Chương 227: Nguồn gốc

Lãnh đạo của căn cứ này là một người đàn ông to béo. Khi Thiệu Tình đi, hắn đang đi xuống cầu thang, bởi vì lối vào chính đã bị tang thi chiếm giữ, hắn trèo cửa sổ, lại bị kẹt trên cửa sổ, nửa hắn bị treo trong không trung, thoạt nhìn có chút buồn cười.

Thiệu Tình không nhịn được bật cười, vươn dây leo kéo người đàn ông to béo ra khỏi cửa sổ.

Người đàn ông to béo mồ hôi nhễ nhại, không nhịn được lấy khăn tay lau sạch, sau đó nói: "Chê cười chê cười, tôi chưa gặp cô bao giờ, cô từ bên ngoài tới?"

Thiệu Tình gật đầu hỏi: " Bây giờ chuyện gì đang xảy ra? Các người đã nắm rõ tình hình chưa? "

Chỉ huy căn cứ lắc đầu, sau đó nói:" Không có cảnh báo, tôi cũng hoảng sợ. Nhiệm vụ cấp bách nhất bây giờ là triệu tập tất cả dị năng giả kiểm soát hiện trường rồi nói sau" Nói tới đây, thịt béo trên mặt không ngừng rung rinh, hiển nhiên là rất đau khổ.

Cho dù hiện trường bị khống chế, hoặc thậm chí tiêu diệt toàn bộ tang thi, căn cứ này cũng coi như là bỏ đi, người bình thường tuy rằng có ít năng lực, nhưng là một phần không thể thiếu của căn cứ.

Dị năng giả có trách nhiệm duy trì an ninh của căn cứ, hoặc đi tìm nguồn cung cấp ở xa, các nhiệm vụ khác đòi hỏi giá trị lực lượng và một số nhiệm vụ phức tạp hàng ngày được hoàn thành bởi những người bình thường.

Chúng bao gồm trồng trọt, xây dựng và thậm chí nhiều nhà nghiên cứu là những người bình thường.

Số lượng người thường nhiều hơn dị năng giả rất nhiều, nếu tất cả người bình thường đều trở thành tang thi thì dù có dọn sạch tang thi cũng không còn ai làm những công việc hàng ngày này, căn cứ của họ coi như bị bỏ hoang. Sáp nhập vào căn cứ khác là kết cục của căn cứ hắn.

Thiệu Tình gật đầu, sau đó nói: “Triệu tập tất cả dị năng giả trước.”

Hầu hết các dị năng giả trong căn cứ đều đi ra ngoài, cho nên khi bên ngoài hỗn loạn, tất cả các dị năng giả đều trốn không dám ra ngoài, yên lặng chờ đợi tin tức.

Ngay khi trưởng căn cứ béo béo kêu gọi trên đài, họ thở phào nhẹ nhõm và vội vã tập hợp lại, cấp bậc tang thi bên ngoài thực ra không cao, thậm chí có thể nói là thấp đến đáng thương, tang thi bọn họ không sợ, nhưng đám tang thi này đều do người mà bọn họ quen biết biến thành, chuyện xảy ra trong một đêm, quá quái dị nên bọn họ hoảng sợ.

Lãnh đạo căn cứ đã tách một bộ phận người ra để dọn dẹp tang thi, trong khi những người khác bắt đầu điều tra nguồn gốc của việc người thường biến thành tang thi.

Khi Thiệu Tình đang đi dạo xung quanh, cô phát hiện ra các tang thi tiến hóa rất nhanh, nhiều nhất là nửa giờ kể từ khi cô tỉnh dậy, một số tang thi đã tiến hóa đến cấp hai.

Tuy rằng cấp hai cũng rất thấp, nhưng nếu bọn chúng duy trì tốc độ tiến hóa như vậy, vậy có chút đáng sợ.

Khi tất cả tang thi được dọn dẹp sạch sẽ và tất cả xác chết chất đống trên quảng trường, cảm xúc của những dị năng giả rất hụt hẫng mê mang.

Tất cả những xác chết ở đây đều là những người họ quen, sau mạt thế, họ đã ở bên nhau một năm. Nghịch cảnh là thứ dễ nảy sinh tình cảm nhất. Thậm chí, một số người bên trong là người thân, bạn bè của họ, nhưng bây giờ, họ đều biến thành thi thể.

Thậm chí họ còn không tìm ra nguồn gốc của việc bọn họ biến thành tang thi, vô duyên vô cớ chỉ qua một đêm, những người này đã biến thành quái vật.

