Chương 6: Ngày thứ sáu làm cá mặn

Cô mở giao diện hệ thống ra.

Lúc trước cô chỉ nghĩ làm thế nào để GO DIE, đương nhiên sẽ không có hứng thú để xem xét mấy thứ này.

Phần đầu giao diện là cả cuốn tiểu thuyết, quá dài, lười xem, bỏ qua.

Nhân vật trong tiểu thuyết, các loại truyện xưa, nhiệm vụ, cũng đều lướt qua hết đi.

Cuối cùng, Tang Lạc click mở số liệu cá nhân cơ bản của cô.

Họ và tên: Tang Lạc

Dị năng: Hệ thủy (loại nguyên tố)

Cấp bậc: Cấp E (20/100)

Tiềm lực: Bất thường

Năng lực: Ngưng tụ nước, khống chế nước (Các năng lực khác chưa được khai phá)

Thiên phú cộng sinh: Chưa thức tỉnh

Giải thích: Khi nhân loại thức tỉnh dị năng, có phần trăm xác suất nhất định thức tỉnh thiên phú cộng sinh, đây là năng lực độc đáo của dị năng giả.

Tang Lạc nhìn chằm chằm vào ba chữ "Chưa thức tỉnh" một hồi lâu, rồi hỏi hệ thống: "Đã để ta thức tỉnh dị năng rồi, cái thiên phú cộng sinh kia không thể mua một tặng một sao?"

Hệ thống: "....." Cô tưởng đây là đang mua cải trắng sao!

Tang Lạc nhướng mày: "Còn có, vì sao lại là cấp E thấp nhất? Không phải cấp cao nhất là SSS sao. Yêu cầu của ta cũng không cao, tốt xấu gì cũng phải được cấp S đi."

Hệ thống: "....."

Hệ thống bi phẫn: "Chỉ để cho cô thức tỉnh dị năng hệ thủy cấp E mà tôi đã tiêu hết số tích phân mình có đấy!"

*Bi phẫn=bi thương+phẫn nộ

Tang Lạc: "Ta cũng đâu có bắt ép ngươi cho ta thức tỉnh dị năng đâu."

Hệ thống: "....."

Vì sao ở trong lần đầu tiên nó làm nhiệm vụ lại gặp được một vị ký chủ oái oăm thế này cơ chứ.

Ngay sau đó, điều làm nó khϊếp sợ chính là, Tang Lạc, người vừa ghét bỏ dị năng hệ thủy cấp E vậy mà có thể vô cùng thành thạo mà ngưng tụ được quả cầu nước.

Người vừa mới thức tỉnh dị năng, bất luận cấp bậc có là cao hay thấp đi nữa, thì cũng không thể ngay từ lần đầu tiên đã có thể tự sử dụng dị năng một cách thuần thục như thế được.

Đều sẽ phải có một quãng thời gian tìm tòi, mày mò. Nhưng mà Tang Lạc rõ ràng không có.

Sau đó, nó nhìn thấy quả cầu nước mà Tang Lạc đang khống chế, chậm rãi nhìn thành một cái mặt nạ mỏng, bao trùm lấy khuôn mặt nhỏ nhắn chỉ to bằng một bàn tay của cô một cách hoàn mỹ.

Ngay sau đó cô lại ngưng tụ ra một quả cầu nước ước chừng to bằng quả bóng rổ di chuyển bao phủ đầu tóc để gội sạch đầu.

Trâu bò.

Hệ thống bỗng nhiên phản ứng lại.

Dù ký chủ của nó tính khí không được tốt lắm, nhưng mà cô vẫn là một cô gái nha, mà con gái yêu cái đẹp chính là bản năng.

Nó hoàn có thể lợi dụng điểm này.

Tẩy rửa xong, Tang Lạc khống chế hơi nước phân bay ra khỏi tóc mình, đầu tóc ướt nhẹp lập tức trở nên khô ráo xõa ra lung tung.

Khuôn mặt cũng càng trở nên căng bóng hơn, giống như trứng gà mới được lột vỏ.

Đại khái là do cảm nhận được sự kỳ diệu của dị năng hệ thủy, cô hiển nhiên là rất hài lòng với dị năng này. Điều duy nhất không được hoàn mỹ chính là: "Đáng tiếc cấp bậc quá thấp, mới đắp được cái mặt, gội được cái đầu thôi mà đã dùng hết sạch dị năng rồi, phải đến hai giờ sau mới có thể khôi phục."

Hệ thống cảm thấy đây chính là cơ hội của nó, liền nhanh chóng nói: "Dị năng có thể thăng cấp thông qua việc hấp thụ tinh hạch của tang thi, tuy rằng hiện tại cấp thấp, nhưng mà chỉ cần cô nỗ lực thì thăng cấp lên cao hơn là không thành vấn đề."

"Đến lúc đó, đừng nói là đắp mặt nạ, dù cho cho tiến hành spa cho toàn thân thì cô cũng có thể dễ dàng làm được."

Tạm dừng một chút, rồi nó lại thuận lý thành chương mà nói ra mục đích cuối cùng: "Nam nữ chính lúc này đang trốn ở siêu thị trong trường học, đợi đến khi dị năng khôi phục, cô liền trực tiếp gϊếŧ qua đấy, trên đường gặp được tang thi thì có thể nhân cơ hội gϊếŧ lấy tinh hạch, một công đôi việc!"

Tang Lạc nghe nó nói bù lu bù loa không ngừng. Một lát sau, cô như suy tư gì đó nói: "Nếu ta mà qua đó gϊếŧ chết nam nữ chính, thì thế giới này liệu có trực tiếp sụp đổ hay không?"

Hệ thống: "...."

Trăm triệu lần không nghĩ tới nó đã truyền cho cô một ý tưởng đáng sợ như vậy.

Nó mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, hoảng hốt mà cứu chữa: "Cái này không cần phải lo lắng, nam nữ chính đều có hào quang nhân vật chính, sẽ không chết được."

Tang Lạc có chút tiếc nuối mà "Ồ" một tiếng.

Hệ thống vừa mới thở phào nhẹ nhõm, thì lại nghe thấy Tang Lạc nói: "Cho nên, nếu không thể gϊếŧ được họ để báo thù, thì vì sao ta còn phải đi tìm bọn họ cơ chứ."

Bởi vì đây là cốt truyện! Là nhiệm vụ!

Hệ thống quyết định phải giảng đạo lý cho cô hiểu.

Giây tiếp theo, không khí yên lặng của phòng y tế đã bị đánh vỡ —-

Tấm cửa kính bị che dấu sau bức màn truyền đến những tiếng đập kịch liệt, cùng lúc đó, âm thanh cầu cứu sắc nhọn như con dao nhỏ đang cứa vào màng nhĩ.

Âm thanh to đến mức ngay cả Tang Lạc cũng có thể nghe được.