Chương 228: Thu hoạch cha nuôi

Bọn họ đến thủ đô càng nhanh càng tốt, đến thủ đô, Thiệu Tình cũng không có trực tiếp đi vào, cô lo lắng sẽ làm người ta hoảng sợ.

Rốt cuộc, có rất nhiều, rất nhiều người ở thủ đô biết thân phận không phải người của cô nếu không may doạ người khác sẽ không tốt lắm.

Mục Lâm vào thành phố trước, sau đó liên lạc với Tần Tử Khê, Tần Tử Khê mới tự mình đến đón bọn họ vào.

Khi đến cửa Tần gia, Thiệu Tình nhìn thấy Tần lão gia tử đang đứng ở cửa, kiễng chân nhìn xung quanh, phát hiện chỉ có bốn người bọn họ, ông rất thất vọng: “ Bé con không tới? "

" Chuyến hành trình này rất nguy hiểm, cháu để bé ở nhà không dám đưa bé đến đây." Thiệu Tình cảm thấy ấm lòng, Tần lão gia tử cũng không vì thân phận của cô, thân phận của báng bao nhỏ, mà khác thường, ông vẫn thích bánh bao nhỏ như trước, đây là thiện ý nhất dành cho họ.

"Lần sau dẫn theo đi, ta rất nhớ." Tần lão gia tử buồn buồn nói: " Thời gian dài không thấy, đứa bé nhất định sẽ rất nhớ ông nội.”

“ Vâng, lần sau nhất định sẽ dẫn theo.” Thiệu Tình cười nói, “Lần này cháy có chuyện rất quan trọng muốn nói với mọi người.”

Khi nói đến chuyện công việc, Tần lão gia tử trở nên nghiêm túc, ông bảo Thiệu Tình và những người khác vào trước, sắp xếp người cất rau củ.

“Xảy ra chuyện gì vậy?” Sau khi ngồi xuống, Tần Tử Khê rót trà cho mọi người trước, ông lão vỗ ghế sô pha bảo Tần Tử Khê cũng ngồi xuống, sau đó hỏi.

Thiệu Tình nói với Tần lão gia tử những gì đã xảy ra khi họ đến và những phỏng đoán có thể xảy ra: "Nếu vấn đề này chỉ xảy ra ở một căn cứ, thì căn cứ này bị ô nhiễm. Nếu tất cả các căn cứ có vấn đề, thì môi trường chung có vấn đề."

Tần lão gia tử thay đổi sắc mặt, sau đó nói: "Đa số căn cứ đều uống nước do dị năng giả tạo ra, nhưng căn cứ quá lớn, luôn có một số người uống nước tinh lọc, nhưng chỉ một hai người lại trở tang thi, thật sự không quá chú ý, nhất là bây giờ quá hỗn loạn, rất nhiều căn cứ đều có tin tức cấp cao tang thi lẻn vào, tin tức cháu đưa tới rất quan trọng, tin tức này nhất thời không thể truyền ra ngoài, nếu không sẽ khiến mọi người khủng hoảng, tiểu Tình, trước tiên cháu dânc người đến ở đây hai ngày, ta sẽ phái người ra ngoài điều tra xem có chuyện tương tự phát sinh không."

"Vâng, lão gia tử." Thiệu Tình từ trong không gian của mình lấy ra một gói thuốc lá sợi, đưa cho Tần lão gia tử, sau đó nói: " Cháu tự trồng và nó đã được sấy khô. Lá thuốc này thơm hơn thuốc, lão gia tử, ông nếm thử."

Tần lão gia tử lập tức mỉm cười. Trước mạt thế, ông có một cái tẩu hút thuốc, hút loại thuốc lá chất lượng hàng đầu, được sản xuất ở vùng đông bắc, đặc biệt mạnh.

Sau mạt thế, đừng nói đến thuốc lào Đông Bắc ngon, có thuốc lá để hút là tốt lắm rồi.

Ông vỗ vai Thiệu Tình nói: "So với vương bát đản kia nhà ta con hiếu thuận hơn."

Tần Tử Khê ở bên cạnh trợn mắt, “ Cha là vương bát đản, cháu biến thành cái gì?”

“ Nhãi ranh, ở một bên đi. " Tần lão gia tử trừng mắt nhìn Tần Tử Khê, sau đó thở dài nói: "Tiểu Tình a, con sinh không hợp thời điểm, nếu tuổi con lớn một chút, con ta lại không cưới vợ, ta liền tác hợp các con, nếu tuổi con nhỏ hơn chút, gả cho cháu trai ta cũng được." Nói xong ông thở dài," Ta luôn muốn có con gái, tại sao con không làm con gái ta? "

Thiệu Tình cười nói:" Không được, hoàn cảnh của cháu không thích hợp."

