Đợi thân ảnh cô đi về phía trước khoảng hai trăm mét, hai cái đầu tránh sau cây cột mới nhô ra.
“Oa sá, tôi có không có nhìn lầm a?” So Hee vuốt lại đầu tóc quăn quăn của mình, vừa mới vội vàng tránh ở bên cột, khả năng làm tóc bay rối hình.
“Làm ơn, cô còn có tâm tư quản tóc? Cô không thấy được một màn mới rồi sao?” Bae Su ji dùng sức trừng mắt So Hee.
“Ai nha, bằng không chẳng lẽ muốn tôi hô toáng lên sao? Việc này chỉ chứng minh một sự kiện – CEO ngọc thụ lâm phong của chúng ta cũng là đàn ông, chưa tuyệt du͙© vọиɠ a!” So Hee nói xong còn hướng Bae Su Ji mị nhãn.
Bae Su Ji chấn động một thân nổi da gà. “Làm ơn, cô đem ánh mắt ghê tởm nhìn đàn ông như vậy. Chẳng lẽ cô một chút cũng không kinh ngạc? Hiện tại mới giữa trưa nha, CEO chạy đến nơi này hẹn hò, trời ạ, tôi nghĩ thế nào cũng không ra.” Bae Su Ji hoàn toàn bị kinh sợ, đến lúc này vẫn còn không thể tin tưởng.
“Ai nha, tôi nói phó lý, cô thật sự là không hiểu. Giữa trưa hẹn hò, gọi là “ngọ thê” cô biết không?” So Hee thừa cơ giáo dục một chút đồng sự cổ hủ này, miễn cho cô quá đạo đức mà sau này khó có chồng.
“Ngọ thê?!” Bae Su Ji kéo dài khẩu khí. “Đều là cô, vừa nãy nếu không phải tay chân chậm chạp, tôi có thể theo dõi cô ấy, nói không chừng có thể biết cô ta là ai.”
“Cô đối với cô ta có hứng thú?” So Hee liếc mắt nhìn cô.
Bae Su Ji thái dương nổi gân xanh. “Thích cái đầu cô! Chúng ta cho dù không vì chính mình, cũng vì Phái Quân điều tra một chút a! Xem này cô gái này có phải hay không là tình nhân của Kwon tiên sinh……”
So Hee nghiêm túc gật đầu: “Kỳ thật hẹn hò buổi trưa cũng rất kí©h thí©ɧ…”
“So Hee –” Bae Su Ji xoay người trừng cô. “Cô thật sự là hết thuốc chữa.” Nói xong liền sả bước đi về công ty.
“Ai nha, cô đi chậm một chút, hôm nay cô đã giúp tôi đàm phán dự án, hiện tại xong rồi có thể đi uống chén trà a, vội vã trở về làm gì?”
“Còn uống trà? So Hee, tôi rốt cuộc cũng biết vì sao cô thèm CEO nhỏ dãi nhưng không chiếm được anh ta, bởi vì tiêu chuẩn giá trị của cô rất thấp.” Bae Su Ji nhịn không được cười nhạo.
So Hee một chút cũng không để ý. “Chẳng lẽ cô gái vừa rồi đủ tiêu chuẩn sao? Nói về xinh đẹp tôi hơn cô ta rất nhiều, Kwon tiên sinh hẳn là phải chú ý ta mới đúng chứ…”
Cô lại còn nói lảm nhảm, Bae Su Ji chịu không nổi liền đi thẳng.
Mà việc CEO có “ngọ thê” đã lan truyền rộng rãi.
***
Jessica trong tay ôm một đống sách cùng bằng hữu đi vào quán cà phê.
“Không nghĩ tới lâu như vậy không gặp lại có thể gặp cậu ở hiệu sách, hôm nay mình mời cậu uống cà phê!” Jessica rộng rãi nói.
“Vậy thật cảm ơn, không hổ là đại tiểu thư Jung Gia.” Tiffany chế nhạo nói.
Tiffanny cũng làm cùng cơ quan với Jessica, một năm nay là bạn rất thân thiết với cô. Tuy nhiên Fany thường hay dẫn đoàn đi Nhật Bản trong khi Sica lại dẫn đoàn đi Châu Âu, muốn cùng ngồi uống với nhau tách cà phê cũng thật khó.
Jessica nhanh chóng đi lấy hai tách cà phê rồi tìm vị trí ngồi. “Làm ơn đừng gọi cái danh xưng này a.” Sica oán giận nói.
“Ha ha ha! May mắn đoàn viên của mình đều gọi mình là Fany, cũng may mắn là mình dẫn tuyến Nhật bản.” Tiffany cười rộ lên, cô rất thích tác phong thoải mái cùng ngay thẳng của Sica khi nói chuyện.
“Hừ, mình rõ ràng đã giới thiệu tên tiếng Anh a.”
“Cũng có thể, nhưng có sao đâu, tên hiệu cũng rất nhiều mà.” Tiffany hảo tâm nhắc nhở. “Cậu thế nào mua nhiều sách như vậy?” Cô nhìn túi sách bên cạnh Sica.
“Tôi chỉ mua hai cuốn sách du lịch còn lại đều là tạp chí của Kwon Yuri.” Sica trả lời.
“Van cậu, tiểu thư, có người nào ngay cả tên họ ông xã cũng kêu thẳng không? Chẳng lẽ khi các cậu lên giường cũng xưng hô như vậy sao?”
“Nào có? Mình mới không có.” Cô mỗi lần cùng anh đều gọi “Yul”, cuối cùng “Yul” lại trở thành biệt danh mà cô gọi anh.
“Oa a, suy nghĩ chuyện đen tối nha.” Fany bắt đầu giễu cợt cô.
