Chương 33: Ngày thứ ba mươi ba làm cá mặn

Tổ đội sáu người đã trang bị vô cùng đầy đủ ——

Lấy ra súng bắn móc leo và bắn nó nối với sân thượng bên kia.

Lâm Hướng Chi là người trượt đến đầu tiên.

Sau gần một tháng ở yên trong chung cư, đây là lần đầu tiên đám người Tang Lạc nhìn thấy người khác, hơn nữa còn là dị năng giả và số lượng người của đối phương còn nhiều hơn bên mình.

Hồ Linh Linh và Ninh Tử Thu khó tránh khỏi có chút khẩn trương.

Tuy rằng đối phương có vẻ khá thân thiện.

"Tang Lạc, bọn họ muốn mời chúng ta cùng đi đến căn cứ phía bắc, cậu để bọn họ lại đây nói chuyện là muốn gia nhập vào đội ngũ của bọn họ sao?" Hồ Linh Linh gắp một miếng thịt heo cuốn, nghi hoặc hỏi.

Tang Lạc nhặt hạt tiêu trên miếng khoai tây ra, lắc đầu.

Hồ Linh Linh lại càng thêm khó hiểu.

Nếu không muốn gia nhập cùng bọn họ, vậy thì còn gọi bọn họ lại đây làm gì?

Dựa trên sự hiểu biết của cô ấy đối với Tang Lạc, thì cô tuyệt đối sẽ không vô duyên vô cớ mà làm như vậy.

….. Khoan đã.

Trong lòng Hồ Linh Linh bỗng nhiên dậy sóng ——

Chẳng lẽ là do tên đội trưởng kia lớn lên trông rất đẹp trai cho nên Tang Lạc liền nổi lên tâm tư thầm kín sao?

Dù sao suốt ngày chỉ có thể nhìn mặt cô ấy và Ninh Tử Thu, chỉ sợ là đã sớm nhìn chán.

Trong lúc Hồ Linh Linh đang miên man suy nghĩ, Lâm Hướng Chi đã đến rồi.

Càng đến gần, mùi hương nồng nàn của lẩu càng thêm nồng đậm xông thẳng vào mũi của anh ta.

"...."

Cố nhịn nào.

Đầu tiên anh ta nhìn về phía hai người đang ngồi ở phía bên tay phải của cái bàn, nấu lẩu.

Người dùng dây leo để trả lời bọn họ hẳn chính là cô gái có thân hình nhỏ nhắn kia.

Anh ta mơ hồ có thể cảm nhận được, cấp bậc dị năng của đối phương cũng không kém gì anh ta.

Còn thiếu niên đeo mắt kính thì không biết là có dị năng gì hay không, dường như là không có gì đặc biệt.

Cuối cùng, anh ta nhìn về phía cô gái đang ngồi ở bên trái cái bàn.

Có lẽ đối phương ăn đến có chút cay, liền thong thả nhàn nhã mà uống một ngụm soda ướp lạnh, đôi môi đỏ mọng, căng bóng như vừa đánh qua một lớp son.

Ngay lúc này, cô nhẹ nhàng ngước đôi mắt màu hổ phách lên, chạm mắt với anh ta ở giữa không trung.

Ánh sáng hoàng hôn buông xuống phản chiếu lại qua đôi mắt của cô, rõ ràng là màu sắc ấm áp, nhưng không hiểu sao lại làm cho anh ta trở nên căng thẳng và khủng hoảng.

Nhưng thoạt nhìn cô không có chút lực công kích nào cả.

Thậm chí có thể nói là nhìn trông mong manh yếu đuối.

Lâm Hướng Chi hoài nghi, cô chính là người sở hữu dị năng hệ không gian.

Có thể cất giữ được một lượng lớn vật tư.

Cho nên hai người kia mới có thể lấy cô làm trung tâm, hầu hạ cô như là hầu hạ tổ tông.

Các đồng đội của anh ta đang ở phía bên kia mà trông mong nhìn sang.

Lâm Hướng Chi không có đồng ý cho bọn họ đến đây cùng mình.

—— Nếu cả cùng nhau đến đây thì giống như là đang muốn uy hϊếp người ta vậy.

"Tôi tên là Lâm Hướng Chi, thức tỉnh dị năng hệ hỏa."

Anh ta tự giới thiệu về bản thân mình trước để thể hiện thiện ý, ánh mắt không chút dấu vết mà liếc qua nồi lẩu đỏ rực đang sôi ùng ục.

Hồ Linh Linh liếc nhìn cái dây móc nối giữa hai tòa nhà.

Cô ấy nghĩ: Nếu bây giờ Tang Lạc đột nhiên tấn công Lâm Hướng Chi, cố chấp muốn giữ anh ta lại, thì cô ấy sẽ nhanh chóng vứt cái móc câu đi đầu tiên, tránh cho đám người đối diện sang được tới đây.

—— Thời điểm có suy nghĩ này, cô nương này căn bản là không có ý thức được đó là việc làm tiếp tay cho kẻ xấu.

Ninh Tử Thu không mưu mà hợp, dường như cũng có cùng suy nghĩ với cô ấy, tay lén lút cầm lấy con dao thái thịt lên.

Lúc này, hai người nghe thấy Tang Lạc cắt đứt lời Lâm Hướng Chi đang nói:

"Làm một giao dịch đi."

Cô đi thẳng vào vấn đề, lời nói ra không chỉ khiến "quân ta" sửng sốt, mà còn làm cho Lâm Hướng Chi ở phía đối diện phải chấn động, ánh mắt biến từ hòa ý sang cảnh giác.

"Các người có năm khẩu súng, tôi muốn có ba khẩu súng cùng hai phần ba chỗ đạn mà các người có."

Cô không chỉ biết rằng bọn họ có súng, mà thậm chí còn biết rằng bọn họ có bao nhiêu khẩu súng!

—— Trên người Lâm Hướng Chi khi đi đến đây không cầm theo bất kỳ loại vũ khí nào.

Tuy rằng hiện tại phần lớn mọi người đều đã thức tỉnh dị năng, nhưng lực sát thương của súng ống vẫn là vô cùng to lớn.

Đặc biệt là khi đối phó với tang thi, một số loại dị năng còn dùng không tốt bằng súng ống.

Tuy nhiên người bình thường căn bản là không chạm được đến nó.

Hai người Hồ, Ninh: "...."

QAQ là do suy nghĩ của bọn họ đen tối.