Kiếp trước Yên Vũ đã phải chiến đấu hết nửa đời người vì quốc gia của mình, kiếp này, cô vẫn phải ra sức bảo vệ bản thân như vậy. Cuộc sống luôn chìm trong tranh đấu, thật sự có chút mệt mỏi.
Cô chạy nhanh về phía Hàn Vệ, trên đường đi tiện tay dùng dị năng đánh rớt mảng lớn tang thi, mồ hôi không ngừng chảy dọc theo gò má rơi xuống đất.
Ở bên này chiến đấu hết sức căng thẳng, bởi vì tang thi nhận ra sự uy hϊếp của nam nhân kia nên càng liều mạng lao về phía hắn, tang thi cấp hai lần lượt lao lên, lần lượt bị tiêu diệt, máu tươi cùng thịt thối vung vãi dưới đất, chất thành từng đống lớn.
Trước mắt Yên Vũ toàn bộ đều hóa thành hai màu đỏ đen đáng sợ, còn có ánh sáng tím thỉnh thoảng chớp lóe.
Sức tập trung của Hàn Vệ thật sự rất cao, ngay cả khi cô đi đến gần hắn cũng không nhận thấy, chỉ cho là có dị năng giả khác muốn giúp hắn. Cao độ chiến đấu khiến cơ bắp toàn thân hắn căng ra, hơi thở rối loạn, rõ ràng đã thấm mệt, nhưng vẫn đứng vững ở nơi đó không cho phép bất kì một tang thi nào vượt qua.
"Cần giúp đỡ sao?"
Yên Vũ nhẹ giọng lên tiếng, dị năng trong cơ thể nhanh chóng khởi động, ngón trỏ tụ lực liền bắn ra một loạt hỏa đạn. Tiếng nổ lớn chấn cho lỗ tai mọi người ong ong, tang thi đồng loạt bị xuyên thủng não, Hàn Vệ cũng chú ý đến cô, hắn quay đầu, có chút ngạc nhiên nâng mắt lên:
"Cô là dị năng giả cấp hai? Không tệ."
Bởi vì vấn đề chênh lệch thực lực, Hàn Vệ có thể dễ dàng nhìn rõ dao động năng lượng trên người cô. Thời điểm này muốn tìm dị năng giả cấp hai cũng không phải quá khó, nhưng trong căn cứ, cô là nữ nhân đầu tiên đạt đến trình độ này.
Yên Vũ nhíu mày, nghe ra trong giọng nói của hắn có tán thưởng, nhưng không hiểu sao cô lại cảm thấy rất khó chịu khi thực lực của mình không bằng người khác.
Đang lúc hai người tán gẫu, phía xa xa đột nhiên có tiếng gào to đầy thê lương, âm thanh kia vang vọng khắp toàn chiến trường, nâng cao sĩ khí của đám tang thi. Bọn chúng đồng loạt rống to, càng thêm ra sức tiến công, căn cứ không thể tiếp tục chống chọi, đành mang vũ khí hạng năng ra để kéo dài hơi tàn.
Thấy tình hình không ổn, Yên Vũ vươn tay ra, dùng sức đấm vỡ đầu tang thi vừa nhảy lên trước mắt, vội vàng nói:
"Thủ lĩnh của chúng là một tang thi cấp ba, nếu không tiêu diệt được nó thì trận chiến này sẽ không kết thúc được. Tôi biết vị trí của nó, anh có dám liều mạng không?"
[Tít tít. Đã xác định rõ mục tiêu.
Thông tin: Tang thi cấp ba hệ thủy (dị biến)
Ký chủ nhớ cẩn thận, trên người của tên kia mang độc, ngay cả dị năng giả bị cắn trúng cũng có nguy cơ biến thành tang thi.]
Hệ thống vừa thông báo, Yên Vũ liền nói thẳng ra:
"Nó là một tang thi biến dị hệ thủy."
Cô đặc biệt nhấn mạnh hai chữ sau cùng, Hàn Vệ cũng hiểu rõ dị năng của hắn và tang thi kia tương khắc với nhau, vừa rồi nghe được âm thanh gầm to của nó, hắn liền biết đó là thủ lĩnh. Nữ nhân này không những biết rõ vị trí của tang thi kia, ngay cả năng lực của nó cũng biết, rất kì quái. Cô không sợ nói cho hắn thì bí mật của bản thân sẽ bại lộ sao?
Hàn Vệ nhíu mày, đưa mắt nhìn qua toàn cảnh, phát hiện mọi người đều đã thấm mệt, đang dùng súng máy tấn công lũ tang thi.
Âm thanh nổ súng đùng đoàng làm tâm trạng của những người thường trong căn cứ lên lên xuống xuống không thôi, bọn họ sợ, sợ một khi căn cứ thất thủ thì bản thân sẽ biến thành thức ăn của lũ tang thi kia, chết không toàn thây.
Hàn Vệ quay đầu nhìn những người bên cạnh, trầm giọng nói:
"Tôi phải rời đi vị trí, hi vọng mọi người có thể cầm cự trong chốc lát."
"Cái gì? Cậu mà đi thì nơi này xong mất!" Một người trong đó mặt mũi trắng bệch nhìn hắn.
Càng có nhiều người khó hiểu vì sao đang lúc chiến đấu, hắn lại muốn rời khỏi vị trí.
