Chương 10: An Toàn

Chương 10: An Toàn

Tần Vũ cũng không nói nhiều, dẫn theo Tần Tiểu Vũ đi vào một căn phòng trống, hiện tại bên trong căn phòng trống này đã chất đầy nước trong và đủ loại thức ăn, dù hai người họ cùng ăn thì cũng đủ cầm cự hơn một tháng.

Tần Tiểu Vũ vui mừng hỏi:

“Anh, sao ngươi lại chuẩn bị trước nhiều thức ăn như thế chứ? Không lẽ ngươi đã đoán trước được tận thế sẽ đến sao?”

Tần Vũ cười nói:

“Được rồi, chúng ta nấu cơm trước đi.”

“Ừ ừ.”

Tần Tiểu Vũ gật đầu thật mạnh, hai người cùng nhau làm, nhanh chóng nấu cơm xong, không ngờ Tần Vũ lại cảm thấy có chút ấm áp, có thêm một cô em gái, hắn cảm thấy cảm giác này cũng không tệ lắm.

Tần Vũ ăn cơm nước xong lại tiếp tục bắt đầu rèn luyện, nằm dưới đất hít đất rèn luyện thể lực, trong thời buổi tận thế này, chỉ có tận dụng mỗi giây mỗi phút mới có thể càng trở nên mạnh hơn.

Mà Tần Tiểu Vũ lại ở bên cạnh lên mạng, hiện tại tận thế chỉ vừa mới bùng nổ, điện nước và internet vẫn chưa bị cắt.

Trên mạng đương nhiên toàn là tin tức về tận thế, cái gì mà thế giới hủy diệt, đây là sự trừng phạt của thần linh vân vân, đủ loại cách nói ùn ùn không dứt.

Sau khi nhìn thấy một tin tức, Tần Tiểu Vũ quay đầu nói với Tần Vũ:

“Anh, hay là chúng ta đi đầu quân cho quân đội đi, bây giờ tận thế đã đến rồi, chỉ có họ mới có thể bảo vệ chúng ta.”

Tần Vũ vừa mới hít đất một trăm cái xong, cảm giác đã thấm mệt, hắn đứng lên lắc đầu nói:

“Nơi đó chưa chắc đã là nơi an toàn.”

Đúng là nếu đi tìm sự bảo hộ của quân đội thì có thể được bảo vệ trong thời gian ngắn, nhưng mà nếu dựa theo lịch sử mà Tần Vũ hiểu biết, tận thế đã đến, các cao thủ ở các nơi rối rít tự lập làm vua, hiện tại quân đội đang bận túi bụi, vô cùng hỗn loạn, hiện tại hắn cũng không muốn nhảy vào trong vũng nước đυ.c này.

Càng quan trọng hơn là Tần Vũ chưa bao giờ có thói quen gửi gắm toàn bộ sự an toàn của bản thân cho người khác bảo vệ, hắn tin tưởng kiếp này hắn sẽ đi đến đỉnh cao của thế giới!

Vì đời trước phiêu bạt không nơi nương tựa chẳng yên ổn chút nào, Tần Vũ có chấp niệm vượt quá sức tưởng tượng đối với việc trở nên mạnh hơn, vì chỉ có kẻ mạnh mới có thể sống càng tốt hơn trong thời buổi loạn lạc, sẽ không nước chảy bèo trôi, đến cả sống sót cũng không thể bảo đảm được.

Sau khi rèn luyện xong Tần Vũ lại bắt đầu đùa nghịch một vài thứ.

Tần Tiểu Vũ thấy thế có chút khó hiểu hỏi:

“Ngươi đang làm gì đó?”

Tần Vũ đáp:

“Ta đang làm bom.”

“Ngươi còn biết cả cái này à?”

Tần Tiểu Vũ giật mình nói.

Tần Vũ cười cười:

“Lên mạng search một phát là ra ngay cách làm mà.”

“Vậy sao...”

Tần Tiểu Vũ thoải mái.

Đương nhiên không phải như thế rồi, kiếp trước Tần Vũ sống ở kỷ nguyên hắc ám tàn khốc, khi hắn còn nhỏ, vì muốn sống sót, buộc phải tự cố gắng, từ khi còn nhỏ hắn đã liều mạng tập luyện đủ loại bản lĩnh như thương pháp, thuật đấu vật, điều tra, chế tạo bom vân vân, ở trong kỷ nguyên hắc ám tàn khốc kia, hắn có thể trở thành người tiến hóa cấp B cũng không phải chỉ nhờ ăn may.

Khi còn nhỏ Tần Vũ thường xuyên nhờ vào việc làm bom cho người khác để đối lấy chút thức ăn sống qua ngày, hiện tại làm bom đương nhiên là cực kỳ quen tay, xăng, than, bột kim loại, thuốc nổ, mấy thứ này đều là vật liệu chế tạo bom.

Màn đêm buông xuống, Tần Vũ bận rộn suốt một ngày cũng cảm thấy rất mệt, cho nên trở về phòng chuẩn bị ngủ, nhưng không bao lâu sau lại có một bóng dáng nhỏ xinh bò lên giường hắn, hơn nữa còn chui vào trong chăn.



Tần Vũ bất đắc dĩ lên tiếng:

“Đến chỗ ta làm gì?”

Tần Tiểu Vũ bĩu môi, dựa vào cánh tay của Tần Vũ nói:

“Ta sợ mà.”

Tần Vũ cũng không nói thêm lời nào, hắn nhắm mắt lại, trận mưa máu lạ lùng bên ngoài cửa sổ vẫn đổ ào ào xuống, mà Tần Vũ đã rơi vào trong mộng đẹp, trong hoàn cảnh thế này hắn đã rất lâu chưa được hưởng thụ một giấc ngủ nghỉ cho ra hồn.

Cánh cửa chống trộm duy nhất có thể đi vào cũng đã khóa trái, chưa kể đến hiện tại những xác sống bình thường không có năng lực để đánh đổ nó, dù có thể đánh đổ cánh cửa chống trộm này nhưng động tĩnh tạo nên chắc chắn cũng sẽ đánh thức Tần Vũ, cho nên hắn vẫn ngủ rất yên tâm.

Đến sáng sớm ngày hôm sau, từ hừng đông Tần Vũ đã thức dậy ăn bữa sáng rồi đi ra ngoài, Tần Tiểu Vũ lo lắng không thôi, miệng nói không ngớt:

“Anh trai, ngươi cẩn thận một chút.”

“Ừm.”

Tần Vũ gật đầu, xoa đầu cô một cái rồi đi ra ngoài, nhân tiện gài cửa lại.

Trận mưa máu kia cho đến hiện tại vẫn chưa tạnh, Tần Vũ cũng không định đi ra bên ngoài, việc hôm nay hắn muốn làm chính là thanh lý sạch sẽ xác sống trong tòa nhà này, suy cho cùng tòa nhà mình ở có xác sống tồn tại dù thế nào cũng sẽ là một tai họa ngầm.