Chương 34: Ngày thứ ba mươi tư làm cá mặn

Sau quãng thời gian trầm mặc ngắn ngủi qua đi, Lâm Hướng Chi thấp giọng hỏi: "Cô dùng cái gì để giao dịch?"

"Nếu là đồ ăn, vậy thì không cần." Anh ta bổ sung thêm một câu.

Rõ ràng là anh ta đến đây để mời đối phương gia nhập vào đội ngũ của mình cùng nhau đi đến căn cứ phía bắc, sao lại biến thành hai bên cùng giao dịch rồi?

Không chờ anh ta nghĩ ra lý do, thiếu nữ đối diện đã nhẹ nhàng nói:

"Không biết nhược điểm của quái vật thì sẽ rất khó để đối phó đi." Cô nói, "Dùng nhược điểm của quái vật để đổi, đủ rồi chứ?"

Lâm Hướng Chi: "!!!"

Đồng tử của anh ta co rút lại, không thể tin được mà hỏi: "Cô…. Cô biết nhược điểm của tất cả các loại quái vật sao?"

Trước mắt bọn họ mới chỉ gặp qua năm loại quái vật đáng sợ, chiến đấu chính diện cũng mới chỉ có Bạch tuộc cuồng nhãn.

Bọn họ muốn đi đến căn cứ phía bắc, nếu có được nhược điểm của quái vật, dù trên đường có xui xẻo gặp phải thì ít nhất cũng có thể đánh lại.

Tang Lạc nhìn anh ta, không nói gì.

Lâm Hướng Chi cố gắng bình thản lại hô hấp: "Làm sao mà tôi biết được tất cả những gì cô nói là sự thật?"

Tang Lạc: "Ồ, vậy anh trở về đi."

Thái độ vô cùng rõ ràng: Tin hay không thì tùy.

Lâm Hướng Chi: "...."

Mọi người đều có thể xác nhận tính xác thực!

Anh ta bình tĩnh lại.

Có lẽ là do trực giác.

Hoặc cũng có lẽ là do vẻ mặt mặt của thiếu nữ phía đối diện bình thản đến không một gợn sóng.

Anh ta nhớ lại hình ảnh ngày đó lúc cô xử lý một con Bạch tuộc cuồng nhãn.

Tóm lại, trước khi anh ta còn chưa kịp phản ứng thì bản thân anh ta đã đồng ý: "Thành giao."

Lâm Hướng Chi là một người hành động dứt khoát mạnh mẽ, anh ta lập tức gọi đồng đội mang súng và đạn lại đây.

Tang Lạc lấy điện thoại di động của anh ta, để hệ thống tổng hợp nhược điểm và tập tính của nhóm quái vật đầu tiên vào một file rồi chuyển vào trong điện thoại di động của anh ta.

Hệ thống ngoan ngoãn làm một cái dây cáp chuyển dữ liệu.

Nó không ngờ rằng ký chủ náo loạn cả nửa ngày chỉ là muốn có được súng của đối phương.

Nhưng cô có chuẩn bị vũ khí, chứng tỏ là rất có khả năng cô muốn nỗ lực cầu sinh!

Đây là một chuyện tốt.

Nó cần phải giơ cả hai tay hai chân mà đồng ý.

Truyền dữ liệu xong, Tang Lạc trả điện thoại lại, đuổi người trở về.

Lúc này, cuối cùng Lâm Hướng Chi cũng nhớ tới mục đích chính của mình khi đến đây: "Tiểu khu này sớm muộn gì cũng sẽ bị xâm chiếm bởi quái vật và tang thi, ba người có thể đi cùng chúng tôi…."

Đôi mắt như sương mù liếc qua, Lâm Hướng Chi theo bản năng ngừng nói lại.

Anh ta xấu hổ mà đứng yên một lát.

Sau đó yên lặng mà trở về tòa nhà phía đối diện.

Các đồng đội vây lại dò hỏi tình hình.

Không phải đi qua mời người sao, kết quả lại không mời được người —— nếu như mời gia nhập thành công thì bọn họ có thể được ăn lẩu rồi —— ngược lại còn phải đưa qua đó ba khẩu súng và hơn nửa chỗ đạn mà họ có.

Lâm Hướng Chi trực tiếp đưa điện thoại có chứa dữ liệu cho mọi người xem.

Mọi người: "!!!"

…..

Một tháng sau, tiểu đội sáu người đã thành công đi đến căn cứ.

Lúc này căn cứ còn chưa tìm ra những điểm của lũ quái vật, Lâm Hướng Chi liền dâng chỗ nội dung này lên.

Cả căn cứ khϊếp sợ.

Chỗ tình báo này thật sự vô cùng trân quý.

Vậy nên tiểu đội của bọn họ đã được căn cứ trọng dụng.

Cũng nhờ đó mà gián tiếp cung cấp không ít tích phân cho hệ thống.

—— Bởi vì ở trong tiểu thuyết, vốn nam chính La Phàm mới là người cung cấp nhược điểm của lũ quái vật nhóm đầu tiên.

*

Lại có thêm giá trị thương tích của nam chính.

Hệ thống chính là người vui vẻ nhất.

Lần này tiểu đội sáu người đã "đoạt công" của nam chính, tạo thành giá trị thương tích không nhỏ cho nam chính.

Làm nó không khỏi hoài nghi, Tang Lạc cung cấp nhược điểm của quái vật cho tiểu đội sáu người kia là có thâm ý bên trong.

Chỉ là Tang Lạc không chịu thừa nhận mà thôi.