Mật Thê [Yulsic]

5.33/10 trên tổng số 9 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Edit: Nguyệt Sắc Đối với đàn ông mà nói, vợ cưới về là muốn ôm có thể ôm, mỗi ngày sớm chiều có thể nhìn thấy, luôn hiền hòa, tâm tính tốt, là nơi có thể giúp ta cảm thấy bình yên. Kwon Yuri cưới cô g …
Xem Thêm

Câu trả lời này làm cho hai người đồng thời ngây ngẩn. Mà mặt cô trở nên đỏ hồng, ánh mắt anh lại có chút đăm chiêu.

Ngay lúc cô cảm thấy mình sắp mất mặt đến chết, anh lại nói, “Ngay tại nàng cảm thấy chính mình sắp bởi vì mất mặt mà khi chết, anh nói: “Cô đưa tôi số điện thoại, chờ khi nào tôi rảnh sẽ gọi.”

“A?” Cô hoàn toàn không nghĩ tới nhận được đáp án như vậy.

“Không muốn? Hay cô không muốn trả hai đồng kia? Cũng có thể, dù sao tôi cũng không nghĩ đòi cô 700won này.” Anh nhìn như vô tình nói.

“Không không không, nợ tiền phải trả tiền là đương nhiên, huống chi anh giúp tôi thật là đại ân!” Cô cứ ngốc vù vù mà đem số điện thoại đưa anh.

Cuối cùng lại ngốc vù vù mà trở thành vợ anh.

Từ hồi ức tỉnh lại, Jessica mới phát hiện cho chưa từng hỏi anh vù sao giúp cô trả tiền trứng luộc nước trà, cho dù là người tốt, 700won cũng không có gì, nhưng theo hiểu biết của cô về anh sau này, Yuri sẽ không đi quản những chuyện như vậy.

Cô không biết tại sao anh giúp cô, không biết vì sao anh gọi điện thoại cho cô, càng không hiểu vì sao lại quyết định lấy cô. Anh thích cô sao? Điều cô không hiểu là, anh có rất nhiều đối tượng để lựa chọn, sao lại chọn cô?

Lúc này bụng khẽ reo, mới cảm giác bản thân đói bụng. Do dự một hồi cô bắt lấy điện thoại đầu giường, bấm số của anh. Anh đã nói lúc nào cũng có thể gọi, không phải sao?

Điện thoại vang năm tiếng ngày khi cô nghĩ anh không bắt máy thì rốt cuộc cũng có tín hiệu.

“Yul, anh có muốn đi ăn cơm trưa không?” Giọng điệu của cô thật thoải mái nghe qua rất tự nhiên.

Đầu kia điện thoại trầm mặc một lát.

“Anh không rảnh, giữa trưa có hẹn. Có chuyện gì nữa không?” Thanh âm của anh rất lạnh, đã đánh mất đi độ ấm bình thường.

“Không…… Không có việc gì.” Cô bắt đầu cảm thấy xấu hổ, dường như đang quấy rầy anh, cảm giác rất khó xử.

“Anh cúp máy đây.” Nói xong anh thật sự cúp điện thoại.

Âm thanh đô đô phát ra từ ống nghe, cô chậm rãi tắt điện thoại để lại giường, cảm giác đói bụng dường như không còn.

***

Ngồi trong nhà hàng Jessica cứ ăn một ngụm lại không ăn một ngụm, Tiffany bắt đầu phát hỏa.

“Jung tiểu thư, nếu đi ăn cơm với mình thống khổ như vậy, cậu tìm mình làm chi?” Fany trừng mắt với cô, thật sự không chịu nổi Sica mang đồ ăn đạp hư.

“Nào có?” Sica lập tức ngồi thẳng lưng lấy lại tinh thần. “Mình…… Chính là không đói thôi.”

“Tâm tình không tốt?” Fany híp mắt lại. “Có thể làm cho người có thần kinh thô như cậu phiền muộn, thật sự là chuyện rất khó giải quyết. Còn có sao hôm nay cậu lại tìm mình ăn cơm? Còn là bữa tối?”

Fany hiểu được, khoảng thời gian Sica đãi ở Hàn thì phần lớn đều cùng ăn cơm với Yuri. Muốn hẹn với cô thì phải vào giờ trà chiều hay giữa trưa. Nhưng hôm nay Sica lại đột nhiên gọi cô đi ăn bữa tối, tâm tình lại không tốt, rõ ràng có việc a.

“Nha, cậu phải hỏi Yuri nha? Anh ấy hôm nay tăng ca.” Sica cũng không muốn để ngữ khí lộ ra nhiều mất mát. Chính là Yuri đã liên tục tăng ca rất nhiều ngày, cho tới bây giờ anh chưa từng như vậy. Hay nói cách khác, lúc cô ở Hàn Quốc anh chưa từng như vậy.

Về phần thời gian cô không ở đây…… Cô thật sự không biết anh bận rộn thế nào. Jessica nghĩ vậy trong liền liền áy náy nắm chặt di động.

“Thật hiếm thấy, bình thường lúc cậu trở về anh ta rất ít tăng ca mà?” Fany lơ đãng hỏi.

“Vì sao cậu biết?” Sica kinh ngạc hỏi.

“Bởi vì mỗi lần gặp cậu đều nói buổi tối anh ta dẫn cậu đi nơi nào, làm cái gì, có thể thấy được anh ta rất ít tăng ca, không bằng nói là tận lực không tăng ca.”

“Vậy cậu sao biết bình thường anh ấy không như vậy? Chỉ khi có mình có Hàn mới không tăng ca sao.” Sica tiếp tục truy vấn, cô vừa mới suy nghĩ đến vấn đề này sao Fany lại khẳng định đáp án như vậy?