Thiệu Tình rất bình tĩnh, rốt cuộc cô không có liên quan gì đến những người này, Thiệu Tình lập tức nói: "Tôi nghĩ vấn đề có thể là ở nguồn nước hoặc thức ăn. Nhóm người lấy nước uống và thức ăn hôm nay ra kiểm tra được không?"

Béo béo nhíu mày, sau đó nói:“ Bất kể là nguồn nước hay đồ ăn, chúng tôi đã ăn lâu như vậy, cho nên có thể không có vấn đề gì... ”

Đến cuối cùng, hắn đột nhiên tỉnh lại, hai ngày nay quả thực khác nhau, ngày thường, nước bọn họ uống là nước do dị năng giả tạo ra, nước hai ngày qua bọn họ uống là nước tinh khiết.

Có thể vấn đề thực sự là ở nước?

Lúc này, Mục Lâm cùng Nhị Ngốc Yến Kì Nguyệt cũng đi tới, Thiệu Tình dẫn theo họ và yêu cầu trưởng cắn cứ béo mang nước và thức ăn ra.

Yến Kì Nguyệt là người đầu tiên bước tới và bắt đầu kiểm tra.

Những người khác cũng rất quan tâm, dù sao bọn họ rất muốn tìm ra chân tướng.

Căn cứ này tương đối nhỏ, không có nhà nghiên cứu trong căn cứ, vì vậy Yến Kì Nguyệt đã trở thành người duy nhất mà họ có thể dựa vào.

Yến Kì Nguyệt càng nghiên cứu thì sắc mặt càng trở nên khó coi, một lúc sau mới nói: "Nước có vấn đề, rau quả có vấn đề."

Anh cho mọi người xem thứ mà anh đã phân giải, một chất lỏng màu đen, nhiều hơn trong nước và ít hơn trong rau.

Lần này, không chỉ sắc mặt của anh trở nên khó coi mà khuôn mặt của những người khác cũng trở nên khó coi, chẳng lẽ nguồn nước đã hoàn toàn bị thi độc ô nhiễm? Nếu thực sự như vậy, về sau họ sẽ chỉ có thể uống nước do dị năng giả tạo ra.

Nước do người sử dụng điện tạo ra luôn tinh khiết nhất, vì họ có thể tách các phân tử nước sạch nhất, thậm chí từ nước bẩn, họ cũng có thể chiết xuất ra nước sạch.

Tuy nhiên, sau khi nước tinh lọc cũng không thể uống được, chỉ dựa vào nước của dị năng giả, sẽ sinh ra thay đổi rất lớn trong lòng người.

May mắn thay, những người dị năng giả không phải lo lắng về việc bị cảm nhiễm, và họ uống gì cũng không thành vấn đề.

Lập tức có người nghi ngờ: "Trước kia mọi người cũng uống nước này, tại sao không có biến hóa gì, mà ba người này đến căn cứ của chúng ta, thì căn cứ của chúng ta có vấn đề."

Vừa nói ra lời này, nhiều người bắt đầu nghi ngờ nhóm Thiệu Tình, rốt cuộc thì người này nói cũng có lý, họ đã từng uống nước tinh khiết và chưa gặp vấn đề gì. Tại sao hôm nay họ lại gặp vấn đề?

Thiệu Tình lạnh lùng liếc nhìn bọn họ, sau đó nói: "Ngu ngốc, ta không cần tấn công căn cứ của ngươi, bởi vì cho dù tất cả những người bình thường trong căn cứ của ngươi và những dị năng giả hợp lực, cũng không gây được thương tổn đến ta.

Khi cô nói điều này, những người này cảm thấy rằng cô đang nói khoác, ngay lập tức có người cười nhạo cô, có lẽ đang cười nhạo cô không tự lượng sức, cô nói khoác cũng nên đáng tin chút.

Thiệu Tình không chấp nhặt đối với những người không có kiến thức này, chỉ cần dùng thực lực nói chuyện được.

Sau đó Thiệu Tình thả ra khí thế của dị năng giả cấp cao, đối với nhóm người này, dị năng giả cấp bảy giống như một câu chuyện thần thoại.

Khí tức của Thiệu Tình đột nhiên phát ra, có một số người thực lực thấp, không có chuẩn bị đã lập tức quỳ trên mặt đất.

Mục Lâm ở một bên cười nhạo: “ Ai nha, cháu trai, bây giờ cháu biết quỳ lạy bà của mình sao?”

Mặt của vài người đỏ bừng vì xấu hổ, nhưng không ai lên tiếng, bởi vì trong lòng bọn họ đều là chấn động, mặc dù không cảm nhận được cấp bậc của Thiệu Tình, nhưng chắc chắn là cao hơn bọn hắn rất nhiều.

