Chương 16: Lợi Hại

Thứ gọi là xác sống đặc biệt chính là xác sống có năng lực đặc biệt ở một phương diện nào đó, chúng có con thì có thể bơi cực nhanh ở dưới nước, có con lại chạy cực nhanh, có con thậm chí còn nhảy rất cao, được gọi là tinh anh trong số các xác sống, tuy rằng xác sống đặc biệt ở giai đoạn này vẫn còn rất yếu, nhưng cũng có thể chất gấp năm lần người thường! Đây chắc chắn là sự tồn tại vô cùng khủng bố!

Nếu có thể Tần Vũ đương nhiên không muốn lúc này đi chém gϊếŧ xác sống đặc biệt, nhưng trong cơ thể xác sống đặc biệt trăm phần trăm sẽ có đá tiến hóa, đây là thứ hắn cần nhất trước mắt.

Sau khi về đến nhà, mặc dù hắn không nói gì, nhưng Tần Tiểu Vũ vẫn có thể cảm giác được tâm trạng của hắn không được tốt, biết được chắc chắn hắn không có được thứ đồ mà hắn muốn.

Tần Tiểu Vũ đã sùng bái Tần Vũ đến sát đất, cô không ngờ người anh trai từ nhỏ đã trầm lặng kiệm lời của mình lại có thể lợi hại đến như vậy, trong một ngày đã có thể gϊếŧ chết gần hai mươi con xác sống.

Tần Tiểu Vũ cũng từng thấy một số tin tức ở trên mạngh, cô cũng hiểu những con xác sống này không giống trên phim ảnh, loại xác sống ngu ngốc trên truyền hình, người bình thường cần phải hợp sức lại mới có thể gϊếŧ được một con, Tần Vũ lại có thể một mình đi xuyên trong thành phố, thu hoạch từng con xác sống, đây chắc chắn là người vô cùng lợi hại, không còn nghi ngờ gì nữa.

Sau khi ăn tối xong, Tần Vũ lại rèn luyện luyện tập thương pháp, kỹ năng chiến đấu như thường lệ, những ngày nay chiến đấu với xác sống không thể nói là không có lợi ích, ít nhất thương pháp và kỹ năng chiến đấu của hắn đã có thể đạt đến cấp 3A nhanh chóng, nâng cao lên một bước.

“CMN, mau chạy đi!”

Tần Vũ mới vừa luyện tập chưa được bao lâu thì đã nghe thấy bên ngoài cửa sổ có người hô to, hắn và Tần Tiểu Vũ liếc mắt nhìn nhau, sau đó cùng đi đến bên cửa sổ nhìn xuống động tĩnh trên đường phố.

Trên đường phố lúc này tổng cộng có ba người đang liều mạng chạy trốn, ở sau lưng bọn họ còn có bốn con xác sống đang đuổi sát theo sau, trông dáng vẻ ba người này đều hơn hai mươi tuổi, người nào người nấy đều nhuộm tóc màu sắc sặc sỡ, thanh niên dẫn đầu nhuộm tóc màu vàng đang lớn tiếng hô hoán hai người còn lại, có thể nhìn ra được thể lực của bọn họ đã tiêu hao rất nhiều.

Tốc độ chạy đi của xác sống nhanh hơn bọn họ, bọn họ nhờ vào xe cộ và một vài chướng ngại vật trên đường phố mới có thể tạm thời dẫn trước, nhưng cứ tiếp tục chạy thế này chắc chắn là bọn họ không thể kiên trì được, bởi vì xác sống là loài chạy không biết mệt.

“Mau trèo vào đi!”

Tên tóc vàng dẫn đầu bỗng nhiên thấy cánh cửa sắt của tiểu khu tòa lầu nơi Tần Vũ ở, hắn ta vội vàng nói với hai người bạn của mình, sau đó dẫn đầu leo qua cửa sắt trèo vào trong tiểu khu, hai người bạn của hắn ta cũng luống cuống vội vã trèo vào theo.

“Ầm ầm ầm!”

Bốn năm con xác sống đang đuổi theo tới, chúng dùng sức đẩy tấm cửa sắt, đồng thời còn duỗi cánh tay vào trong khe hở của tấm cửa, muốn túm lấy ba người họ, nhưng có tấm cửa sắt ngăn lại, chúng cũng không làm gì được.

“Chúng ta vẫn mau đi thôi.”

Một thanh niên nhuộm tóc màu đỏ là đồng bọn của tên tóc vàng bèn lên tiếng, hắn ta có chút sợ hãi những con xác sống kia, nhưng may mà tấm cửa sắt này vô cùng kiên cố, chúng không tiến vào được.

Mà tên tóc xanh lại bỗng nhiên chỉ tay về hướng cửa sổ, hô lên:

“Nhìn kìa, có người!”

“Bị phát hiện rồi sao?”

Tần Vũ nhíu mày, kéo rèm cửa sổ lại.

Tóc vàng vui sướиɠ nói:

“CMN, cuối cùng cũng gặp được người sống rồi, đi! Mau đi lên!”

“Đùng đùng đùng!”

Chưa đến hai phút, cánh cửa nhà Tần Vũ đã bị gõ vang, đồng thời cũng truyền đến giọng nói của gã tóc vàng kia:

“Có người không?”

Tần Vũ không chút biểu cảm, Tần Tiểu Vũ thì lại có chút lo lắng, nhưng cũng không nói gì.

“Có người không? Đừng giả vờ nữa, vừa nãy bọn ta đã thấy rồi! Mau mở cửa đi!”

Gã tóc vàng không có kiên nhẫn gào lên, hai tên đồng bọn của hắn ta cũng ra sức đập cửa.

“Ta đi xem thử.”

Tần Vũ cau mày lại, đương nhiên hắn không muốn có liên hệ gì với ba tên thoạt nhìn không giống người tốt này, nhưng nếu đối phương cứ mãi ở ngoài cửa đập vào cửa ầm ầm thế kia cũng rất phiền.

Tần Vũ đi đến trước cửa, mở cửa ra.

“Ta nói chứ, CMN, lỗ tai ngươi điếc rồi sao? Sao lâu như vậy mới…”

Tóc vàng thấy Tần Vũ cuối cùng cũng đã mở cửa ra, hắn ta trực tiếp chửi ầm lên.

“Có việc gì sao?”

Tần Vũ cầm gậy sắt sắc bén nhắm thẳng vào cổ của tên tóc vàng, lạnh lùng lên tiếng.

Cây gậy sắt này dù đã rửa sạch, nhưng mùi máu tanh nồng nặc còn lưu lại trên đó vẫn khiến tên tóc vàng bất giác lui về sau vài bước, khí thế của hắn ta cũng yếu đi rất nhiều.