CHƯƠNG 9: Tự Mình Động (H)

Kɧoáı ©ảʍ côn ŧᏂịŧ bị kẹp chặt gắt gao khiến Lạc Thần muốn buông súng đầu hàng, anh nắm chặt eo Sở Nguyệt kìm chế cô lại không cho phép lộn xộn. Cố tình cô gái trong lòng anh còn không biết vặn vẹo thân mình khơi lên dã thú trong lòng anh. Nhìn Sở Nguyệt dục cầu bất mãn uất ức mím môi muốn khóc, anh xoay người lại nằm xuống giường vỗ mông cô "Muốn tự mình động".

Sở Nguyệt bĩu môi, thấy anh thật sự không muốn động, trong tiểu nguyệt lại truyền đến cảm giác ngứa ngáy khó chịu. Cô chống hai bàn tay lên người anh eo liễu bắt đầu nâng lên hạ xuống. Cảm giác được côn ŧᏂịŧ của anh ma sát bên trong huyệt nhỏ của mình tê tê dại dại khiến cô cảm thấy say mê, không giống lúc anh cuồng dã đưa đẩy, cảm giác ma sát từ từ khiến cô có một kɧoáı ©ảʍ khác, rất thoải mái cô có thể khống chế tiết tấu khiến bản thân đạt được kɧoáı ©ảʍ nhiều hơn.

Nhìn đôi thỏ ngọc theo cô cử động mà nhảy lên nhảy xuống trước mặt. Anh đưa hai tay bắt lấy hung hắn mà xoa nắn thành nhiều hình dạng khác nhau, đôi lúc eo cô hạ xuống anh sẽ phối hợp mà thúc eo lên trên. Đôi lúc anh sẽ đâm côn ŧᏂịŧ thật mạnh vào điểm G của Sở Nguyệt khiến cô căng thẳng mà kẹp chặt côn ŧᏂịŧ to lớn của mình. Lên xuống hơn mấy chục lần Sở Nguyệt hết kiệt sức mà nằm trên người anh thở hổn hển. "Không được.... ha ... em... động .... không .... nổi... ân..."

Lạc Thần xoay người đặt Sở Nguyệt dưới thân, năm lấy hai chân cô đặt trên vai thúc mạnh nam căn vào huyệt nhỏ bắt đầu đâm thọc. Anh đâm chín nông một sâu,lúc nôn côn ŧᏂịŧ chỉ vào hai phần ba, lúc sâu côn ŧᏂịŧ anh đâm sâu tận đáy hoa huyệt mỗi lần anh rút ra còn kéo thêm một tầng thịt mềm, hoa huyệt non mềm gắt gao mυ"ŧ chặt nam căn không muốn anh rời khỏi, nơi hai người giao hợp chảy ra đầy mật dịch, tiểu huyệt bị thao đến sung huyết đỏ tươi bên trên còn dính bọt mép cho thấy đã hoa huyệt bị đâm thọc tàn nhẫn. Côn ŧᏂịŧ nghiền nát điểm nhô lên trong hoa kính, tiểu huyệt co rút kẹp chặt nam căn "Ân... hừ bảo bối thả lỏng em định bấm gãy anh, hửm". Anh híp mắt lại vỗ mông Sở Nguyệt bảo cô thả lỏng nhưng côn ŧᏂịŧ lại không ngừng nghỉ mà thúc mạnh về phía trước, nếu không phải tay anh giữ lấy eo mình Sở Nguyệt chắc chắn mình sẽ bị anh đâm lùi về phía sau.

Lạc Thần lật người cô lại làm cho cô nằm quỳ trên giường côn ŧᏂịŧ lại một lần nữa đâm vào. Tư thế này khiến côn ŧᏂịŧ đâm tới tử ©υиɠ, tử ©υиɠ truyền đến cảm giác đau đớn xen lẫn với sung sướиɠ khiến Sở Nguyệt đạt đến cao trào, tiểu huyệt co rút mυ"ŧ chặt côn ŧᏂịŧ, môi bật ra tiếng rêи ɾỉ rách nát, ngực phập phồng kịch liệt. Không cho cô nghỉ ngơi anh đẩy nhanh tốc độ đâm thọc, bàn tay từ phía sau nắm lấy nhũ hoa mà hung hăn xoa nắn. Tay còn lại tìm được âm đế mà ấn chặt khiến tiểu huyệt càng liềm mυ"ŧ lấy côn ŧᏂịŧ.

