Rõ ràng đã tan tầm lại nói không rảnh?
Che dấu thất vọng mãnh liệt trong lòng, cô quay đầu tiếp tục công việc bếp núc, đem tức giận cùng suy sụp phát tiết trên đồ ăn. Yuri lúc này thay quần áo từ phòng ngủ đi ra.
“Nấu cơm?” Yuri nhìn cô bận bịu. “Đó là chuyện vợ nên làm, em không cần vất vả như vậy.”
Sica ẩn nhẫn thất vọng xuống dưới lại nhất thời tức giận nhảy lên, “Pháp luật có quy định làʍ t̠ìиɦ nhân thì không thể nấu cơm sao? Nếu tình nhân này không ăn, em tìm tình nhân khác. Hay anh muốn em đem quần áo cởi ra chỉ mặc cái tạp dề này mới giống dáng vẻ một tình nhân?”
Yuri bị cô trách móc không kịp nói gì. Nhưng hình ảnh cô chỉ mặc tạp dề lóe qua trong đầu, mặt anh không tự nhiên mà đỏ lên.
Nhưng Sica cũng không có tâm tình thưởng thức vẻ mặt hiếm khi đỏ của anh, đem đồ chua nhét vào tủ lạnh, rửa sạch tay rồi đi thay quần áo.
Cô đứng bên tủ quần áo hít sâu, đem cảm giác ủy khuất ép xuống. Sica cố ý lựa chọn bộ âu phục gợi cảm nhất, mang giày cao gót. Những thứ này mua vì muốn mặc cho anh xem, bởi vì trước kia cô rất trung tính, nay muốn nữ tính một chút.
Ai ngờ đến người này quá đáng như vậy? Rõ ràng đã thay quần áo nên không trở lại công ty, lại cứng rắn nói không rảnh, quả thực chính là tức chết người đi được!
Trang điểm xong, cô cầm lấy túi nhỏ ra khỏi phòng ngủ.
Yuri vừa thấy dáng vẻ khêu gợi của cô, ánh mắt trừng lớn. “Em thực sự muốn mặc…”
Ai ngờ, cô đối với ý kiến của anh không hứng thú, cũng coi như không biết ánh mắt không đồng ý kia của anh.
“Tủ lạnh còn có một chút đồ ăn, anh có thể hâm nóng, nếu không có thể ra ngoài ăn, em đi đây.” Cô hướng Yuri bỏ lại những lời này, nhìn cũng không thèm nhìn liền ra ngoài.
Lúc trong thang máy, cô hít một hơi, “Dù sao đi nữa đây cũng là bữa tiệc mọi người vì ngươi tổ chức, cố lên a Jessica.”
***
Jessica thành công bỏ những cảm giác không thoải mái ra sau đầu.
Nhân viên cơ quan du lịch đều rất vui vẻ hoạt bát, một đám người cùng nhau cười đùa, ngay cả ông chủ cũng vậy.
Bởi vì mọi người muốn làm cô tin tưởng vào công việc này, muốn cô tiếp tục ở lại.
Vui chơi giải trí một buổi tối, tan tiệc cũng là mười giờ.
“Sica, cô nên đồng ý ở lại công tác nha!” Park Hyomin lôi kéo tay cô, lại lần nữa nhắc tới chuyện công việc.
“Tôi cần chút thời gian, ít nhất là hai tháng, nếu đến lúc đó mọi người còn cần tôi, tôi sẽ đến làm.” Sica hứa hẹn.
Cô dự tính cùng Yuri ở chung thêm một thời gian nữa, hi vọng có thể đánh vỡ cục diện bế tắc này. Đáng tiếc trước kia là cô mù quáng, hiện nay anh lại cố chấp, khiến cuộc hôn nhân này không viên mãn. Trò chơi tình nhân của anh khiến cô điên rồi, không biết lúc nào sẽ bùng nổ.
“Kia đương nhiên không thành vấn đề.” Park Hyomin cũng đáp ứng. “Muốn chúng tôi tiễn cô một đoạn không? Sao không gọi chồng cô tới đón!?”
“Không cần, tôi muốn đi bộ một chút, thuận tiện tiêu hóa. Tôi đi trước đây, bye bye mọi người.” Sica xoay người cùng mọi người tạm biệt.
“Ngủ ngon, lần khác gặp!” Mọi người cũng nhiệt tình tạm biệt cô.
Vì thế cô một mình đi về phía trước, cũng không để ý chân vì giày cao gót mà đau đớn, cô cần đi một chút để phân tán bớt cảm xúc trong lòng.
Sau khi tan cuộc vui thì tâm tình lại tịch mịch. Nhìn từng đám người dần biến mất ở đầu đường, gió ban đêm thổi vào cô thật lạnh.
Hôm nay đối với cô mà nói là một đêm có giá trị kỉ niệm, mấy năm nay cô luôn cố gắng làm việc, hoàn thiện mình để xứng đôi với anh. Nay cô có chút ít thành công, nhưng vì sao lại thế này?
Cô cho ràng bản thân càng giỏi thì sẽ càng tới gần Yuri, nhưng thực tế, ngay cả chia sẻ thành công với cô anh cũng không muốn. Cô ngu xuẩn trốn tránh vấn đề lại đem hôn nhân của mình đẩy vào ngõ cụt.
Cho dù cô đã thừa nhận sai lầm, muốn cải thiện quan hệ, nhưng mỗi lần cô cảm thấy sắp thành công thì anh sẽ lạnh lùng hắt cô một gáo nước.
