Chương 21

Nghe thấy cuộc trò chuyện của hai người bọn họ, Hàn Thanh Hạ tiếp tục ngoảnh mặt làm ngơ tiếp tục đi về phía trước.

Lăn lộn trong thời kỳ mạt thế một thời gian dài như vậy, cô không phải là một kẻ ngu ngốc thiểu năng trí tuệ, người khác chỉ mới nói vài câu đã xông lên lý luận hoặc nóng đầu bỏ tiền ra mua, khiến bọn họ bị vả mặt.

Trong thời kỳ mạt thế, không cần vả mặt, chỉ cần gϊếŧ chết!

Khi Hàn Thanh Anh tiếp tục đi dạo về phía trước thì đột nhiên nhìn thấy hai bóng dáng quen thuộc.

Một người đàn ông trẻ tuổi cùng với một người phụ nữ mang thai đang đi dạo trước mặt Hàn Thanh Hạ.

Đó chẳng phải là Hàn Anh và bà xã của anh ta- Những người đã bị Hàn Thanh Hạ lừa một cú sao?

“Bà xã à, em đừng nóng giận, hôm nay em muốn mua cái gì thì mua cái đó đi! Em hãy tha thứ cho anh, đừng tức giận kẻo ảnh hưởng đến con!”

“Hàn Anh! Anh vẫn luôn lừa gạt em đúng không? Nhà anh căn bản không sở hữu căn hộ kia! Anh cố ý lừa em!”

“Đó thực sự là nhà anh mà!”

“Vậy nhóm người hôm nay đến là sao? Bọn đòi nợ đã tìm đến tận nhà anh nói căn nhà này là của bọn họ! Khiến bà nội anh tức giận đến mức phải nhập viện!”



“Bà xã à, anh cũng không biết chuyện gì đã xảy ra nữa, căn hộ kia thực sự là do mẹ anh bỏ ra hai triệu tệ mua lại từ Hàn Thanh Hạ, nếu tìm được cô ta thì có thể sang tên ngay lập tức!”

“Không đúng! Chẳng phải mẹ anh nói căn hộ kia vẫn thuộc về Hàn Thanh Hạ sao? Là cô ta tặng lại cho anh ở nên không thể thêm tên em vào, tại sao bây giờ lại trở thành nhà anh mua, còn có thể sang tên nữa!”

“Bà xã, ôi trời, dù sao sau này căn nhà kia cũng là của chúng ta, anh là con trai duy nhất trong nhà, sau này có thứ gì không phải của anh chứ? Của anh chính là của em, em cứ tin vào anh!”

“Hàn Anh, anh bảo em phải tin anh như thế nào đây! Trước đó anh nói nội thất trong nhà đã đầy đủ, chỉ cần xách hành lý vào ở, nhưng sau này lại phát hiện đó chỉ là một căn nhà trống rỗng. Anh nói đó là tài sản của nhà anh, bây giờ công ty đòi nợ lại tìm đến! Xem như tôi đã nhận ra nhà các anh đang lừa tôi! Tôi không muốn đứa nhỏ này nữa! Bây giờ tôi sẽ đi giải quyết nó!”

“Bà xã à! Bà xã à!”

Hàn Thanh Hạ đứng trong khúc quanh nghe thấy cuộc đối thoại giữa hai người bọn họ, khoé miệng không nhịn được cong lên mỉm cười.

Tuyệt vời! Tuyệt vời thật!

Chỉ mới mười ngày trôi qua mà nhà họ Hàn đã xuất sắc như vậy, bà nội cô còn phải nhập viện.

Nhưng nó có thể còn xuất sắc hơn nữa.

Cô nhìn Hàn Anh- Người đang chống tay vào thang cuốn đuổi theo bà xã của mình, chơi xấu huýt sáo với anh ta một cái.

Hàn Anh đang lo lắng đến sứt đầu mẻ trán nghe thấy tiếng huýt sáo bèn quay đầu lại nhìn một chút thì thoáng nhìn thấy một người phụ nữ đang tựa lưng vào lan can thuỷ tinh, nhàn nhã nhìn về phía bọn họ.



Đó chẳng phải là…

“Hàn Thanh Hạ!”

Vừa mới nhìn thấy cô, Hàn Anh đã lập tức dừng lại, đang định quay lại đuổi theo cô, nhưng lúc này bà xã anh ta đã chạy xuống tầng dưới.

“Bà xã!”

“Bà xã!”

Một bên là người vợ đang muốn đi phá thai của mình, một bên là Hàn Thanh Hạ.

Lúc này, Hàn Anh quả thực hận không thể phân thân ra làm hai người.

Sau khi cân nhắc một chút, cuối cùng anh ta quyết định đuổi theo Hàn Thanh Hạ.

Con mẹ nó!

Nếu bắt được con ả khốn khϊếp này và đưa đến trước mặt bà xã mình giải thích, chẳng phải là được sao?