"Không.... ân.. từ...bỏ. .. a .... chịu không nổi... hức .... aa..a..." quá nhiều kɧoáı ©ảʍ khiến Sở Nguyệt chịu không nổi, đại não cô như một mảng trắng xóa. Sở Nguyệt không nhớ đây là lần thứ mấy mình cao trào phun đầy dâʍ ɖị©ɧ mà anh một lần cũng không có bắn.

"Ngoan, bảo bối một lát nữa" Giọng người đàn ông khàn khàn tràn đầy tìиɧ ɖu͙© vang lên, anh đẩy nhanh kiện eo về phía trước không ngừng đỉnh cửa tử ©υиɠ của cô. Sở Nguyệt cảm thấy mình bị anh đâm sắp bay. Côn ŧᏂịŧ to dữ tợn không ngừng ra ra vào vào tiểu huyệt xinh xắn hình ảnh đó khiến người đàn ông như mất lý trí, côn ŧᏂịŧ như gắn động cơ không ngừng đâm thọc chỉ thấy được tàn ảnh. Nơi hai người giao hợp là một mảng lầy lội bất kham. Sở Nguyệt cao trào dâʍ ɖị©ɧ phun ra trên qυყ đầυ của côn ŧᏂịŧ, Lạc Thần đẩy nhanh eo sau vài chục lần anh đâm côn ŧᏂịŧ vào sâu trong hoa kính bắn đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào tử ©υиɠ của cô.

Sau hơn một lúc lâu Lạc Thần rút nam căn vẫn chưa mềm của mình ra, vuốt lưng Sở Nguyệt giúp cô bình ổn sau cao trào. Anh ôm cô vào phòng tắm, mở nước đưa tay thử độ nóng sau đó ôm cô ngồi vào bồn tắm. Sở Nguyệt mệt mỏi mở mắt nhìn an tâm dựa vào lòng anh tùy ý anh gúp mình tắm rửa.

"Ân... ha...a không được, em mệt quá" Sở Nguyệt bắt lấy tay anh, ngón tay anh đang cắm vào hoa huyệt của cô, Sở Nguyệt hoảng sợ cô thật sự không được vừa rồi bị anh làm thiếu chút nữa là ngất rồi. Tiểu huyệt của cô vẫn còn sưng không thể chịu được anh chà đạp nữa.

Nhìn ánh mắt cô như bé thỏ con hoảng sợ, lòng anh như bị cào một cái tê tê dại dại, giọng anh ôn nhu mà mềm mỏng "anh giúp em rửa sạch phía dưới, lát ngủ sẽ không khó chịu". Ngón tay anh khuấy động trong hoa kính, Sở Nguyệt không kìm chế được mà bật ra tiếng rêи ɾỉ, hoa huyệt không ngừng co rút khiến dâʍ ɖị©ɧ cùng với tϊиɧ ɖϊ©h͙ trào ra. Hơi thở của người đàn ông trở nên dồn dập, côn ŧᏂịŧ cứng rắn đâm vào mông khiến Sở Nguyệt không dám động lấy tay che miệng mình lại.

Lạc Thần bất đắc dĩ mà thở dài, cố gắng kìm chế du͙© vọиɠ của bản thân tắm rữa sạch sẽ cho Sở Nguyệt, anh lấy quần áo bọc cô lại đi ra ngoài. Đặt sở Nguyệt ngồi lên giường, anh lấy máy sấy tóc cho cô, sau khi xác định tóc cô đã khô hẳn anh dìu cô nằm xuống hôn nhẹ lên trán.

Sở Nguyệt chớp chớp mắt nhìn anh, lại nhìn xuống giữa hai chân anh. Ách cô thật sự không cố ý, nhưng anh cứ để như vậy thật sự không sảo hả?. Lạc Thần thở dài che mắt cô lại "Đừng nhìn anh như vậy anh không nhịn được". Cô ngoan ngoãn nhắm mắt lại, cảm giác tay anh rời khỏi mắt mình không lâu sau thì nghe thấy tiếng nước trong phòng tắm. Cô kéo chăn hé mắt nhìn về phòng tắm gương mặt đỏ lên trên môi nở nụ cười ngọt ngào.

Không lâu sau giường lún xuống, anh kéo chăn nằm bên cạnh cô. Sở Nguyệt được anh ôm, anh vừa mới tắm xong trên người con mang theo hơi nước, mùi hương bạc hà thanh mát quẩn quanh khiến người khác an tâm, tay anh vỗ nhẹ lưng cô "Ngủ đi"

"Ông xã ngủ ngon" Sở Nguyệt làm tổ trong lòng anh rầm rì đáp một câu mí mắt dần dần dính lại với nhau mệ mỏi mà nhắm mắt.

P/s: Xong hai chương H mà bủn rủn tay chân. (T^T)