Chương 13: Mọi người đều cầu cứu!

Editor: Trâm Rừng

Sau nhiều giờ im lặng, những chủ nhà trong khu dân cư cũng dần dần khôi phục giao lưu tin tức. Suy cho cùng, nỗi sợ hãi sẽ kéo dài cảm giác thời gian giống như vô hạn. Nếu lúc cực kỳ sợ hãi mà không làm gì cả sẽ khiến con người ta phát điên, thay vì tự giày vò chính mình còn không bằng đi cầu cứu hoặc tìm hiểu tin tức.

Quá trình tâm lý của rất nhiều người quanh co và phức tạp hơn ba người ở tầng 12 bởi vì ba người ở tầng 12 không có người nhà biến thành quái vật, không bị quái vật truy đuổi, cũng không chứng kiến

quái vật ăn thịt người, trong khi đại bộ phận người sống sót đều từng trải qua chuyện này.

Có người trong cái khó ló cái khôn nhốt quái vật vào phòng ngủ, có người tự nhốt mình trong phòng ngủ rồi dùng giường chèn chặt cánh cửa, có người nhốt quái vật trong nhà rồi chạy ra hành lang, có người chịu không nổi cảnh tàn khốc nên nhảy lầu, có người bị dọa cho phá gan trực tiếp bị quái vật cắn chết…

Những người còn sống sót đều chịu dày vò lẫn tinh thần và thể xác, kề bên bờ vực phát điên cho nên đều có nhu cầu cấp bách cần được an ủi cùng cảm giác an toàn.

Một số người có ý chí kiên cường đang ở trong nhóm chat trấn an mọi người, nói rằng quân đội nhất định sẽ dọn dẹp sạch quái vật rồi tới cứu viện, cỗ vũ mọi người hãy kiên cường chịu đựng thêm một chút nữa. Ai may mắn còn sống sót chính là người chiến thắng! Hãy làm tất cả để tồn tại!

Sau khi được an ủi cổ vũ như vậy khiến mọi người tìm lại được một chút hy vọng, có người lại tiếp tục chịu đựng sự giày vò của thời gian nhưng cũng có người chịu không nổi lựa chọn nhảy lầu để trốn tránh. Nhưng cho dù thế nào cũng có rất nhiều người sống sót đang trốn tránh đâu đó trong tòa nhà!

Hiện giờ mọi người đều tắt chuông điện thoại, sau đó cầu xin giúp đỡ ở trong các diễn đàn hoặc đi tìm hiểu tin tức.

Các chủ nhà còn sống sót ở tòa nhà số 8 đều đang tỏa ra sợ hãi cùng thương tâm, đại bộ phận cầu xin giúp đỡ, chỉ có một số ít người kêu gọi kết đội đi ra ngoài tiêu diệt tang thi.

【701: Quản lý thành phố đâu? Quân đội đâu? Quản lý bất động sản đâu? Tại sao không có một người đến dọn dẹp lũ quái vật? Quản lý bất động sản bình thường thu phí quản lý rất tích cực mà, tại sao vào thời điểm quan trọng lại không thấy một người nào xuất hiện thế!】

[1802: Cứu mạng, hai vợ chồng tôi bị mắc kẹt trong phòng ngủ phụ, không có thức ăn nước uống còn không thể ra ngoài được, ai đó hãy đến cứu chúng tôi với!】

Ngay lập tức một nhóm lớn người xếp hàng để kêu cứu.

[1803: Chồng của tôi đi công tác xa, tôi và đứa nhỏ bị nhốt trong phòng khách, phòng ngủ phụ và hành lang bên ngoài cửa đều có quái vật, cầu xin ai đó hãy đến giúp chúng tôi. 】

[1303: Cảm ơn! Cảm ơn vị đại lão nào đó đã giúp ta giải quyết quái vật bị ta nhốt bên ngoài. 】

Mặc dù mọi người đều không biết quái vật đến từ đâu nhưng tất cả các nhóm đều có cùng một ý nghĩ: không phải các thành viên trong gia đình biến thành quái vật mà là quái vật từ trên trời rơi xuống này đã ăn thịt các thành viên trong gia đình. Bọn họ đã không có linh hồn, không có lý trí, không có trí nhớ, thậm chí trong một khoảng thời gian ngắn cả cơ thể của bọn họ cũng thay đổi diện mạo.

[1104: Ngoài cửa nhà tôi cũng đã được dọn sạch rồi! ! Đại lão, nhà tôi vẫn còn quái vật, ngài có thể đến dọn dẹp luôn được không? 】Con quái vật ngoài cửa là người của phòng 1102, lang thang ở hành lang. Trong nhà hắn vẫn còn hai con nữa, bị hắn nhốt trong phòng ngủ. Hắn nghe thấy tiếng cào cửa xẹt xẹt, sợ tới mức không dám cử động một chút nào.

[2201 Quét sạch đầu trâu mặt ngựa: Ta sẽ dọn sạch từng tầng một, chỉ là chuyện nhỏ không tốn công sức gì, không cần cảm ơn. 】

Tiểu Phàm nhìn thấy 2201 nhắn như thế liền gửi tin nhắn cho Diệp Lăng: Tiểu Diệp, ngươi mới là người dọn dẹp quái vật thế mà 2201 lại giả mạo ngươi nhận công lao kìa.

Diệp Lăng chỉ lấy tinh hạch, ai thích hư danh thì cứ nhận lấy nên cô trả lời: Chỉ cần dám cầm vũ khí lên tiêu diệt quái vật là được rồi.