Chương 5: Giúp anh loát nó, anh kêu cho em nghe

Editor: Lê Hạ Băng

“Bạn học Vu Tu Cẩn.” Cô ở trong lòng ngực hắn giãy giụa.

Tại sao hai ngày nay hắn lại kỳ lạ như vậy chứ?

“Anh chỉ muốn kiểm tra tình hình học tập ngày hôm qua của em.” Hắn ám chỉ.

“A?” Cô chớp chớp mắt.

Không, không phải chứ Chẳng lẽ hắn muốn kiểm tra cô học “Loát” được như thế nào rồi sao?

Hắn lôi kéo tay cô, đi vào trong nhà vệ sinh nam đang trống không, tiến vào một phòng không có người.

Trong không khí tràn ngập hương vị tươi mát, không gian nhỏ hẹp chật chội, cô đưa lưng về phía cửa, nhìn cũng không dám nhìn hắn.

“Hiện tại là thời gian đi học...” Cô thấp thỏm bất an mà chọc chọc hai ngón trỏ với nhau.

“Thiếu một tiết cũng không làm sao hết.” Hắn không sao cả mà nhún vai.

Cô liếc mắt hắn một cái, đối với loại học sinh được cử đi học như hắn thì đúng là không làm sao cả.

Nhưng mà, đối với cô mà nói...

“Nếu như thiếu một tiết, thì tớ sẽ rất khó có thể đuổi kịp tiến độ...”

Hắn đem tay đặt ở trên vai cô, cúi người để sát vào môi anh đào của cô, nhẹ nhàng nói: “Có cái gì không hiểu, anh có thể chỉ cho em.”

Hắn dựa đến rất gần, hơi thở nóng rực của hai người dây dưa với nhau, cô luôn có một loại ảo giác hắn muốn hôn cô.

Cô khó khăn mà nuốt một ngụm nước miếng, ngập ngừng cánh môi.

“Nghĩ muốn hôn anh sao?” Hắn ái muội nói nhỏ.

“Cái gì?” Hắn... Hắn tại sao lại biết cô đang nghĩ cái gì?

“Hôm nay anh sẽ dạy cho em hôn môi đi, thuận tiện, ôn tập một chút nội dung học tập ngày hôm qua của chúng ta.”

Dứt lời, môi mỏng phủ lên cái miệng nhỏ xinh xắn kia.

Cô đột nhiên mở to hai mắt nhìn, đầu óc nháy mắt trở nên trống rỗng.

Thấy bộ dáng ngây ngốc kia của cô, hắn bỡn cợt mà nháy nháy mắt.

Đầu lưỡi của hắn tinh tế miêu tả hình môi của cô, làm cho cô có cảm giác cánh môi vừa ngứa vừa tê.

Cô nhịn không được há mồm, muốn duỗi lưỡi liếʍ láp miệng mình, thế nhưng hắn lại nhân cơ hội ngăn cản cái lưỡi của cô.

Hai lưỡi chạm nhau, cô hoảng loạn mà rút đầu lưỡi của mình về.

Hắn lại lập tức thừa thắng xông lên, đem đầu lưỡi tiến vào trong miệng cô.

Hắn cứ liếʍ qua hàm răng của cô, từ trong miệng cô nếm ra một vị dâu tây thơm ngọt.

Hai người, một người từng bước ép sát, một người lui không thể lui.

Cô bất chấp dơ, sống lưng dán chặt vào ván cửa, sợ hãi đến cứng cả thân thể, đôi tay yên lặng rũ ở bên người nắm chặt lại, cảm giác không khí trong phổi dần dần bị hắn rút cạn.

“Hôn môi mà thôi, thả lỏng nào.” Hắn dán vào cánh môi cô nói, mềm nhẹ mà bóp nhẹ hai vai đang co chặt của cô.

“Hôn môi cảm giác thế nào?”

Cô mặt nháy mắt hồng giống như một quả dâu tây, ấp úng nói: “Cũng, cũng không tệ lắm...”

Hắn nhướng mày: “Giọng nói của em rất êm tai, kêu hai tiếng cho anh nghe thử xem.”

“Kêu? Kêu là gì?” Tại sao cô nghe không hiểu nhỉ?

“Kêu giống như ở trên giường nha…” Hắn buồn cười mà liếc cô: “Không ăn thịt heo, cũng phải thấy qua heo chạy rồi chứ? Ngươi chưa từng nghe âm thanh thở dốc sao?”

“A? Nhưng mà… Nhưng mà tớ không biết nha.” Giọng nói của cô càng ngày càng nhỏ, thế nhưng cảm thấy hổ thẹn.

“Chẳng lẽ còn muốn anh dạy xem ở trên giường kêu như thế nào sao?” Hắn hài hước nói, nhưng, xem vẻ mặt của hắn, lại giống như là nghiêm túc.

Cô theo bản năng mà liếʍ môi dưới, động tác chợt hơi dừng lại, nhớ tới cái hôn mới vừa nãy kia...

Nói thật, cô thật đúng là rất muốn nghe hắn rêи ɾỉ.

“Giúp anh loát, anh kêu cho em nghe.” Hắn mặt không đỏ, tim không đập nhanh nói.

Sau đó, giống ngày hôm qua vậy, nắm lấy tay cô, đặt ở trên đũng quần đang trướng phình phình của mình.

Tuy rằng đã không phải lần đầu tiên cô chạm vào nơi đó của hắn, nhưng cô vẫn là cảm thấy kinh hoảng ngượng ngùng.

“Ưm…” Hắn ở bên tai cô hừ nhẹ ra tiếng, trầm thấp khàn khàn, cực kỳ hấp dẫn.

Cô nghe đến lỗ tai tê dại, hai chân lại có chút nhũn ra.

“Giúp anh cởϊ qυầи ra.” Hắn chỉ dẫn nói.

——————

(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง