Chương 8: Đυ.ng Độ Xác Sống Tại Chung Cư

Chương 8: Đυ.ng Độ Xác Sống Tại Chung Cư

Mở cửa sắt của khu chung cư ra, hai người đi vào rồi lại khóa kỹ cửa mới lên cầu thang, nhà bọn họ ở tầng ba, nhưng mà chung cư kiểu thế này chắc chắn là không có thang máy, cho nên chỉ có thể đi thang bộ.

Khi đi đến giữa tầng hai và tầng ba rồi, Tần Vũ đột nhiên nghe được tiếng bước chân, tiếng động kia cực kỳ dồn dập, giống như...mãnh thú vừa phát hiện được con mồi.

Tần Vũ thay đổi sắc mặt, một bóng đen từ cửa lối thoát hiểm đột nhiên nhào đến, chỗ này là hành lang, hơn nữa còn rất hẹp, hắn không thể nào tránh được, muốn lui ra sau cũng không xong, bởi vì tốc độ hắn lui lại chắc chắn sẽ không nhanh bằng thứ này, quan trọng nhất là Tần Tiểu Vũ còn đang ở đằng sau hắn!

Tần Vũ đột nhiên quơ gậy, đâm vào bụng bóng đen kia, nhưng mà nó lại giống như không cảm nhận được gì, tiếp tục ôm chặt lấy Tần Vũ.

Đây là một ông cụ chừng sáu bảy mươi tuổi, gương mặt nó vặn vẹo đầy mụn nhọt, Tần Vũ nhận ra, người này là hàng xóm nhà kế bên của hắn, đương nhiên hiện tại đã bị nhiễm bệnh, trở thành xác sống vô cùng đáng sợ.

Ông cụ ốm yếu trở thành xác sống rồi lại khỏe đến đáng sợ, Tần Vũ bị nó ôm lấy, không thể nào tránh thoát được.

“Anh!”

Tần Tiểu Vũ sợ hãi kêu lên, cô muốn chạy đến giúp đỡ, nhưng mà hành lang lại quá chật hẹp, cô chỉ có thể đứng nhìn lo lắng suông.

Sau khi trở thành xác sống, ông cụ khỏe hơn Tần Vũ rất nhiều, nó há to cái miệng rộng đầy răng nanh ra, sau đó đột nhiên cắn vào mặt hắn.

“Chết tiệt...”

Tần Vũ dùng tay trái túm chặt cổ xác sống, tay phải đè lên trán nó, dùng sức muốn đẩy nó ra ngoài, nhưng hiện tại Tần Vũ chỉ là một người bình thường, muốn đọ sức với xác sống thì rõ ràng là chuyện không thực tế.

“Liều mạng!”

Miệng rộng của xác sống càng lúc càng gần Tần Vũ, Tần Vũ đã có thể ngửi được mùi hôi thối buồn nôn trong miệng nó, Tần Vũ hiểu rõ nếu cứ tiếp tục như thế mãi thì hắn chỉ có một đường chết, cuối cùng hắn cũng hạ quyết tâm.

Tần Vũ cố gắng xô đẩy xác sống, thay đổi vị trí đứng với nó một ít, sau lưng Tần Vũ là vách tường, mà xác sống lại càng đến gần vị trí hàng rào bảo vệ, sau đó Tần Vũ nhấc hai chân ra khỏi mặt đất, đột nhiên đạp lên trên vách tường, luồng sức mạnh đột nhiên bùng nổ này làm xác sống không thể đứng vững, ngã lên trong vòng bảo vệ bằng sắt.

Xác sống lắc lư, gần như muốn rơi ra khỏi hàng rào bảo vệ, mà Tần Vũ cũng không hề do dự, lại đạp mạnh lên vách tường lần nữa, sau đó trong tiếng kêu la đầy sợ hãi của Tần Tiểu Vũ, xác sống trực tiếp rơi khỏi hàng rào bảo vệ kia, mà nó đang ôm chặt lấy Tần Vũ, đương nhiên Tần Vũ cũng ngã xuống cùng với nó.

Nơi này đã gần với lầu ba, độ cao ước chừng khoảng mười mét, nếu có ai đó ngã từ vị trí cao như thế xuống, nếu xui xẻo cũng có khả năng sẽ té chết.

Tần Vũ còn đang ở trên không trung cố gắng điều chỉnh vị trí, hắn gần như là đè lên người xác sống, mà quan trong nhất vẫn là cây gậy sắt kia, trước đó Tần Vũ đã đâm cây gậy này vào bụng xác sống, ngã từ vị trí cao như thế xuống, đầu còn lại của gậy sắt đang chỉ về phía Tần Vũ, Tần Vũ rơi xuống như thế có khả năng sẽ bị gậy sắt đâm xuyên người.

“Bịch!”

Một tiếng vang vọng nặng nề, Tần Vũ cảm giác cả thế giới đều đang rung lắc kịch liệt, xương cốt khắp người hắn giống như đều bị đánh vỡ, mà cây gậy sắt kia lại cắm nghiêng qua phía eo Tần Vũ, cuối cùng cũng không làm hắn bị thương, còn con xác sống kia, đầu đã ngã nát bét rồi.

“Anh ơi, ngươi có sao không?”

Tần Tiểu Vũ vội vàng chạy xuống.

“Ta không sao.”

Tần Vũ lắc đầu, hắn bò đi, rời khỏi cơ thể xác sống đã bị ngã dập nát kia, trước khi ngã xuống hắn đã nằm gọn trên người xác sống, hơn nữa còn lấy hai tay đè chặt đầu nó, cho nên hắn không bị gì hết, con xác sống này lại bị Tần Vũ nặng gần năm mươi ký đè, đầu còn bị đập mạnh xuống đất, hiện tại đã vỡ ra như trái dưa hấu rồi.

“Nguy hiểm thật...”

Tần Vũ nhớ lại cảnh lúc nãy vẫn còn có chút sợ hãi, nghĩ kỹ lại thì hắn cũng có hơi lơ là, cứ tưởng rằng quay về chung cư rồi sẽ không có việc gì, trên thực tế có lẽ trong căn chung cư này cũng có không ít người biến thành xác sống, nhất định phải cẩn thận hơn mới được, nếu không có thể mất mạng bất cứ lúc nào.

“Chúng ta đi lên thôi.”

Tần Vũ ổn định cảm xúc, rút cây gậy sắt ra khỏi người xác sống rồi lập tức đi lên lầu.

Tần Tiểu Vũ nhìn bóng dáng của Tần Vũ, trong lòng cô cảm thấy vô cùng phức tạp, dù là lúc nào thì Tần Vũ luôn luôn bảo vệ cô, mà cô lại chỉ biết vướng bận, cô âm thầm thề trong lòng, sau này cô nhất định phải có năng lực bảo vệ lại Tần Vũ.