Chương 3: bị buộc thân cận

Ở kiếp này, Đường Thời mới hiểu được, Đường Khế ngăn cản không phải vì suy nghĩ của hắn, mà là ngay từ đầu hắn liền không nghĩ tới những người xung quanh không thể khống chế được xuất hiện.

Trước khi trái tim của Đường Thời bị đào ra, Đường Khế nói cho hắn tình hình thực tế, cái người muốn cùng hắn thân cận gọi là Viêm Tự, trong nhà có chút bối cảnh, đã từng là một người uy phong bát diện quân nhân (?), bất quá bị thương nặng trong một lần làm nhiệm vụ, không chỉ bị hủy dung, còn tổn thương tới dây thần kinh, dẫn tới nửa người hắn hoạt động không linh hoạt, thậm chí không thể nhấc cánh tay đứng dậy, hoàn toàn trở thành phế nhân. Tuy nhiên, ngay cả khi Viêm Tự lại bị phế, gia đình cùng bối cảnh của hắn còn ở đó, cho nên Đường Khế tìm mọi cách ngăn cản bọn họ gặp mặt.

Sau khi Đường Thời cãi nhau với người trong nhà xong, Đường Minh Hải không có cách nào để xong việc, Đường Khế xung phong nhận việc thế Đường Thời đi “Nhìn một cái”, dù sao đi gặp mặt là được, có đi hay không là một loại cách nói, có nhìn trúng hay không chính là một loại khác cách nói, như vậy Đường Minh Hải còn không đến mức đắc tội vị thương nhân kia, một công đôi việc. Đường Minh Hải thật sự không có biện pháp, đối với Đường Thời quả thực chán ghét đến cực điểm, còn đối với sự gần gũi của Đường Khế thì thực trấn an.

Đường Thời trong lòng cười lạnh, nhướng mày, “Anh muốn em làm như thế nào?”

Dáng vẻ của Đường Khế như vì hắn mà suy nghĩ, “Lục Xuyên cùng em rất xứng đôi, quan trọng nhất chính là hắn thật thích em, tìm một người em thích, chi bằng tìm một người thích em tới hảo. Hơn nữa điều kiện hiện tại của Lục Xuyên không thể chê, nghe nói người theo đuổi hắn rất nhiều, cho dù như vậy hắn còn có thể chung tình với em, đây cũng là rất khó tìm được.”

“Đúng vậy, rất khó tìm được.” Đường Thời không tỏ ý kiến lặp lại một lần, không có nói thêm nữa, lập tức đi xuống dưới lầu sau Đường Khế.

Thái độ của Đường Thời làm Đường Khế phi thường khó chịu, ở trong mắt hắn, Đường Thời chính là một người ngu ngốc, đối với hắn phi thường nhân nhượng, hiện tại thái độ này là có ý tứ gì?!

Đường Khế vội vàng đi theo, muốn tận mắt nhìn xem Đường Thời rốt cuộc muốn làm gì.

Đường Minh Hải còn ở lầu một trong phòng khách, tức giận hiển nhiên còn không có tiêu, Ninh Cầm đang ở bên cạnh nhỏ giọng khuyên hắn chú ý thân thể. Đường Minh Hải vừa nhấc đầu, liền nhìn đến người vừa mới còn cùng hắn ồn ào đến cãi vã kịch liệt, lúc này dường như không có việc gì đi xuống dưới lầu, lập tức nhảy dựng lên mà nổi trận lôi đình, “Đường Thời, ta hôm nay đem lời nói đặt ở nơi này, ngươi đồng ý thân cận cũng đã đồng ý, không đồng ý thì cũng phải đồng ý, ngươi còn ngại không đủ mất mặt? Mặt lão tử đều bị ngươi làm mất hết!”

Đường Thời đối với cha chỉ có hận, Đường Minh Hải chính là tiểu nhân, đê tiện lại vô sỉ!

Đường Khế so Đường Thời lớn hơn hai tuổi, khi đó Đường Minh Hải cùng Ninh Cầm đã có hài tử, không biết từ nơi nào nghe nói Mai gia có bảo vật của tổ tiên, ỷ vào tài mạo của chính mình, đối với con gái của Mai gia Mai Tuyết điên cuồng theo đuổi. Sau khi kết hôn, thậm chí còn hỏi thăm bảo vật của tổ tiên Mai gia, sau khi biết được đó là lời nói dối, đối với Mai Tuyết cũng mất đi sự nhiệt tình. Mai Tuyết có Đường Thời, Ninh Cầm mang theo Đường Khế công khai tới cửa, điều này làm cho bệnh trầm cảm của Mai Tuyết càng ngày trầm trọng, vốn là thân thể không tốt, hơn nữa chuyện này đã đả kích cô, thời điểm cô nhảy lầu tự sát khi ấy Đường Thời mới một tuổi.

Ông ngoại Đường Thời đối với Đường Minh Hải hận cực kỳ, đem Đường Thời về tiếp tục nuôi dưỡng. Năm ấy ông ngoại qua đời, Đường Thời chỉ có 13 tuổi, không có cách nào, Đường Minh Hải đành phải đem Đường Thời trở về, liền không thích, dù sao cũng là thân sinh cốt nhục của chính mình. Đường Thời rất rõ ràng, Đường Minh Hải đối hắn từ trong xương cốt liền không thân cận, trong mắt hắn chỉ có một nhi tử là Đường Khế, vì để dung tiến trong cái nhà này, Đường Thời ở khắp nơi luôn nhường nhịn, hy vọng có thể chân chính trở thành một phần tử trong nhà, được phụ thân cùng mẹ kế tiếp nhận, bọn họ mặt ngoài đều làm người tốt, nhưng họ lại ước gì hắn chết đi.

Sau khi chuyển đến nơi Đường Thời từng ở kiếp trước, Đường Minh Hải không có đi tìm hắn, cũng không có liên hệ hắn, liền như vậy hoàn toàn cùng hắn chặt đứt liên hệ. Đường Thời thường suy nghĩ, có lẽ bọn họ vẫn luôn hy vọng hắn làm như vậy, hắn là người dư thừa ở Đường gia, chỉ cần hắn rời đi, gia đình một nhà ba người mới có thể sống đến tốt tốt đẹp đẹp.