Chương 5: Ngày thứ năm làm cá mặn

Hệ thống sắp phát điên rồi.

Phải biết rằng dựa theo lý thuyết, sau khi miệng vết thương tiếp xúc với máu có virus, thì rất nhanh sẽ bị cảm nhiễm biến thành tang thi.

Điều này có nghĩa là, hành vi của Tang Lạc giờ phút này sẽ tạo thành hậu quả không thể cứu chữa.

Cô rất nhanh sẽ trở thành một cái xác không hồn.

Thị giác của hệ thống có thể nhìn thấy được số liệu thân thể của Tang Lạc.

Chỉ trong thời gian một cái chớp mắt, virus đã điên cuồng cắn nuốt tế bào của cô.

Với tốc độ này, không quá ba phút sau, nó liền có một ký chủ là tang thi mới ra lò!

Đến lúc đó sẽ không có biện pháp nói chuyện được với ký chủ, thì còn nói gì đến việc hoàn thành nhiệm vụ nữa?! Nó chỉ vừa mới được phân đi làm nhiệm vụ, Tang Lạc là ký của đầu tiên của nó, vậy mà chưa gì đã cho nó một "bất ngờ" đến mức đau tim.

Chờ đến khi thông tin truyền về tổng cục hệ thống, nhất định năng lực công tác của nó sẽ bị đánh giá thấp.

Đến lúc đó, không còn gì để nghi ngờ nữa, nó nhất định sẽ bị tổng cục hệ thống thu về.

Sau khi khủng hoảng một hồi, hệ thống quyết định đi tìm sự trợ giúp, một dòng số liệu nhanh chóng được gửi đi.

"Tiền bối! Cứu mạng vớiiiiiiiiii {>_<}"

Nó liên hệ với một vị tiền bối cấp bậc kim cương đã phục vụ qua trên trăm vị ký chủ.

Sau khi truyền tin đi, nó chỉ còn có thể chờ đợi.

Tiền bối rất nhanh đã trả lời.

Đại khái là cũng không nghĩ tới đàn em ngay ở nhiệm vụ đầu tiên đã gặp một vị ký chủ không đi theo lẽ thường như vậy —-- một vị ký chủ—-- chỉ muốn GO DIE.

Tiền bối: "Lập tức cho ký chủ của cậu thức tỉnh dị năng đi, mạnh mẽ gián đoạn việc virus cảm nhiễm."

Hệ thống: "Thức tỉnh như thế nào cơ?" Nó không có năng lực này a.

Tiền bối với kinh nghiệm phong phú: "Dùng tích phân của cậu để đi cửa sau, đầu tiên lập lại quy tắc ở thế giới này, sau đó lại dẫn đường cho quy tắc đó tiến vào trong cơ thể ký chủ của cậu, như vậy là thức tỉnh xong."

Sau khi cảm ơn sự chỉ dạy của tiền bối, hệ thống luống cuống tay chân thao tác một hồi.

Cuối cùng cũng kịp ở giây cuối cùng trước khi virus cắn nuốt toàn bộ Tang Lạc, thành công giúp cô thức tỉnh dị năng.

***

Sau khi tiếng hét chói tai của hệ thống biến mất, Tang Lạc liền thả lỏng người mà dựa vào trên ghế.

Nhắm mắt lại, một bên hưởng thụ sự yên tĩnh này, một bên cảm nhận sự biến hóa khác thường của cơ thể.

Mắt thấy thời khắc kia sắp xảy ra, cuối cùng cô cũng đã có thể ngủ một giấc thật ngon, cô không kiềm chế được mà khẽ cong khóe miệng—--

…..Khoan đã.

Sao vẫn còn chưa biến hóa?!

Sắc mặt Tang Lạc cứng lại, cảm thấy có gì đó không thích hợp.

Sự yếu đuối mệt mỏi của cơ thể cũng trở nên tan biến, sau đó cơ thể ngày càng trở nên tốt hơn.

Tứ chi vốn vì sốt cao mà vô lực giờ đây lại tràn đầy sinh lực.

Ngực không khó thở, đầu cũng không đau.

Tang Lạc đột nhiên sinh ra dự cảm chẳng lành. Chẳng lẽ sau khi cô biến thành tang thi rồi mà vẫn có suy nghĩ của chính mình?

Vậy thì cô đã chết hay là chưa chết???

Dường như cảm nhận được sự nghi hoặc của cô, hệ thống bất lực nói: "Ký chủ, tôi đã cho cô thức tỉnh dị năng hệ thủy."

Tang Lạc: "....."

Thì ra là thế.

Cô nên sớm nghĩ đến, hệ thống không có khả năng dễ dàng để cô đi tìm chết như vậy.

Quan sát cô đến giờ phút này, hệ thống tỏ vẻ mình rất thống khổ.

Đột nhiên dùng hết tích phân như vậy thì cũng không phải là chỉ đau lòng một ít thôi đâu.

Nó đã hiểu rõ rằng nó đã gặp được oan gia của đời mình, đúng là xui xẻo tám kiếp mà,《TT》

Lúc này nó im bặt không hề nhắc tới hành vi tìm chết lúc nãy của Tang Lạc, giống như cái gì cũng chưa xảy ra.

Ý đồ này của hệ thống khiến cô hiểu ra đây không phải là một chuyện nhỏ: "Dựa theo cốt truyện thì phải đến ngày thứ mười virus bùng nổ, những người may mắn còn sống sót mới bắt đầu dần dần thức tỉnh dị năng."

"Hôm nay mới là ngày thứ bảy virus bùng nổ, cho nên, ta chính là người đầu tiên trên Trái Đất này thức tỉnh dị năng?" Tang Lạc chậm rãi nói liền một câu, biểu tình khó có thể diễn đạt thành lời: "Ồ, có khen thưởng gì sao?"

Hệ thống: "....."

Nó muốn chửi thề, nhưng cuối cùng vẫn nhịn được xuống.

Hệ thống trầm mặc làm cho Tang Lạc cười lạnh: "Nếu không phải vậy, thì ngươi kiêu ngạo cái gì."

Hệ thống: "....." Cuộc sống này thật khó khăn.

Nhưng có thể nhìn thấy Tang Lạc giận dỗi nó, nó vậy mà có chút vui vẻ.

Tang Lạc lại mở miệng hỏi nó: "Ngươi đang mơ mộng cái gì vậy?"

Hệ thống cẩn thận trả lời: "Trở hệ thống ưu tú cấp bậc kim cương! Vì ký chủ mà cung cấp những dịch vụ tốt nhất!"

"Rất tốt." Tang Lạc cười cười, "Vậy ngươi đoán xem ước mơ của ta là gì?"

Hệ thống cơ trí nhanh nhẹn nói: "Cùng với tôi hoàn thành nhiệm vụ!"

Tang Lạc làm như không nghe thấy, công bố đáp án: "Hành chết ngươi."

Hệ thống: "....."

Làm cho hệ thống không vui xong, Tang Lạc liền vui vẻ. Cô cử động cái cổ đang cứng đờ, tự hỏi tiếp theo nên làm cái gì.

Thật vất vả mới có thể đi ngủ mà không cần dậy nữa, kết quả lại bị hệ thống đánh thức, kéo đến thế giới mạt thế này.

Tưởng rằng có thể thuận thế bãi công thành trở thành tang thi, vậy mà vẫn thất bại.

Muốn chết cũng không được, trở thành tang thi cũng không xong, cô thật là mệt tâm quá đi.