"Đúng vậy, cậu muốn đi đâu chứ?"
Hàn Vệ vội vàng giải thích: "Đi tìm đầu lĩnh của bọn chúng, chúng ta không thể cứ đánh như thế này được."
Hắn nói xong đưa tay ôm ngang eo Yên Vũ, nhìn độ cao của tường thành, lại nhìn tang thi đông nghìn nghịt, trong lòng có chút căng thẳng.
Nữ nhân bị hắn động chạm, trong phút chốc giật mình nói:
"Anh làm gì? Buông tay..."
"Tốc độ của cô quá chậm."
Hàn Vệ dứt khoát nói, Yên Vũ bị hắn nhìn thì sinh ra xấu hổ, bởi vì cô thật sự không nhanh bằng hắn, cho nên chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi nói:
"Đi hướng hai giờ!"
Nam nhân hơi gật đầu, một tay giữ eo cô, một tay xuất ra lôi điện đánh bay tang thi trước mắt, tung người liền lao xuống tường thành.
Mọi người nhìn thấy hành động này của bọn họ đều trợn tròn mắt, chỉ thấy hai thân ảnh vừa rơi xuống, tang thi ngửi được mùi thịt liền điên cuồng nhào tới, mở rộng cái miệng đầy máu của mình ra mà cắn loạn.
Tim của mọi người đều như ngừng đập, run rẩy, đặc biệt là đám người quen biết Hàn Vệ, tay chân đều đã lạnh ngắt.
Lúc này, dị biến phát sinh, tiếng nổ ầm ầm vang lên, lôi điện mang theo khí thế mạnh mẽ bắn nhanh ra, trực tiếp đánh cho tang thi trong phạm vi xung quanh nát bét. Gần như ngay lúc đó, hỏa năng lượng nóng rực cũng thổi quét mà ra, không khí xung quanh vì năng lượng lôi hỏa quấn quít mà vang lên tiếng nổ to, khói đen nghi ngút che mất tầm nhìn của mọi người.
"Biếи ŧɦái!" Yên Vũ lầm bầm, lần này ở gần sát bên cạnh nên đã có thể trực tiếp cảm nhận được năng lượng cuồng bạo của dị năng cấp ba, thậm chí làn da của cô đều ẩn ẩn đau rát vì dư chấn vừa rồi.
Thính giác của Hàn Vệ vô cùng nhạy bén, hắn ôm cô nhanh chóng di chuyển tới trước, thản nhiên đáp:
"Cô có giống người thường sao?"
Hỏa dị năng của nữ nhân này mang theo một loại năng lượng hắc ám không thể nói rõ, tính ăn mòn của nó thật sự rất mạnh mẽ, chỉ cần bị dính trúng liền khó lòng dập tắt. Hơi thở quỷ dị kia khiến dị năng của cô trở nên vô cùng đặc biệt, thậm chí lực phá hoại có thể so sánh với hắn.
Hai người hừ một tiếng, không có thời gian tiếp tục nói nhảm, Hàn Vệ mang theo Yên Vũ xuyên qua tầng tầng lớp lớp tang thi, mồ hôi không ngừng nhỏ xuống, lại bị năng lượng của bọn họ hun nóng mà bốc hơi. Bọn họ là hi vọng cuối cùng của căn cứ, nếu bây giờ xảy ra chút ngoài ý muốn nào thì lần này xem như xong. Mang trên vai cả trăm ngàn mạng sống, Yên Vũ đột nhiên có cảm giác bản thân đã trở về khoảng thời gian làm nhiệm vụ cho chính phủ, vì nhân dân mà bán mạng.
Trong lòng cô nổi lên chút phấn khích không rõ, mặc dù tay chân đã bắt đầu run rẩy vì dùng lực quá nhiều, nhưng cô cảm thấy như đang thật sự sống. Đây không còn là nội dung của một quyển tiểu thuyết nữa, từ khi cô tỉnh dậy thì thế giới này đã trở nên chân thật, mọi thứ đều là thật.
Tuy đây là lần đầu tiên hai người phối hợp với nhau nhưng vẫn tương đối ăn ý, chỉ cần Hàn Vệ vừa thu tay về, Yên Vũ lập tức đánh ra, bất quá số lượng tang thi vẫn vượt quá sức tưởng tượng của bọn họ, hiện tại căn bản chỉ có thể liều mạng mà chiến đấu.
Từ trên tường thành nhìn xuống, mọi người chỉ có thể nhìn thấy lôi điện cùng hỏa diễm quấn quít vào nhau, điên cuồng tàn phá trận hình của tang thi, chẳng mấy chốc đã đi xa khỏi căn cứ.
Chu Đồng đứng ở xa xa quan sát bọn họ, tức giận siết chặt nắm tay, trong lòng hắn vô cùng khó chịu vì bản thân chẳng giúp ích gì được cho chị.
"Cảm thấy yếu đuối? Vậy thì càng phải cố gắng hơn."
Diệp Phàm ở bên cạnh vừa chiến đấu vừa lên tiếng nhắc nhở, hai người kia vừa rời đi, căn cứ càng thêm nguy kịch.
Trước mặt hắn, một lượng lớn cây gai bén nhọn không ngừng phóng xuất từ dưới đất lên, đem tang thi xiên thành từng xiên cao ngất, cảnh tượng vô cùng đáng sợ.