Đến Trong Lòng Anh

6.68/10 trên tổng số 19 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Edit + Bìa: MOE (Thiên Ngọc) Tình trạng: Hoàn (6 chương) Lạc Sơ nằm mơ cũng sẽ không nghĩ tới mình thế nhưng sẽ bị một con mèo coi trọng. Mà càng khoa trương là, con mèo này là…… Nam. “Lạc Sơ, em thật …
Xem Thêm

Chương 1: Sơ chương
Edit: MOE (Thiên Ngọc)

Nữ sinh trong lớp nói chuyện phiếm Lạc Sơ biết được có một con mèo thực đáng yêu, nhưng cậu không xem là chuyện gì. Cậu đối với mèo không có chấp niệm, cho nên nữ sinh trước bàn muốn cậu cùng đi xem mèo, nội tâm cậu cự tuyệt.

“Kỳ thật cậu có thể tự đi chơi với mèo, mèo đều rất ôn hòa đi, chỉ cần cậu không thương tổn nó.”

Lạc Sơ cự tuyệt cuối cùng, cậu biết rõ một cô gái gặp được mèo đáng yêu xong sẽ si mê bao nhiêu. Cậu thật sự không muốn cùng một nữ sinh đùa mèo một buổi chiều.

“Kỳ thật, tớ hẹn bạn thân cùng đi, nhưng hôm nay cậu ấy đi xã đoàn, cho nên liền tìm cậu.”

Nữ sinh bị nói có chút ngượng ngùng, giải thích.

Lạc Sơ nhìn đến gương mặt nư sinh hơi hơi đỏ lên cùng một tia cầu xin trong mắt không tiếng động thở dài, nuốt xuống cự tuyệt bên miệng.

Chạng vạng, phía chân trời không biết khi nào vẽ ra vầng sáng cam, gió nhẹ nhàng phất qua mặt cỏ, thỉnh thoảng có bóng đá hoặc bóng rổ lướt qua vạch biên, chạy về phía mặt cỏ hoặc đường chạy.

Lạc Sơ bình tĩnh đi trên sân thể dục, cậu thực nghiêm túc trả lời các loại vấn đề nữ sinh bên cạnh hưng phấn hỏi, thái độ ôn hòa có lễ, chỉ là hơi xa cách kéo ra khoảng cách hai người.

Đúng lúc này một trái bóng rổ bay tới nữ sinh, Lạc Sơ dùng tay chắn một chút, tiếp được.

Cậu cũng không phải am hiểu bóng rổ, nhưng con trai giống như đối bóng rổ có một loại lực tương tác sinh ra đã có sẵn. Cậu nhìn quanh sân bóng rổ, vung bóng qua. Một nam sinh vững vàng tiếp được, gật gật đầu với cậu, cảm ơn.

Nữ sinh cảm kích hướng Lạc Sơ cười cười, lôi kéo tay cậu đưa tới trước mặt cỏ. Lạc Sơ nhíu nhíu mày, muốn nói gì đó, cuối cùng chỉ có thể mím môi, không dấu vết tay thu về.

Lúc này đã qua kinh trập, sau khi rét tháng ba qua, thời tiết bắt đầu chậm rãi ấm lại, độ ẩm không khí cao chút, tràn ngập hương thơm các loại hoa cỏ không biết tên.

(Kinh trập là một trong 24 tiết khí của lịch Trung Quốc, Việt Nam, Nhật Bản, Triều Tiên. Ngày bắt đầu tiết Kinh trập thường diễn ra vào khoảng ngày 5 hay 6 tháng 3 dương lịch, khi Mặt Trời ở xích kinh 345°. Wikipedia)

Ánh chiều tà chiếu vào mặt cỏ, một con mèo thích ý nằm đó, nó híp hai mắt, cảm giác được có người đi tới, liền hướng Lạc Sơ phương ủi ủi đầu. Nó nửa híp hai mắt, thiếu hứng thú nhìn thoáng qua, lại bò trở về.

Nữ sinh không chút để ý nó thờ ơ, nàng đi qua, lông mèo màu trà, nhu tình trong mắt làm người ghé mắt. Nhưng Lạc Sơ không phải người bình thường, cậu đối mèo mềm mại không có hứng thú, cũng đối em gái đùa mèo không có hứng thú. Ngược lại cậu càng thích cảnh trí kiến trúc nơi xa chân trời, đắm chìm trong ánh chiều tà.

