Chương 14: Quái vật kí sinh

Click mở, một cái tên nhảy lên: Mèo thích ăn kẹo que.

Hình đại diện là một con mèo ragdoll màu trắng rất xinh đẹp.

Nghĩ là trên mạng, chỉ cần không bại lộ vị trí bản thân, hẳn là còn có thể dò ra một ít tiếng gió bên ngoài.

Đồng ý lời mời thêm bạn tốt , không chờ Lâm Lộc Khê nhắn tin chào hỏi, đối phương đã nhắn tới.

[ Không được mở cửa cho bất luận kẻ nào! Không được phát ra bất luận thanh âm gì! Kéo bức mành xuống! Ký sinh quái không có khứu giác nhưng thị lực và thính giác là nhạy gấp mười lần con người, kẻ bị ký sinh, tròng mắt cùng giống mắt rắn! ]

[ Sao bạn biết những điều này?]

[... Tôi là nghiên cứu viên trong Trung tâm nghiên cứu sinh vật Tam Tháp, ký sinh trùng.. là từ viện nghiên cứu của chúng tôi bị mang đi ra ngoài. ]

?!!

Dường như cô vừa phát hiện chuyện vô cùng trọng đại !

Ký sinh trùng được đưa ra từ viện nghiên cứu, vậy nói cách khác, chẳng phải viện nghiên cứu là nguồn gốc của ký sinh trùng sao?

Chỉ cần tìm được nơi đó, cô có thể thông quan thành công!

Lâm Lộc Khê vui mừng như nắm được cọng rơm cứu mạng trong tay, vội hỏi: [Vậy cậu có biết điểm yếu của quái vật ký sinh là gì không? Hay là thời gian vận động hoặc nghỉ ngơi gì đó cũng được.]

Thật lâu sau, cũng không đợi đối phương trả lời.

Lâm Lộc Khê chán nản dựa vào sofa cạnh giường, lướt qua tin tức trên điện thoại.

Tin tức ngày nay đều nói về các cuộc bạo loạn đẫm máu trên đường phố và Hot Search cũng là những xu hướng tìm kiếm cảnh báo người dân không nên ra ngoài.

" Òng ọc--"

Trong bóng đêm, bụng Lâm Lộc Khê nổi lên khúc ca than đói, cô mới nhớ tới mình đã lôi hết thứ trong bụng ra ngoài hồi chiều, đến bây giờ liền vẫn luôn không ăn cái gì.

Người là sắt, cơm là thép, một bữa không ăn đói đến hoảng.

Tất cả những gì cô có thể làm bây giờ là bảo toàn sức lực và chờ đợi cơ hội.

Cô lấy một cái đèn đêm nhỏ ra từ không gian, điều chỉnh độ sáng xuống mức thấp nhất. Sau khi nối cáp sạc, Lâm Lộc Khê dùng khăn ướt bịt kín khe hở trên cửa để đảm bảo không thứ gì có thể nhìn vào qua khe hở. Hơn nữa bức màn treo khá dày, từ ngoài không thể nhìn được vào trong. Rà soát cẩn thận một vòng, cô mới dám cảm thấy nhẹ nhõm.

Quái vật ký sinh không có khứu giác nên Lâm Lộc Khê không hề lo lắng bị phát hiện khi ăn cơm tự sôi. Hôm nay cô quyết định ăn cơm gà cà ri tự sôi với xúc xích và một chai sữa chua.