Chương 7: Nhận biết

Không biết qua bao lâu, chấn động dừng lại, bên ngoài lại trở về yên tĩnh.

Sau khi xác nhận đối phương đã rời đi, Lâm Lộc Khê ngã xuống đất, trong lòng vẫn vương lại nỗi sợ hãi, thời khắc này mới có thể nhẹ nhàng thở ra.

Vừa rồi sau khi Lâm Lộc Khê chém rớt tròng mắt, lập tức dẫm lên mặt bàn bên cạnh, đem cửa sổ nhỏ khóa cẩn thận, để ngừa tình huống lại tái xuất hiện lần nữa.

Lần đầu tiên trải qua loại sự tình này, nói không sợ đều là giả.

Ánh mắt cô rơi vào nhãn cầu còn đang điên cuồng ngọ nguậy trên mặt đất. Phía sau nhãn cầu nối một ống thịt to bằng cổ tay. Trên ống thịt có những vết mẩn đỏ dày đặc, trên vết phát ban có chảy ra chất lỏng màu xanh lục, không ngừng bốc lên những sợi khói đen.

Dạ dày một trận sông cuộn biển gầm.

Cô phun ra, đem tất cả đồ vật giữa trưa ăn đều nhổ ra.

Chờ một lúc lâu, Lâm Lộc Khê đứng dậy dọn dẹp.

Xử lý xong tròng mắt đã là buổi tối 9 giờ.

Phòng trong bức màn kéo kín mít, nhìn không tới bên ngoài, đồng dạng, bên ngoài cũng nhìn không tới bên trong.

Cô cũng chỉ dám bật đèn ngủ nhỏ, suốt đêm Lâm Lộc Khê cầm con dao làm bếp trên tay, chỉ cần động tĩnh nhẹ sẽ tỉnh giấc ngay.

Ngày đầu tiên, hữu kinh vô hiểm vượt qua.

Sáng sớm ngày hôm sau, ngày mới hơi hơi sáng lên, một vùng sắc trắng bụng cá từ phương xa chậm rãi dâng lên, thực mau liền bao phủ khắp đại địa.

“Thịch thịch thịch ——”

Tiếng đập cửa có tiết tấu vang lên.

Lâm Lộc Khê trong lòng căng thẳng.

Sẽ không lại tới nữa chứ?

Cô nắm dao phay, cẩn thận nghiêng người từ mắt mèo nhìn ra ngoài.

Là chủ nhà, còn mang theo hai người trẻ tuổi.

“ Dì à, có việc gì sao?”

Cô không dám mở cửa, chỉ dám nói từ trong phòng vọng ra.

“ Con nhóc này, con quên hôm nay là ngày hủy hợp đồng à?”

Lâm Lộc Khê nghiêng đầu suy nghĩ một chút, hình như đúng là có chuyện như vậy, nhưng bây giờ cô nhìn ai cũng giống như bị ký sinh, không dám mở cửa.

Quái vật ký sinh rất thông minh, có thể thấy từ hôm qua.

Đợi một chút!

Mắt!

Đôi mắt của quái vật bị ký sinh giống như rắn, đồng tử mỏng và dài

Thông qua đôi mắt là có thể xác nhận đối phương là người bình thường hay là quái vật ký sinh giả dạng!

"Dì ơi, con sẽ không hủy hợp đồng! Con muốn tiếp tục gia hạn hợp đồng!"

Cuối cùng đã quen với nơi này, cô thực sự không muốn đổi chỗ.

“ Vậy thì không, tôi đã thỏa thuận xong với hai người trẻ tuổi này, bọn họ đã nộp tiền đặt cọc rồi.” Bà chủ nhà sốt ruột tiến lại gần mấy bước, gõ mạnh vào cửa.