“Muốn bị hắt nước đá sao?” Sica khốn quẫn uy hϊếp nói.
“Cậu hôm qua mới trở về sao? Sao lại chưa đến công ty triều cống?” Fany chuyển đề tài.
“Triều cống? Công ty chúng ta chuyển qua thành hoàng đế quản lý từ bao giờ? Jessica nghe không hiểu, cô chỉ luôn chú ý đến đoàn của mình, luôn bận bịu công tác, với tin tức trong công ty, cô không thông thạo lắm.
“Chính là tặng lễ a! Cậu mang đoàn trở về, không đem lễ vật tặng cho mấy người vai vế trong công ty sao, hay cậu không muốn đi làm nữa mà ở lại Hàn Quốc bồi ông xã phải không?” Fany nói thẳng, dù sao cũng là bạn bè tốt với nhau.
“Tại sao phải đưa lễ? Mình chỉ phục vụ du khách, cùng với mấy người đó cũng không phải người nhà càng không phải là thân quen, cũng là nhân viên giống nhau mà?” Jessica không hiểu hỏi.
“Cậu chưa nghe nói sao?” Fany bất khả tư nghị nhìn cô một cái. “Hiện tại rất nhiều người dẫn đoàn về đều mang thổ sản
(đặc sản địa phương) đến tặng mấy người đó, chỉ cần bọn họ cao hứng thì không sợ không có cơ hội được dẫn đoàn đi. Cậu thật ngốc, cẩn thận không thôi không có đoàn mà dẫn đi đâu.”
“Nào có như vậy? Loại tặng quà này thật không đáng, mình mặc kệ chuyện này. Cũng không phải làm quan, việc gì phải nịnh bợ người ta?” Jessica khảng khái nói.
Tiffany thấy thế cười cười. “Dù sao ông xã cậu cũng rất biết kiếm tiền, cậu kiếm ít đi một chút cũng không sai.”
“Mới không phải như vậy.” Jessica lập tức phản bác. “Tuy rằng mình không kiếm nhiều tiền bằng anh ấy cũng không phải là người dẫn đoàn xuất sắc nhất, nhưng mình rất nghiêm túc làm việc, xem mình mua sách tham khảo này.” Cô đem gói sách to đặt trước mặt Fany.
“Tuy rằng cậu làm việc chăm chỉ nhưng ông xã cậu thật có chút xấu số. Dẫn đoàn đi châu Âu liền đi hơn mười ngày, cậu một tháng lại đi liên tiếp hai chuyến, thời gian ở tại Hàn Quốc không phải rất ít sao? Cẩn thận một chút, kết hôn thì khó nhưng li hôn rất dễ dàng a.” Tiffany khuyên bảo.
“ya..ya...ya!” Jessica mạnh miệng nói. “ Yuri còn chưa quản mình cậu thật nhiều chuyện a.” Kỳ thực cô có hơi chột dạ, nhưng chỉ sợ khi có đoàn nhưng cô không nhận thì thật sự sẽ ở nhà cho Yuri nuôi.
“Kwon tiên sinh thật xấu số, anh ta hẳn là thiếu nợ cậu rồi.” Fany nhịn không được nói lời công đạo.
Sica trừng cô liếc mắt một cái. “Uy, sáu giờ rồi, Yuri sắp tan tầm rồi, anh ấy nói hôm nay không tăng ca, cậu có muốn cùng chúng mình ăn cơm không?”
“Không cần đâu, mình không muốn bị ông xã cậu ghi hận.” Làm bóng đèn là không đạo đức.
“Cậu lại nói hươu nói vượn.” Sica phản bác. “Anh ấy thật sự rất bận làm sao có thể nghĩ nhiều như vậy? Bất quá cũng thật là lạ, hôm nay lại không tăng ca.”
“Jessica, mình thật sự cảm thấy bi ai cho ông xã cậu, cậu thật là một người ngu ngốc.” Fany lắc đầu đứng dậy trong lòng thầm may mắn vì đã không đáp ứng làm bóng đèn.
Nếu cô đoán không sai, Yuri hẳn là muốn ở bên vợ mới cố ý không tăng ca, mà đại tỷ ngu ngốc này một chút cũng không biết mình có bao nhiêu may mắn.
“Hwang Mi Young!” Jessica lại lần nữa kháng nghị.
Nhưng mà Fany đã đứng dậy, thuận tiện uống xong cà phê. “Đừng tức giận, cho cậu đi giải trí với ông xã nhà cậu, mình phải về nhà, sẽ gọi lại cho cậu sau.”
Vì thế Fany liền đi về trước ánh mắt kinh ngạc của Jessica.
Jessica bước vào tổng công ty SK Group, cô nhịn không được sờ sờ âu phục trên người, cũng may hôm nay cô ăn mặc có vẻ chính thức một chút, bằng không có khả năng sẽ thấy bất an.
"Xin chào, tôi có hẹn với Kwon Yuri tiên sinh, có thể giúp tôi thông báo không?" Sica mở miệng.
"Là khách của Kwon tiên sinh? Tôi xác nhận một chút." Bảo vệ cửa cầm điện thoại trực tiếp gọi đến thư ký của CEO, "Goo thư ký, dưới lầu có một cô gái nói có hẹn cùng với Kwon tiên sinh......"
Jessica nhìn hắn tựa hồ có chút chần chờ, không khỏi khẩn trương. Đương nhiên cô có thể nói thẳng cô là vợ của Yuri, nhưng như vậy thật khoa trương. Cô đến bây giờ vẫn chưa từng ghé qua công ty anh, đa số thời gian đều ở nước ngoài, cho dù có việc cần liên lạc, cô chỉ gặp anh ở bên ngoài, chưa từng đến công ty.