Chương 5: Dịch Zombie Bùng Phát

"Bên ngoài zombie đang bùng phát. Sương mù đỏ đó chứa virus zombie, rất nhiều người bị nhiễm bệnh và trở thành zombie, tấn công con người một cách điên cuồng..."

Giản Duyệt nói xong liền đi tới TV, đổi kênh. TV đang chiếu cảnh zombie cắn người, cực kỳ đẫm máu và đáng sợ, nhưng lại không làm mờ, không biết có phải do mã hóa quá muộn hay không, hay là hy vọng cảnh tượng đẫm máu này sẽ thu hút sự chú ý của mọi người nhắc nhở những người sống sót không coi đó là một trò đùa.

Cảnh tượng nhanh chóng kết thúc, người dẫn chương trình vẻ mặt nghiêm túc, dùng giọng cảnh báo mọi người ở yên trong nhà, không được ra ngoài tùy ý đi lại, chờ đợi quốc gia cứu viện.

Đồng thời, khuyến cáo mọi người nên giữ im lặng, khi gặp nguy hiểm có thể đâm vào đại não của zombie để đảm bảo an toàn cho bản thân.

Giản Duyệt nhìn bố mẹ cô: “Đúng như tin tức nói, thời thế đã thay đổi.”

Cô luôn bận rộn thu thập vật dụng kể từ khi tỉnh dậy, đến hiện tại mới có thời gian để nhìn kỹ ba mẹ, những người mà Giản Duyệt đã không còn gặp lại trong nhiều năm.

Kiếp trước sau khi mạt thế bắt đầu, cô cùng ba mình mất liên lạc, sau đó mẹ cô cũng chết trong miệng tang thi, đây chính là sự hối hận lớn nhất cả đời Giản Duyệt.

Giản Duyệt nhìn Giản Á Hoành một cách cẩn thận hỏi: "Ba, ba không bị zombie cắn hay cào phải không? Nhanh chóng kiểm tra xem trên cơ thể có vết thương nào không. Virus zombie rất dễ lây lan còn có thể lây nhiễm qua một số vết cào nhỏ không dễ thấy."

Giản Á Hoành lập tức tái mặt: “Đừng có dọa ba sợ."

Có thể sống thì ai lại muốn chết? Ông đã từng nghĩ đến việc tận hưởng cuộc sống sau khi nghỉ hưu vài năm nữa.

Giản Á Hoành ngay lập tức lo lắng kiểm tra, nhớ ra rằng lần tiếp xúc gần nhất của mình với zombie là khi con gái ông ta chặt xác tang thi trẻ con.

Thẩm Tuệ Quyên cũng giúp kiểm tra, không thấy có vết thương nào bà mới yên tâm hỏi: “Những chuyện tang thi và virus zombie mà còn nói đến có phải là sự thật không?”

Sống nửa cuộc đời bà chưa từng thấy việc gì huyền huyễn đến thế, cả thế giới đều trở thành hư ảo. “Mẹ, đó là sự thật.”

Giản Duyệt gật đầu khẳng định: “Đây là tin tức, ai dám nói nhảm?”

Thẩm Tuệ Quyên buộc phải tin tưởng, sắc mặt liền có chút khó nhìn: "Hiện tại làm sao bây giờ? Ở nhà chờ cứu viện?"

Trước đây bà cho rằng Giản Duyệt không nên mua nhiều đồ như vậy, nhưng bây giờ Thẩm Tuệ Quyên lại cho rằng Giản Nguyệt quả là sáng suốt.

Giản Á Hoành sau khi bình tĩnh lại liền bắt đầu tò mò về thân thủ của Giản Duyệt:"Duyệt Duyệt, con suốt ngày ở nhà không vận động, làm sao có thể tiêu diệt zombie một cách gọn gàng như vậy?"

Nếu phải Giản Á Hoành biết rõ về con gái mình, ông sẽ nghĩ rằng có người đang giả làm con gái ông.

Giản Duyệt suy nghĩ một chút rồi giải thích: “Do con chơi game quá nhiều ấy mà, là phản xạ có điều kiện. Thực ra tối qua con nằm mơ thấy zombie sắp bùng phát nên muốn chuẩn bị trước đỡ hoạ, nhưng lại không ngờ nó thực sự phát sinh. "

Giản Duyệt không có ý định nói cho họ biết về việc mình sống lại, dù sao kiếp trước họ cũng không có kết cục tốt đẹp gì, thà không biết còn hơn.

Hai vợ chồng Giản Á Hoành và Thẩm Tuệ Quyên đều không quá tin nhưng lại không thể không tin vào nó.

Ai có thể ngờ rằng thế giới vốn tốt đẹp sẽ đột ngột thay đổi như vậy?

Ánh mắt Thẩm Tuệ Quyên cuối cùng cũng rơi vào trên tay Giản Duyệt: “Duyệt Duyệt, đao trong tay con…”

Lại nghĩ đến cuộc trò chuyện vừa rồi giữa hai cha con, bà nhỏ giọng hô lên: " Con còn gϊếŧ zombie à?"

Giản Duyệt giơ con dao trong tay lên, dùng sức mạnh kim loại của mình để điều khiển chiều dài và độ ngắn của lưỡi dao: "Kỳ thực sau khi tỉnh dậy, con phát hiện ra mình có khả năng này. Con cảm thấy những chuyện về ngày tận thế là có lẽ đúng, nên nhanh chóng chuẩn bị đồ dùng thường ngày. Điểm yếu duy nhất của zombie là đầu của chúng, chỉ khi phá hủy bộ não của chúng thì chúng mới có thể gϊếŧ chết. Zombie không phải là con người cũng không có khả năng trở lại thành người nên không cần phải cảm thấy sợ hãi và gánh nặng tâm lý."