Chương 17.2: Bẫy

"Này còn phải nhờ anh hôm nay kích tôi một phát, giúp tôi sử dụng được dị năng của mình. Dị năng của tôi là khống chế thất tình lục dục. Hiện giờ có thể khống chế một tình một dục. Mà cái tình này vừa vặn là…”

Dứt lời, Dương Nghệ bắt lấy bảo bối của Du Viêm Hiên. Lực đạo không hề nhẹ, dưới sự kí©h thí©ɧ nhân đôi, Du Viêm Hiên hít một ngụm khí lạnh. Nhưng vẫn kìm nén cảm xúc kì lạ của bản thân mà đấm một cái vào bụng Dương Nghệ.

Khiến cô ta một phát bị hất tung ra ngoài, đập vào một chiếc ô tô đang đậu.

Trong tòa nhà không có phản ứng, Dương Nghệ đương nhiên biết dị năng của đội trưởng đã được kích hoạt. Mọi người trong tòa nhà này đều đã lâm vào ảo giác, cư nhiên sẽ không có phản ứng. Cô ta đứng dậy sờ lên khóe miệng: “Tôi đã cho anh cơ hội. Không cho tôi chạm vào, vậy thì chút nữa liệu mà quỳ xuống hầu hạ tôi.”

Du Viêm Hiên không nhịn được nữa, trong mắt hiện lên lửa giận. Nhưng không phải nhằm vào Dương Nghệ: "Mấy người còn muốn coi chuyện cười của tôi đến chừng nào? Mau đến dọn dẹp người phụ nữ ồn ào này đi."

Dương Nghệ sửng sốt. Kinh hãi nhìn Du Viêm Hiên. Lúc này không nên có người!

“Nhóc Viêm. Thiệt là oan cho chúng tôi nha. Chúng tôi là nhìn thấy cậu đang được con gái nhà người ta tỏ tình, không muốn quấy rầy thời khắc quan trọng. Cuối cùng thì cũng có người nhìn trúng loại người tàn nhẫn như cậu.” Người đầu tiên lên tiếng không ai khác là “kẻ thù không đội trời chung” của Du Viêm Hiên, Cố Trạch.

"Mấy mấy người! Mấy người không thể xuất hiện ở đây, đội trưởng cô ấy…..” Dương Nghệ sợ đến thất kinh hồn vía, cất tiếng nói.

Cố An không nói lời nào. Trực tiếp ném một cái đầu người tới trước mặt cô ta.

Dương Nghệ sợ đến mức đứng không vững. Đây thật sự là đầu của đội trưởng mình!

Đêm nay người bị dọn dẹp căn bản không phải là đám người kia!

Đột nhiên! Dương Nghệ nghĩ đến cú đấm mình vừa bị đánh trúng, không thể nào là lực đạo của một tên dị năng bậc hai được, kinh hãi kêu lên: “Anh! Anh không phải dị năng giả bậc hai! Anh… Các người đều che giấu thực lực của mình! Các người tại sao phải giấu đi sức mạnh!"

Cái câu hỏi ngu ngốc này của Dương Nghệ, thực không ai nguyện ý muốn trả lời.

Hóa ra, thay vì nói rằng Hà Yến đang theo dõi bọn họ. Không bằng nói là ngay từ đầu họ đã bầy kế dụ dỗ, thuận theo mà phối hợp với kế hoạch của Hà Yến. Ngươi không cắn câu chúng ta đương nhiên sẽ không làm gì ngươi. Nhưng ngươi một khi cắn câu, còn cắn lâu như vậy, thì xin lỗi, vật tư cùng mạng người chúng ta mạng phép nhận lấy vậy.

Tập Nhã lặng lẽ đứng bên cạnh. Cô lại biết thêm một chút về Mâu Hành cùng những người khác. Những người đàn ông này không chỉ thực lực siêu cường, còn cả mưu mô thủ đoạn, cũng như sự ăn ý tuyệt đối.

Ở lần bố trí cuối cùng, Tập Nhã bị Cố Trạch gọi lại, không tiếp tục đi. Chỉ có Cố An, dị năng giả hệ tinh thần, đi theo đội của Hà Yến hơn hai mươi người, bước vào tòa nhà. Còn bọn họ lại quay trở về xe nghỉ ngơi.

Theo lời của Cố Trạch: "Mặc dù người phụ nữ đó là một dị năng giả hệ tinh thần như Tiểu An. Nhưng cô ta vẫn thuộc dạng song hệ dị năng hiếm có. Bất quá cũng không phải quá hiếm đâu. Dị năng này được chia thành chín cấp. Cô ta dị năng chỉ ở cấp cuối cùng sao có thể là đối thủ của Tiểu An. Tiểu An nhà ta đã đạt được tinh thần hệ thuần túy bậc nhất rồi. Không phải tự nhiên lại so sánh, đừng nói tới song hệ, nhiều hơn song hệ cũng không phải là đối thủ của Tiểu An. Trong mắt Tiểu An, thủ đoạn của cô gái kia rõ ràng như không mặc quần áo. Đương nhiên đội trưởng cool ngầu của chúng ta liếc mắt cũng có thể nhìn thấy được.” Sau khi khen ngợi em trai, cũng không quên khen ngợi đội trưởng của mình.

Mọi chuyện về sau cũng trở nên rõ ràng. Trong khi Tập Nhã vẫn còn đang thở dài trước sức mạnh của những người này. Cô đã bị một người khác tàn nhẫn cắt ngang. Là Du Viêm Hiên.