Cô thật sự rất cảm kích, có thể thấy được Tần lão gia tử thật tâm thích mẹ con họ, thật sự coi họ như người thân. Càng như vậy, cô càng không thể liên lụy Tần lão gia tử.

Thân phận của cô quá nhạy cảm, một khi bị phát hiện sẽ liên lụy toàn bộ Tần gia, loài người vốn tin tưởng không phải đồng loại của mình thì lòng dạ khác, cô chính là một tang thi.

Cô có thể sống tránh xa đám đông, nhưng Tần gia thì không thể, một khi người bên ngoài biết quan hệ của cô với Tần gia, nhất định sẽ dùng chuyện này để chỉ công kích họ.

Tần lão gia tử nghiêm túc nói: "Con gái, tình huống của con sao không thích hợp? Chỉ vì con là một tang thi? Ai lại muốn trở thành một tang thi? Chỉ vì không thể lựa chọn trở thành một tang thi, con nhất định là người xấu sao? Ý thức của chính mình, biết thiện ác, phân biệt đúng sai, tốt hơn phần lớn người bình thường, chỗ nào không thích hợp? Nếu ghét bỏ lão gia ta cứ nói thẳng, dù sao ta cũng là người sắp xuống đất, việc bị người khác không thích là chuyện bình thường.

“ Ông biết ý cháu không phải vậy.” Thiệu Tình bất đắc dĩ nói.

Cô không muốn gây phiền phức cho Tần gia.

Tần lão gia tử thở dài, sờ sờ đầu Thiệu Tình: "Con gái ngốc, ta có thể có một con gái như con, con có biết là lão già chiếm lợi không? Thật ra ... ... Ta cũng có một đứa con gái, nhưng lúc đó thật loạn. Con gái nhỏ của ta trước khi chào đời đã ra đi cùng mẹ nó. Nếu có thể sinh hạ, cũng lớn bằng con......"

Thiệu Tình bất đắc dĩ cười khổ: "Ông đang chơi bài tình cảm… Con nhận ngài là cha nuôi, sau này ngài đừng ghét bỏ con."

“ Tuyệt đối không chê, ta khi không còn kiếm được một đứa cháu trai!" Tần lão gia tử nhịn không được cười, Tần Tử Khê ở một bên ngẩn người, một lúc sau mới nói:" Cháu tự nhiên có một người cô ... "

" Cháu trai, cô mời cháu ăn kẹo.” Thiệu Tình thật sự lấy ra một viên kẹo hoa quả nhét vào miệng cậu, Tần Tử Khê vẻ mặt bất đắc dĩ.

Tần lão gia tử làm lễ rất nghiêm túc, lạy trời đất ông bà tổ tiên, dâng hương, dâng trà, mới chính thức nhận người cha nuôi nayf

Tần lão gia tử cười vui vẻ cả buổi, ông nắm tay Thiệu Tình cười rạng rỡ vui sướиɠ, hận không thể gặp ai đều cùng người ta đây là con gái ông.

“Buổi tối vương bát đản con trai ta về, con dâu, chúng ta một nhà ăn cơm.” Tần lão gia tử vỗ Thiệu Tình thủ, vui vẻ nói.

Thừa dịp này này, Thiệu Tình bình tĩnh giới thiệu vài người xung quanh cô cho Tần lão gia tử.

Tần lão gia tử lúc đó mới sững sờ, vừa thu hoạch được một cô con gái đỡ đầu, nhân tiện lại có thêm hai con rể …

Và theo như lời kể của con gái nuôi, còn có một người con rể khác không đến, nghẹn một lúc, lão gia tử mới nói: “Con gái ta bản lĩnh!”

Có thể làm cho nhiều nam nhân như vậy cam tâm tình nguyện đi theo, đây chẳng phải một loại bản lĩnh sao? Hơn nữa mấy nam nhân này đều thực xuất sắc, không ai kém, hoàn toàn không lỗ vốn.

Lão gia tử phút chốc nghĩ đến, đây là thời đại nào? Đó là mạt thế, đều loạn thành tính tình, còn lo lắng gì một nữ mấy nam?

Cuộc sống của chính mình tốt, hậu viện cũng không có phát hỏa, liên quan gì đâu?

Quan trọng nhất, đây là con gái của ông! Con gái của ông rất xuất sắc, có năng lực, tìm vài người là chuyện đương nhiên!

Chỉ cần con gái hạnh phúc là được ...

Tần lão gia tử vừa có một cô con gái, hiện tại nhìn Thiệu Tình, cô thấy thế nào cũng tốt, cô làm gì cũng đúng, cô làm gì cũng tốt.