Đôi mắt của béo béo tràn ngập sao, hắn lắp bắp: "Cao, cao, cao ... Cao nhân! Người hẳn là dị năng giả cấp sáu!"

Thiệu Tình không gật đầu hay lắc đầu, cô chỉ nói, "Kì Nguyệt, hãy nói với họ về những phát hiện của anh."

Yến Kì Nguyệt gật đầu, sau đó nói: "Lượng thi độc thi chứa trong rau rất nhỏ. Trừ khi ăn nó hơn mười năm, còn không sẽ không trở thành tang thi, mà thi độc chứa trong nguồn nước cũng đủ để khiến con người trong thời gian ngắn biến thành tang thi, loại thi độc dùng phương thức tinh lọc không thể tinh lọc sạch sẽ, tôi không biết nguyên nhân ở căn cứ các ngươi, hay là hiện tại nơi nơi đều như vậy."

"Không biết các ngươi chuẩn bị làm như thế nào." Thiệu Tình nhìn về phía trưởng căn cứ, hắn chần chờ một chút, sau đó nói: "Đợi cho dị năng giả bên ngoài trở về, chúng tôi sẽ rời khỏi căn cứ hiện tại này, trước mắt chuẩn bị là tìm căn cứ lớn an cư."

"Nếu như vậy, ngươi có thể nói cho căn cứ mình đi qua, để cho bọn họ tự mình kiểm tra nguồn nước, lương thực, không để những căn cứ khác tái hiện thảm cảnh căn cứ này." Thiệu Tình nhìn trời, đã gần sáng. Hoang dã lúc này thực sự là nguy hiểm nhất. Đương nhiên là đối với những người khác.

Đối với nhóm Thiệu Tình không có sự khác biệt giữa ngày và đêm.

" Chúng tôi sẽ rời đi trước. ” Thiệu Tình từ biệt ngay tại chỗ.

Trưởng căn cứ béo có chút lưu luyến không rời, cuối cùng là lắp bắp tiễn đám người Thiệu Tình đi,

Bầu không khí giữa trong nhóm Thiệu Tình cũng rất uể oải, Thiệu Tình bình tĩnh nói: "Trong vài ngày tới, chúng ta sẽ tăng tốc hành trình và cố gắng đến thủ đô sớm hơn. Vấn đề này phải được thông báo cho những người nắm quyền ở thủ đô. Nếu hoàn cảnh ngày càng xấu đi thì sẽ rất nguy hiểm, đặc biệt là những người bình thường. Mọi người dù sống trong căn cứ cũng có thể dễ dàng biến thành tang thi. "

Hiện tại, tuy nói sau mạt thế một năm, rất nhiều rất nhiều người thường đã chết, nhưng số lượng người thường vẫn nhiều hơn dị năng giả. Nếu tất cả những người bình thường đều chết, thì dân số của toàn bộ Thiên triều sẽ lập tức giảm mạnh 90%.

Thật là một tỷ lệ khủng khϊếp.

Theo tình huống này, tương lai thế giới, vì sự chọn lọc tự nhiên sẽ chỉ còn lại dị năng giả.

Đây không phải là những gì Thiệu Tình muốn thấy.

“Có lẽ nó không tệ như chúng ta nghĩ, có khả năng nguồn nước của căn cứ này bị ô nhiễm.” Yến Kì Nguyệt nhẹ giọng an ủi cô.

Thiệu Tình đáp ứng, nhưng lo lắng của cô càng ngày càng mạnh, cô luôn cảm thấy mọi chuyện sẽ không đơn giản như vậy, ít nhất sẽ không đơn giản như mặt ngoài.

Rốt cuộc, như nhóm người kia nói, trước đây họ đã sử dụng nước tinh lọc, trong căn cứ không có vấn đề gì, tại sao hôm nay lại xảy ra chuyện?

Vậy chỉ có hai khả năng là ai đó đã đầu độc nguồn nước, hoặc nguồn nước gần đây bị ô nhiễm, nếu vế sau thì chứng tỏ môi trường đang dần xấu đi.

Thiệu Tình nhìn trời, vẻ mặt không chút thay đổi nhưng trong lòng thoáng có một nỗi buồn, có lẽ đó là sự trả thù của thiên nhiên, trả thù cho sự tàn phá của con người đối với thiên nhiên, chính vì vậy, mạt thế đã đến nhân đôi trên người nhân loại.

Khó trách sẽ có câu tục ngữ như này, nhân quả báo ứng, thiện ác có báo, không phải không báo, thời điểm chưa tới.

Nhân loại cuối cùng cũng đã nếm trái đắng do chính mình gieo xuống.