Chương 23

Mà phái trường quân đội cho rằng, virus biến dị là hiện tượng tự nhiên, con người sống trên trái đất lâu như vậy, vẫn luôn đấu tranh với virus. Công nghiệp là sự bảo đảm cho sự phát triển của con người, nếu như hiện giờ từ bỏ việc phát triển khoa học kỹ thuật, chẳng những không thể bảo hộ loài người, mà còn là quá trình tự hủy hoại, thụt lùi của nền văn minh nhân loại.

Hai phái leo thang từ cãi vã dần đến công kích người nhà, rồi có dấu hiệu của vũ lực, bởi vì Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc lần thứ 17 sẽ được tổ chức vào tháng 3 năm sau, cho nên bây giờ là thời kỳ đề cử các chức danh đại biểu nhân dân toàn quốc. Các đại biểu Quốc hội, thời điểm đấu vật cũng là thời điểm nhạy cảm nhất. Cho dù Kỷ Sâm ở đây có suy nghĩ thì cũng chỉ có thể suy tính ở trong bụng mà thôi.

Người đàn ông đương nhiên cũng hiểu rõ hình hiện tại, vì thế cũng không nhiều lời, nhận lệnh xong liền chuẩn bị rời đi, nhưng vừa quay người lại thì lại bị Kỷ Sâm gọi lại.

“Không phải cậu nói Tống Nhiễm đã đột nhập mạng lưới thông tin của thành phố H rồi sao?” Kỷ Sâm hỏi.

“Đúng vậy, nhưng cô ấy nói vì phòng ngừa bị Lý Đông Huy phát hiện, chỉ có thể duy trì kết nối điểm đối điểm trong vài giây.” Người đàn ông cung kích trả lời.

“Điểm đối điểm?” Ngón tay thon dài của Kỷ Sâm gõ lên tay vịn sô pha theo nhịp điệu: “Gọi Tống Nhiễm mang theo thiết bị tới văn phòng tôi một chuyến!”

+++++

Đại Học J, một ký túc xá nọ.

Chắc là do cái tên đó đã làm cho Thẩm Nịnh có thêm dũng khí nhỏ, cô run run ép bản thân mình bình tĩnh, lặp đi lặp lại những điều mà trước đây mình đã từng được học.

Lúc này, máy truyền tin trên cổ tay Thẩm Nịnh đột nhiên lóe một chút, một giọng nói tin tức vang lên, đó là một dãy số lạ, giác quan thứ 6 của Thẩm Nịnh nói cho cô biết rằng bây giờ toàn bộ thông tin hay phương thức liên lạc đều đã bị cắt đứt, chỉ có thể có một người có năng lực truyền tin tức theo kiểu này.

Vì để cho bản thân bình tĩnh trở lại, cô cắn chặt môi, ngón tay run rẩy ấn vào máy truyền tin, giọng nói rõ ràng của một người đàn ông truyền đến tai cô: “Sống sót, chờ anh!”

Là anh, thật sự là anh!

Lòng của Thẩm Nịnh từ sợ hãi tột cùng, biến thành sự vui sướиɠ, nhưng nước mắt lại không tự chủ dần tràn khỏi hốc mắt.

Trong phòng, Thẩm Nịnh nghe đi nghe lại bốn chữ đó, sự mê mang và nỗi tuyệt vọng biến mất, ánh mắt của cô dần dần trở nên kiên định hơn, cô dùng sức lau nước mắt, trong đầu bắt đầu suy nghĩ. Tổng kết đại khái các tác phẩm điện ảnh với những tiếp xúc ngắn ngủi trong mấy ngày qua của cô, đặc điểm của bọn zombie gồm có:

1. Thị giác thoái hóa, thính giác, khứu giác không đổi hoặc là sẽ trở nên nhạy hơn.

2. Không có cảm giác đau, không có trí thông minh

3. Nước bọt mang theo virus truyền nhiễm, có thể truyền qua máu.

4. Não đã chết, cắt đứt hệ thần kinh chính là biện pháp gϊếŧ chúng.

5. Người khỏe mạnh sau khi bị cắn chỉ cần 8-15 giây là sẽ biến dị trở thành thây ma.