Thiệu Tình không khỏi toát mồ hôi hột, Tần Tử Khê không bị chiều chuộng hư đã là kỳ tích rồi, lão gia tử lại sủng cô lên trời.

Chính sự xong xuôi, việc tư cũng xong xuôi, Thiệu Tình liền chuẩn bị thực hiện lời hứa đưa Mục Lâm đi dạo.

Tần lão gia tử không nỡ, dù sao ông cũng vừa gặp con gái, là lúc xúc động tình cảm nhất, nhưng ông không thể ngăn cản con gái khi cô muốn đưa bạn mình đi chơi.

Vì vậy Tần lão gia tử dặn dò Tần Tử Khê rất nghiêm túc: “Dẫn cô đi chơi đi, đừng để ai bắt nạt cô, nếu có chuyện gì thì đừng lo, cứ đánh đi nói sau, trời sập lão gia tử ta đỡ!"

Tần Tử Khê: QAQ thiên vị!

Từ nhỏ cậu đã bị đánh, nhưng đến Thiệu Tình thì cô lại được chiều chuộng, đây là có bao nhiêu bất công a!

Ở nhà người khác, con gái là bảo bối, con trai là cỏ, đến nhà họ thì con gái là bảo bối, con trai cháu trai là cỏ ...

Nhưng Tần Tử Khê không có chút mất bất bình gì trong lòng, bởi vì cậu cũng rất thích Thiệu Tình, cậu cũng rất vui mừng có thể cùng Thiệu Tình danh chính ngôn thuận người một nhà.

Sẽ tốt hơn nếu Thiệu Tình trở thành chị gái của cậu thay vì cô của cậu.

“Những ngày này ở thủ đô có việc gì quan trọng không?” Thiệu Tình bước ra ngoài hỏi.

Tần Tử Khê suy nghĩ một chút rồi nói: "Không có chuyện lớn xảy ra, vẫn như cũ, không phải chuyện lớn, hai nhà máy lớn mới thành lập, một nhà máy chuyên sản xuất một số đồ dùng gia dụng, còn một là nhà máy quân sự, nhưng địa giới của thủ đô không tốt. Về sản lượng lương thực thì kém rất nhiều. Tự cung tự cấp có chút khó khăn. Cách đây một thời gian, một căn cứ trồng trọt đã được mở ra không xa thủ đô. Nó vẫn còn là một cánh đồng thử nghiệm. Nếu nó có thể thành công, khi đó, thủ đô mới có thể thực sự tự cung tự cấp. "

"Từ mạt thế đến nay, loài người đang dần dần đi đúng hướng. Khi môi trường sẽ không thích ứng với chúng ta, chúng ta chỉ có thể thích ứng với môi trường. Con người thích ứng với môi trường khá nhanh. Miễn là không có thay đổi quá lớn, rất nhanh có thể sớm ổn định. ” Thiệu Tình nói ra lời này, nhưng lo lắng trong lòng không có một chút nào yếu bớt đi.

Bởi vì sự thay đổi đã xuất hiện rồi mà vẫn chưa tìm ra nguồn gốc, nếu do con người tạo ra thì không sao, giải quyết cũng dễ dàng hơn, nhưng nếu thực sự môi trường ngày càng xấu đi thì con người sẽ phải thích ứng lại.

Bây giờ là nguồn nước bị nhiễm bệnh thì không khí cũng bị nhiễm bệnh, đất đai cũng bị nhiễm bệnh, thậm chí ánh sáng cũng gây hại cho con người.

Nếu điều này tiếp tục, sớm hay muộn, loài người sẽ tuyệt chủng, và phần còn lại của hành tinh có thể sẽ là tang thi, cùng chút ít dị năng giả. Cuối cùng, không có thức ăn, không có nguồn nước để sinh tồn và không có bạn đồng hành. Những người sống sót cũng sẽ chọn cách tự kết liễu cuộc đời của mình.

Suy nghĩ theo cách này, những tang thi tiến hóa phù hợp với môi trường, ngay cả dị năng giả cũng sẽ bị đào thải.

Hít một hơi thật sâu và bỏ hết những suy nghĩ đáng sợ này lại, Thiệu Tình nói một cách nghiêm túc: "Khi mình ở thủ đô, mình đã đi ăn khắp thủ đô. Nhà hàng nào có đồ ăn ngon nhất và đồ ăn vặt ngon nhất ở đâu, mình nhớ rõ, hôm nay mình dẫn cậu đi ăn khắp thủ đô ! "

Sau này không biết có được bình yên như ngày hôm nay không ...