“Đây là lẽ thường suy luận a! Làm ơn, SK Group là tổng công ty, mình không tin anh ta mỗi ngày chỉ làm chín giờ, đúng năm giờ là tan tầm thì có thể xử lí hết mọi chuyện. Cậu lại nói anh ta hay họp gọi điện đến sợ quấy rầy, nhưng anh ta không vội thì cậu cần gì sợ quấy rầy?”

Tiffany mãnh mắt trợn trắng. Cô bạn Jessica này của cô thật sự quá ngốc, có một số việc chỉ cần quan sát một chút sẽ rõ ràng mà.

“Các cậu cãi nhau?” Fany có sức quan sát rất tố“Khó chịu là phải, ngay cả nguyên nhân anh ta khó chịu mà đồ ngốc như cậu cũng không hiểu.” Fany kết luận.

Sica kinh ngạc mở to hai mắt. “Di? Giận dỗi? Đó không phải là tật xấu của phụ nữ sao? Vì sao đàn ông cũng như thế”

“Pháp luật có quy định phụ nữ mới được giận dỗi sao?” Fany tức giận nói. Nhưng cô không nghĩ tới Yuri đường đường là CEO một công ty lớn như vậy, cư nhiên cũng đi giận dỗi với vợ? Nghĩ đến liền thấy thú vị. Bất quá chỉ sợ đường sự không hiểu, bằng không cũng không ăn không ngon a.

“Là không có!” Sica thật sự không nghĩ Yuri sẽ làm việc ngây thơ này.

“Uy, cậu đã lâu không dẫn đoàn?” Fany bỗng nhiên hỏi.

“Không có. Mười ngày nay mình không nhận được đoàn, thật kì lạ, trước kia chưa từng vượt quá năm ngày.” Sica ở công ty làm việc rất tốt, danh tiếng của cô cũng nổi, cho nên có rất nhiều đoàn muốn cô dẫn.

“Xem đi, không tặng lễ bị trừng phạt, sau này cậu khó nhận đoàn rồi, sắp bị xa lánh a.” Fany cũng không thích lắm với loại việc tặng lễ này, nhưng nhịn không được lo lắng cho bạn tốt. “Cậu muốn đến công ty một chút hay không, mang theo một ít điểm tâm?”

“Mình không cần. Mình không thích loại hành vi này.” Jessica kiên định.

“Vạn nhất công ty đưa cậu một đoàn rất khó tiếp thì sao?” Fany hỏi.

“Tiếp a, khó thì cũng có người dẫn a, mình sẽ phục vụ chu đáo như nhau.” Sica đối với công việc của mình rất nghiêm túc.

“Được rồi ! Kỳ thực nếu cậu không thích không khí ở công ty thì có muốn đổi công tác không. Không bằng ở nhà chồng nuôi cũng tốt.”

“Này…… Mình không phải không nghĩ tới, nhưng mình không muốn làm người không kiên nhẫn như vậy, khó khăn một chút liền từ bỏ, như vậy mình sẽ giống một thiên kim tiểu thư mới ra xã hội hay sao?”

Kỳ thật Jessica gần đây có nghĩ đến việc này, có nên ở lại công ty không. Cô cũng từng nghĩ tìm Yuri nói chuyện, nhưng quan hệ hai người gần đây có chút rùng mình, cơ hội gặp mặt nói chuyện rất ít. Mỗi lần đều phải xem sắc mặt anh, cô cái gì cũng không nói ra được.

Cứ như vậy cô sẽ nổi điên, tối nay nhất định phải nói chuyện cùng anh.

“Vậy cậu suy nghĩ đi, ngày mai mình đi Hokkaido bảy ngày, muốn tìm mình ăn cơm thì đợi bảy ngày sau.” Fany nói.

“Cậu dẫn đoàn? Được rồi, chúc công việc thuận lợi.”

***

Tuy rằng cùng Fany cơm nước xong mới 8 giờ rưỡi, Sica vẫn chạy nhanh về nhà. Cô không hi vọng Yuri trở về không thấy cô, bởi vì hai người đã đủ căng thẳng.

Khi Sica về nhà Yuri còn chưa trở về, trong phòng một mảnh tối đen. Cô vốn muốn mở đèn một chút nhưng sau đó lại cứ đứng im lặng như vậy trong bóng đêm.

Đây là quang cảnh Yuri phải đối mặt khi về nhà mỗi lần cô không ở Hàn Quốc sao?

Cho dù rất trễ, công tác vất vả cả ngày, ngay cả một ngọn đèn chờ mong cũng không có, là loại cảm giác cô đơn thế nào? Cho dù trong lòng không thoải mái muốn tìm người nói chuyện cũng không có, anh sẽ mang tâm trạng thế nào?

Cô bỗng nhiên cảm thấy mình thật tồi tệ, chưa bao giờ đặt bản thân vào hoàn cảnh của người khác. Một cảm giác thống khổ xen lẫn áy náy dâng lên, làm cô cay mũi.

Lau đi khóe mắt ướŧ áŧ, cô bật đèn, đột nhiên nghĩ đến muốn thay làm một bát mì nóng hầm hập, để anh khi tăng ca trở về có thẻ hưởng thụ sự ấm áp.

Nhưng cô căn bản cái gì cũng không biết nấu, duy chỉ biết mì ăn liền! Để một người tăng ca về ăn mì ăn liền, thật là không nhân đạo.

Nghĩ một lát cô thay đồ liền cầm ví và chìa khóa đi ra ngoài. Tuy cô không biết nấu nướng, hiện tại học cũng không kịp, nhưng có đồ ăn ở ăn ở ngoài a, cho dù đã khuya cũng có thể có đồ ăn nóng hôi hổi.

Thêm Bình Luận