Chương 15

Nhưng nếu chặt trọc trụi cây cối, chỗ này của cô rất dễ bị bại lộ ở trước mặt người khác.

Sau khi nghiêm túc tự hỏi một phen, cô cúi đầu bắt đầu dọn dẹp những cành lá khô héo xung quanh.

Cây cối chắc chắn không thể đốn hạ, một khi đốn hạ sẽ dễ dàng bị người khác phát hiện, trong thời kỳ mạt thế, con người chính là thứ nguy hiểm nhất, ngăn chặn con người đến còn đáng tin cậy hơn nhiều so với việc ngăn chặn trước một số tai hoạ do con người gây ra.

Không thể lẫn lộn đầu đuôi được.

Hơn nữa, trên thực tế việc cháy rừng diện rộng rất ít khi xảy ra, rừng rậm ẩm ướt, chỉ cần dọn sạch lá khô cành khô rơi rụng trên mặt đất là có thể ngăn ngừa cháy rừng một cách hiệu quả.

Lấy ranh giới phòng hộ của căn cứ mình làm trung tâm, Hàn Thanh Hạ dọn dẹp ra một khu vực sạch sẽ.

Đúng lúc này, trong đầu cô đột nhiên vang lên một giọng nói.

“Tích- Đã nhận ra mối nguy hiểm tiềm tàng về hoả hoạn đã được giảm bớt.”

“Khen thưởng- Vĩnh viễn không thể cháy trong khu vực dọn dẹp!”

Hàn Thanh Hạ: “!”

Bàn tay vàng vô cùng hữu hiệu trong những thời điểm mấu chốt.



Tính an toàn của căn hầm trú ẩn của cô lại được gia tăng một lần nữa.

Mối nguy hiểm tiềm ẩn lớn nhất trong lòng Hàn Thanh Hạ đã được loại bỏ, cô lập tức tập trung tinh thần vào những chuyện khác.

Mỗi một nơi cô dọn dẹp sạch sẽ đều nhận được phần thưởng tương ứng, mỗi khi củng cố một nơi nào đó, khả năng phòng ngự của căn cứ sẽ tăng lên.

Căn cứ của cô đang được chuyển hoá một cách nhanh chóng.

Mấy ngày nay, các đơn hàng chuyển phát nhanh của cô cũng đã lần lượt được chuyển đến đầy đủ.

Ban ngày Hàn Thanh Hạ làm việc ở trong hầm trú ẩn, buổi tối sẽ đến kho hàng lấy đồ.

Cô nhờ nhân viên chuyển phát nhanh gửi đồ vào trong kho hàng của mình, trước cổng vào của kho hàng cũng được lắp đặt một chiếc camera theo dõi cỡ lớn, còn có Hạ Thiên đang giúp cô trông chừng ở đó.

Bây giờ đang là thời kỳ thái bình, cho dù không có ai trông chừng đi nữa cũng không có ai chủ động làm việc xấu, huống chi bên trong còn có một con chó vô cùng hung hãn.

Các nhân viên chuyển phát nhanh dỡ hàng hoá hết xe này đến xe khác, sau khi dỡ xong lập tức rời đi.

Buổi tối Hàn Thanh Hạ đến lấy, dùng không gian của mình đưa đồ đi, mang về căn cứ của mình.

“Tích- Phát hiện kho hàng đã đầy.”



Hàn Thanh Hạ mua một trăm tấn gạo, một ngàn thùng mỳ gói, hai trăm hộp xúc xích, một trăm hộp dưa muối, hơn hai mươi ngàn đồ hộp, tất cả đều đã được chuyển đến đầy đủ và xếp gọn gàng trong một nhà kho lớn cuối hầm trú ẩn của cô.

“Khen thưởng- Kho hàng siêu cấp! Đồ ăn được lưu trữ ở đó vĩnh viễn tươi ngon!”

Cánh cửa nhà kho lớn trước mặt Hàn Thanh Hạ ngay lập tức biến thành loại cửa nhà kho ngân hàng mà cô chỉ mới nhìn thấy trong phim truyền hình.

Ngay cả các dụng cụ phát nổ chuyên nghiệp cũng không thể mở được cánh cửa kim loại dày này, chỉ có khi nhận dạng mống mắt của Hàn Thanh Hạ mới có thể mở được!

Sau khi mở cánh cửa nhà kho ra, đồ đạc tích trữ bên trong cũng đã được phân loại cất giữ, điều quan trọng nhất chính là công năng của nó!

Luôn luôn tươi mới!

Không sợ hết hạn!

Ngoài ra, một đống hạt giống Hàn Thanh Hạ mua sau đó cũng đã được chuyển đến.

Cô đặt mua các loại hạt giống và cây giống thông thường.

Hầu như tất cả các loại hạt giống rau đều có thể gieo trồng và phát triển bình thường, mấy loại như khoai lang gì đó cần phải mua mầm khoai lang.

Nhóm dịch: Nhà YooAhin