Chương 32

Lúc này, zombie chủ yếu tụ tập ở phía trước vụ tai nạn xe hơi, nơi đó có mùi máu tanh nồng nặc, hành động của Hàn Thanh Hạ vừa nhanh vừa dứt khoát, hơn nữa tiếng động khá nhỏ.

Nhân lúc bây giờ số zombie vẫn còn chưa nhiều lắm, cô vô cùng suôn sẻ thoát ra khỏi hiện trường vụ tai nạn xe hơi.

Ngay khi cô đang định lao ra khỏi ngã tư thì đột nhiên nghe thấy tiếng va chạm vang lên ở bên cạnh, nhưng người trong xe vẫn còn may mắn sống sót hét lên một tiếng chói tai.

Đó là một chiếc xe thể thao rất có giá trị.

“A… Cô ta gϊếŧ người!” Cô gái ngồi trên ghế phụ run rẩy hét lên một tiếng, căng thẳng nắm chặt lấy cánh tay của người bạn trai, hoảng hốt nhìn Hàn Thanh Hạ đang tàn sát bữa bãi ở bên ngoài.

Hàn Thanh Hạ lạnh lúc nhìn vào trong xe một cái.

Túi khí an toàn của chiếc xe này cũng đã bị bung ra.

Cô thu hồi ánh mắt.

Một chiếc xe vô dụng, vô dụng giống như hai người ngồi bên trong.

Hàn Thanh Hạ tiếp tục rút lui về phía trước, tìm một chiếc xe hơi nào đó rồi rời đi, cho dù không thể tìm thấy thì cũng phải nhanh chóng chạy ra khỏi nội thành.

Đúng lúc này, cánh cửa xe của chiếc xe phía sau cô mở ra.



“Cô có thể mang theo chúng tôi đi cùng được không?”

Người đàn ông trẻ tuổi ngồi trên ghế lái mở cửa xe ra, nhanh chóng đưa ra quyết định nhờ Hàn Thanh Hạ giúp đỡ.

“Nếu cô đưa chúng tôi đến một nơi an toàn, tôi sẽ cho cô tiền! Cha tôi là chủ tịch của tập đoàn Đông Bình, nhà tôi có rất nhiều tiền! Cô muốn bao nhiêu tôi sẽ đưa cho cô bấy nhiêu!”

Hàn Thanh Hạ thậm chí còn không thèm nhìn anh ta dù chỉ một cái, tiếp tục chạy về phía trước.

“Ông xã, anh đang nói gì với cô ta vậy! Cô ta đã và đang gϊếŧ người đấy! Rất nhiều rất nhiều người! Chúng ta phải báo cảnh sát bắt cô ta lại!”

“Ngậm miệng!” Người đàn ông nhìn thấy Hàn Thanh Hạ không thèm quay đầu lại mà tiếp tục đi về phía trước, lập tức kéo người phụ nữ bên cạnh nhanh chóng đi theo.

“Bộp!”

“Bộp!”

“Bộp!”

Sau khi quét sạch năm con zombie, cuối cùng Hàn Thanh Hạ cũng đã rời khỏi phạm vi bệnh viện.

Đây là một con hẻm nhỏ trong khu dân cư.



Lúc này, bởi vì hầu hết mọi người dân đều bị mặc kẹt trong nhà nên dịch bệnh zombie chưa bùng phát trên quy mô lớn ở khu dân cư.

Hàn Thanh Hạ đi dọc theo các khu vực không người sinh sống như vành đai xanh, thỉnh thoảng lại bắt gặp một vài con zombie quét dọn vệ sinh hoặc zombie chạy bộ buổi sáng, nhưng chẳng qua cũng chỉ là chuyện trong một cú đánh.

Cô vừa đi vừa tìm kiếm xe.

Hơi xui xẻo chính là không tìm thấy chiếc xe nào.

Mà lúc này, phía sau cô còn có hai chiếc đuôi nhỏ đang đi theo!

“Ông xã, con đường này khó đi quá, em đi giày cao gót không thể đi nổi!”

“Nếu không thể đi được thì cút đi!” Người đàn ông dường như đã mất hết kiên nhẫn.

Sau khi bị mắng, trên mặt trong mắt người phụ nữ ngay lập tức tràn ngập ấm ức, cô ta muốn giả vờ nũng nịu để bạn trai thương tiếc một chút: “Ông xã…”

Nào biết, chiêu trò ngày thường bách phát bách trúng của cô ta hôm nay lại không có tác dụng gì.

“Tại sao tôi có thể coi trọng một người phụ nữ vừa vô dụng vừa không có đầu óc như cô chứ! Cái gì cũng không biết còn kéo chân sau! Nếu cô muốn chết thì cũng đừng kéo theo ông đây! Cút đi!”

Nghe thấy những lời này, sắc mặt người phụ nữ xinh đẹp kia trở nên cứng đờ, cô ta cắn môi, nhìn Hàn Thanh Hạ đang cầm xẻng ở phía trước và người bạn trai đang bỏ rơi mình đi theo cô, cô ta không nói thêm gì nữa, khập khiễng đi theo với đôi giày cao gót dưới chân.