Giờ này khắc này, cô cỡ nào khát vọng anh có thể ở bên người cô.
Một trận đau lòng mãnh liệt đánh úp lại, cô nhất thời không thể đi tiếp. Ngồi xổm ngay tại chỗ dưới ánh đèn đường, cô cúi đầu, nước mắt liền thi nhau rơi xuống.
Yuri cảm thấy chính mình đại khái sắp điên rồi.
Một trăm linh một lần nhìn đồng hồ, anh không ngừng đi lại trong phòng khách, tâm tình nôn nóng.
Kỳ thực từ lúc cô ra khỏi cửa anh đã hối hận. Thấy cô ăn mặc xinh đẹp gợi cảm như vậy nhưng lại không phải đi với anh, anh thật khó chịu.
Tức giận làm anh tin tưởng bản thân không đi với cô là đúng.
Hôm nay khó lắm anh mới không tăng ca, muốn về nhà mang cô ra ngoài ăn cơm, thuận tiện hẹn hò. Không nghĩ tới vừa tới nhà đã cùng cô khó chịu, mà cô cứ thế đi ra ngoài.
“Đã 12 giờ rồi, thế nào còn chưa về?” Anh tức giận dậm mạnh chân, suy nghĩ tiếp, “Có thể bị say hay không? Có thể bị người đàn ông khác mang đi hay không? Hay là trên đường gặp người xấu? Đáng chết, sao không gọi mình đến đón?”
Vấn đề là, sao anh không tự động gọi cho cô nói rằng anh sẽ đến đón?
Đáp án đối với Yuri mà nói rất đơn giản, anh không muốn mất mặt. Trước kia anh có thể, nhưng mà hiện tại anh không muốn sủng cô quá đáng.
Anh nôn nóng cầm lấy điện thoại, bấm số của cô, điện thoại vừa chuyển thì anh nghe âm thanh mở cửa. Yuri theo phản xạ ngắt điện thoại sau đó ngồi ngay ngắn trên sô pha, tay cầm điều khiển từ xa, bắt chéo chân làm bộ dáng nhà nhã mà hoàn toàn quên rằng, bình thường anh không có bắt chéo chân.
Sica chậm rãi mở cửa tiến vào, động tác có chút chậm, vẻ mặt mỏi mệt. Cô không nói gì, cũng không có biểu cảm gì.
Bình tĩnh của cô khiến anh bất mãn bạo phát.
“Trễ như vậy mới trở về, chơi rất vui, luyến tiếc trở về sao? Em có thể về trễ chút nữa, nhà chúng ta cũng không có gác cổng.” Tức giận cùng ghen tuông tràn ra.
Lời nói của anh làm cô có chút hy vọng.
“Anh…… Đang đợi em sao?” Trong mắt cô hơi sáng, vẻ mặt mệt mỏi tươi lên không ít.
Yuri sửng sốt một chút, lập tức châm chọc bĩu môi.
“Em nghĩ gì vậy?” Thanh âm của anh lại hồi phục lạnh như bằng. “Quan hệ chúng ta là gì? Chờ cửa là chuyện của vợ chồng, em cảm thấy anh cần thiết phải đợi em sao?”
Anh dùng câu hỏi này trả lời cô, thật có lực công kích.
Ánh mắt cô trở nên ảm đạm, tiếp theo cô chậm rãi cười, tươi cười kia có chút thống khổ. “Đúng nha, xem ra câu hỏi của em thật ngốc.”
“Em……” Anh phát hiện sắc mặt cô không tốt, đang muốn hỏi xem cô không thoải mái chỗ nào thì cô đã xoay người vào phòng.
Yuri gõ mặt bàn một cái, suy sụp muốn điên cuồng hét ra tiếng.
Được rồi! Việc này thật tốt, cô chưa về, anh nôn nóng đến phát điên. Nay cô đã về, anh lại bất an muốn cắn người, rốt cuộc là tình huống gì?
Yuri lại ở phòng khách đi qua đi lại, rốt cục quyết định muốn cùng cô hảo hảo nói chuyện một chút, nếu cứ như vậy, anh chưa làm cô nổi điên thì anh đã điên trước rồi.
Cất bước đến phòng ngủ của hai người, anh mở cửa thì sửng sốt không thấy cô đâu. Nhưng rõ ràng vừa nãy cô vào phòng mà? Phòng tắm cũng trống trơn, chẳng lẽ ở phòng khác?
Đang định xoay người tìm phòng khác thì một âm thanh nhỏ nhặt vụn vặt kéo bước chân anh. Yuri nghiêng tai lắng nghe, còn có âm thanh hít mũi đứt quãng. Anh kinh ngạc mở to hai mắt cẩn thận tìm, mới nhìn thấy bên kia giường lồi lên một cái đầu nhỏ, đi vòng qua giường liền nhìn thấy cô.
Sica ngồi trên mặt đất cạnh giường, dưới ánh đèn mờ nhạt khóc nức nở không tiếng động. Cô khóc chuyên tâm như vậy, cả cái mũi đều đỏ, anh đứng trước mặt cũng không phát hiện.
Yuri cảm thấy ngực mình như bị đâm một cái.
Cô vừa trở về sắc mặt đã không tốt, chẳng lẽ ở ngoài bị khi dễ? Nhất thời tức giận nổi lên.