Lúc đầu nữ sinh còn rất có hứng thú đùa với mèo, nhưng nó như trong lời đồn không thích để ý con người. Tầm mắt nàng không tự chủ được bị Lạc Sơ hấp dẫn.

Lúc này đôi mắt Lạc Sơ ẩn tình, khóe miệng hơi câu, tóc ngắn vốn nhạt màu dưới hoàng hôn thoạt nhìn như màu lúa, gió nhẹ làm tóc mềm mại có chút hỗn độn, có chút ngăn trở tầm mắt, Lạc Sơ cũng không để ý tới, lông mi thật dài chớp chớp, ngoại hình nhu hòa được yêu thích tăng vài phần thanh tú.

Lạc Sơ thu nỗi lòng bay xa về, dư quang liếc đến dịu dàng cùng tràn ngập yêu say đắm trong mắt nữ sinh nhìn mình.

Lạc Sơ không biết đây là thở dài lần thứ mấy trong ngày. Trong lòng cậu đang do dự muốn trực tiếp cự tuyệt cô gái hay không. Không phải cậu có tình ý với cô, mà là cậu không biết trực tiếp cự tuyệt thương tổn nàng nhiều, hay làm bộ không biết gì làm bạn, làm nàng hãm càng sâu, thương tổn nàng lớn hơn nữa.

Đang tự hỏi, ánh mắt Lạc Sơ có chút phiêu đãng, trong lơ đãng, liền đối diện đồng tử mèo, tức khắc ngẩn ra, trong đầu trống rỗng.

Lạc Sơ không nghĩ tới, đồng tử mèo này là màu hổ phách thuần khiết, nó dựng đồng không chớp mắt nhìn chằm chằm cậu. Lạc Sơ thậm chí có thể nhìn đến đánh giá trong mắt nó.

Mèo này chẳng lẽ thành tinh……

Trong lòng cậu hiện lên ý nghĩ như vậy, sau đó nhoáng lên tinh thần, lại nhìn, mèo đã rũ hai mắt xuống, dạo bước chân đi tới Lạc Sơ.

Nữ sinh kinh ngạc a một tiếng, “Xem ra mèo này thực thích cậu nha, nghe nói người lúc trước tới đùa nó không ai có thể làm nó rời khỏi vị trí.”

Lạc Sơ có loại ảo giác giống như đã từng quen biết, giống như thật lâu trước kia, cũng có một con mèo, ở chiều hôm đi tới cậu.

Mèo cọ cọ chân Lạc Sơ, dùng ánh mắt cực nóng nhìn cậu. Một cọ, thẳng làm thân thể cậu cứng đờ. Lạc Sơ có thể cảm nhận được lông mèo mềm mại cùng nhiệt độ cơ thể ấm hơn con người. Ngoài dự đoán, cảm giác cũng không tệ lắm.

Lạc Sơ do dự một chút, ngồi xổm xuống, thử sờ sờ lông nó, xúc cảm thực tốt. Mèo phối hợp cọ cọ tay cậu, vui sướиɠ trong mắt không che giấu.

“Oa!”

Nữ sinh hô nhỏ, nhìn qua như bị manh hóa.

Lạc Sơ nhìn cô, trong mắt hiện lên cảm xúc không biết tên, “Hạ Tử Tây, tớ có chút lời muốn nói với cậu……”

Cậu mở miệng mang theo kiên quyết.

Hạ Tử Tây như dự kiến nói gì đó, lộ ra tươi cười chua xót, cũng không nói chuyện.

Lạc Sơ cùng nàng không có chú ý tới, mắt mèo hổ phách phía sau bọn họ nhu tình như nước cùng quyến luyến.

Đại khái là tìm được nam hài của mình, mèo nghiêng đầu cười cười, sau đó lại có chút chua xót cúi đầu. Nam hài không nhớ rõ hắn, hơn nữa hình như có nữ sinh thích cậu. Biết được điều này làm mèo cảm giác nội tâm trống rỗng. Nữ sinh kia không vào tim cậu được, kia hắn…… Có thể chứ?

Thêm Bình Luận